: Không ngờ tới
"Ông nội" Hạ Thiệu Nhiên cung kính đứng ở trước bàn làm việc.
"Thiệu Nhiên tới rồi à, ngồi xuống nói chuyện đi." Hạ lão gia chỉ về phía ghế dựa đối diện.
Hạ Thiệu Nhiên lễ phép ngồi xuống trên ghế.
"Thiệu Nhiên à, gần đây những biểu hiện của cháu rất không tồi, hơn nữa còn có ba đại xí nghiệp Nghiêm Thị, Cố Thị, Quan Thị trợ giúp, hiện tại đám cô, chú, anh, chị của cháu trong công ty đều không ai có thể so sánh được với con. Ông nay tuổi đã lớn, không muốn mỗi ngày lại phải vì chuyện của công ty mà sáng đi tối về nữa, cũng đã đến lúc phải giao lại trọng trách này cho người trẻ tuổi, chọn tới chọn lui, ông cảm thấy Hạ Thị giao cho cháu mới khiến ông yên tâm được.... " Hạ lão gia làm ra vẻ hòa ái dễ gần nói với Hạ Thiệu Nhiên.
"Ông nội...." Trong mắt Hạ Thiệu Nhiên hiện lên kinh hỉ, kích động đến nỗi suýt chút nữa từ trên ghế đứng lên.
Hạ lão gia xua xua tay, ý bảo Hạ Thiệu Nhiên tạm thời đừng nóng nảy.
"Có điều Thiệu Nhiên này, ông nội dạo gần đây có nghe được một ít lời đồn đãi không hay lắm, về cháu với Nghiêm Cẩn, Cố Phong. Thật ra thì ông nội không phản đối cháu cùng bọn họ ngầm kết giao, có được sự hỗ trợ của hai người họ, đối với tương lai cháu tiếp quản Hạ Thị quả thực là lợi ích rất lớn. Nhưng những lời đồn đại đó quả thực nghe không được hay ho lắm, ông không muốn người thừa kế Hạ thị lại bị người ta nói thành đồng tính luyến ái. Thiệu Nhiên, con có phải nên làm chút chuyện gì đó để lấp đi những tin đồn này không?" Hạ lão gia gõ gõ tay nhịp nhàng trên bàn làm việc, ngầm ý để cho Hạ Thiệu Nhiên có thể tiếp tục qua lại với Nghiêm Cẩn và Cố Phong để lấy được sự hỗ trợ từ bọn họ, rốt cuộc cuối cùng người được lợi khẳng định là Hạ Thị, nhưng ngoài mặt lại muốn Hạ Thiệu Nhiên phải nghĩ cách lấp kín những lời đồn đại đó.
"Ông nội, cháu sẽ nghĩ cách" Lời Hạ lão gia nói khiến cho Hạ Thiệu Nhiên cảm thấy có chút khó xử, nhưng cũng chỉ có thể phải gật đầu đáp ứng.
"Được rồi, cháu cũng đừng quá suy nghĩ, ông nội đã lo giúp cháu rồi, tuổi cháu cũng không còn nhỏ nữa, hồi ông nội bằng tuổi cháu bây giờ thì ba của cháu đã biết đi mua rượu về giúp ông rồi đấy. Cho nên bây giờ cháu cũng nên mau chóng kết hôn sinh con đi, chỉ cần kết hôn rồi, những lời đồn đại đó tự nhiên sẽ biến mất, hơn nữa khi cháu thành gia lập thất rồi, ngay cả đời sau cũng không cần phải quá lo lắng nữa, ông nội cũng liền có thể an tâm mà giao Hạ Thị cho cháu tiếp quản...." Hạ lão gia uyển chuyển nói mình đã giúp Hạ Thiệu Nhiên lo xong cả rồi, chỉ cần lợi dụng chuyện kết hôn này để lấp kín những lời đồn đãi, Hạ thị hiển nhiên sẽ được giao cho Hạ Thiệu Nhiên, hơn nữa khẩu khí ôn hòa mà cứng rắn khiến cho Hạ Thiệu Nhiên có muốn không đồng ý cũng không được.
"Kết hôn?! Ông nội, cháu...." Hạ Thiệu Nhiên cho dù có thế nào cũng không thể ngờ tới Hạ lão gia lại đưa ra yêu cầu muốn mình kết hôn, trừng mắt lớn vẻ mặt khiếp sợ.
"Vậy đi, chuyện này xem như đã định, ông đã giúp cháu hẹn gặp mặt với thiên kim tiểu thư nhà Tống gia, nhớ tới lúc đó ăn mặc đẹp một chút. Ông nói xong rồi, bây giờ cháu có thể đi ra ngoài." Hạ lão gia căn bản không để cho Hạ Thiệu Nhiên có cơ hội phản đối, trực tiếp dứt khoát giải quyết trước đó đã an bài xong cho Hạ Thiệu Nhiên một mối hôn sự.
"Ông nội...." Hạ Thiệu Nhiên còn muốn nói gì đó, Hạ lão gia lại cúi đầu làm việc không để ý đến cậu.
Hạ Thiệu Nhiên thấy vậy cũng chỉ có thể đành rời đi khỏi phòng làm việc của Hạ lão gia.
Kết hôn! Đây là chuyện Hạ Thiệu Nhiên còn chưa bao giờ nghĩ qua. Trước kia cậu tất cả tâm đều để ở trên người Nghiêm Cẩn, dù biết chuyện của hai người sẽ không bao giờ có kết quả, Hạ Thiệu Nhiên cũng không có nghĩ tới tương lai của chính mình. Sau đó bị Nghiêm Cẩn làm tổn thương, Hạ Thiệu Nhiên đối với những chuyện tình ái đã nguội lạnh tâm ý, chỉ muốn dốc lòng tạo dựng sự nghiệp của mình thật vững chắc, bằng không cậu đã chẳng cùng Cố Phong nói đến chuyện "tiến thêm một bước hợp tác" rồi.
Nhưng hiện tại, Hạ Thiệu Nhiên phải kết hôn thì mới có thể có được Hạ Thị.
Hạ Thiệu Nhiên cúi đầu suy nghĩ trong chốc lát, cầm lấy điện thoại di động gọi điện cho Cố Phong.
Cố Phong cao hứng đi lấy xe chạy tới, trước khi xuống xe còn nhìn qua kính chiếu hậu chỉnh lại quần áo tóc tái rồi mới mặt đầy tươi cười bước xuống xe.
Cố Phong vừa mới nhận được điện thoại của Hạ Thiệu Nhiên hẹn mình đến gặp mặt ở một khách sạn, Cố Phong liền cực kỳ vui vẻ, vội hỏi có phải thương thế trên tay Hạ Thiệu Nhiên đã không sao rồi, có thể thực hiện được ước định "ba trăm hiệp" kia rồi phải không. Hạ Thiệu Nhiên nói chờ người tới khách sạn rồi sẽ nói sau. Cố Phong cợt nhã trêu đùa một câu, sau khi tới khách sạn rồi muốn không làm cũng không được, sau đó ngắt điện thoại lập tức lái xe chạy tới khách sạn đã hẹn với Hạ Thiệu Nhiên.
Tâm tình Cố Phong hết sức cao hứng, bước đi nhẹ nhàng vào khách sạn, trong lòng đối với chuyện "Ba trăm hiệp" với Hạ Thiệu Nhiên tràn ngập chờ mong. Từ sau cái lần đầu tiên của hai người, vì tay của Hạ Thiệu Nhiên bị thương mà phải gián đoạn, Cố Phong chờ đợi ngày này đã lâu. Tuy rằng hiện tại Cố Phong cùng Hạ Thiệu Nhiên đã xem như hảo bằng hữu, nhưng trên thương trường chỉ nói chuyện làm ăn, lợi ích vẫn là đặt ở trên hết, lại nói Cố Phong đã tận tâm tận lực trợ giúp Hạ Thiệu Nhiên, tuy rằng hiện tại Nghiêm Cẩn cũng đang liều mạng trợ giúp Hạ Thiệu Nhiên, nhưng lúc trước nếu không phải ở trong lúc Hạ Thiệu Nhiên khó khăn nhất Cố Phong đã đưa tay ra kéo cậu lên, Hạ Thiệu Nhiên hiện tại nói không chừng đã có một cái kết cục đầy thê thảm. Cho nên Cố Phong cảm thấy Hạ Thiệu Nhiên thực hiện lời hứa "ba trăm hiệp" kia cũng là chuyện thường tình hợp đạo lý.
"Thiệu Nhiên" Cố Phong đi đến cửa phòng, đưa tay lên gõ nhẹ vào cửa.
"Vào đi" Hạ Thiệu Nhiên mở cửa nhìn Cố Phong nhoẻn miệng cười, nghiêng người tránh đường cho hắn đi vào.
"Tôi còn tưởng cậu đã cởi hết nằm trên giường chờ tôi chứ." Cố Phong đi vào phòng, quay đầu lại nhìn Hạ Thiệu Nhiên vẫn ăn mặc chỉnh tề, không đứng đắn trêu đùa cậu.
"Nếu thế làm sao tôi ra mở cửa giúp anh được." Nếu như lúc trước Cố Phong nói lời trêu đùa như vậy, Hạ Thiệu Nhiên hoặc là cúi đầu đỏ mặt thẹn thùng không nói lời nào, hoặc vội vàng lảng tránh nói sang chủ đề khác, lúc này lại rất khó khăn mới đáp trả lại lời Cố Phong.
"Thiệu Nhiên, hôm nay cậu sao vậy, hình như có chút khang khác." Cố Phong cười hì hì đi đến trước mặt Hạ Thiệu Nhiên, vẻ mặt không có ý tốt nhìn cậu từ trên xuống dưới.
"Ông nội đã quyết định đem Hạ Thị giao cho tôi." Hạ Thiệu Nhiên giấu đi tươi cười trên mặt, khôi phục lại bộ dáng nghiêm trang.
"Cho nên.... cậu muốn lấy "ba trăm hiệp" của chúng ta để ăn mừng sao? Thiệu Nhiên, cậu yên tâm, tôi có tinh tẫn nhân vong cũng nhất định hầu hạ cậu thật tốt!" Cố Phong vẫn cợt nhả vỗ ngực bảo đảm nói.
"Nhưng.... điều kiện tiền đề kế thừa Hạ Thị đó là, tôi phải kết hôn." Hạ Thiệu Nhiên hít sâu một hơi, chậm rãi nói ra điều kiện của Hạ lão gia.