: Chất vấn
Hạ Thiệu Nhiên cũng chỉ ở bệnh viện đơn giản trị liệu một chút, cảm giác cơn đau đớn được giảm bớt thì liền xuất viện. Bác sĩ lần nữa dặn dò Hạ Thiệu Nhiên phải cẩn thận bảo vệ cái tay của mình, tuy nói là đã tàn phế một nửa, nhưng nếu lại bị va chạm mạnh nữa thì toàn bộ cái tay có thể không xong luôn.
Cố Phong cũng liền thực sự bắt đầu toàn lực hỗ trợ Hạ Thiệu Nhiên tranh đoạt Hạ Thị, vốn dĩ đám thân thích kia biết chuyện Hạ Thiệu Nhiên làm bị thương tay Nghiêm Luân, đắc tội Nghiêm Cẩn, lại còn bị Hạ lão gia miễn chức khi đang bị thương nằm viện, một đám người đều chờ xem Hạ Thiệu Nhiên bị chê cười. Chẳng ngờ tới Hạ Thiệu Nhiên không có Nghiêm Cẩn, bên cạnh lại xuất hiện thêm một Cố Phương, không những không bị đuổi ra khỏi Hạ Thị, còn ở dưới sự trợ giúp của Cố Phong khôi phục lại chức vụ ban đầu, hơn nữa càng ngày càng được Hạ lão gia trọng dụng. Đám thân thích kia tức muốn nổ mắt, nhưng địa vị trên thương trường lại không thể nào đấu lại Cố Phong, liền bắt đầu kiếm chuyện bịa đặt hãm hại Hạ Thiệu Nhiên với Cố Phong.
Cố Phong là gay, ở xã hội thương lưu mọi người đều biết chuyện này, cho nên để tạo lời đồn đại xấu khá dễ. Đơn giản chính là Hạ Thiệu Nhiên dùng thân thể đổi lấy hỗ trợ từ Cố Phong. Tuy rằng sự thật thì đúng là như thế, nhưng từ sau khi lần đầu của hai người bởi vì tay Hạ Thiệu Nhiên bị gãy mà ngưng lại, Cố Phong cùng Hạ Thiệu Nhiên chưa từng lên giường với nhau. Chỉ là có những người dụng tâm để truyền bá lời đồn để nó lan ra thật nhanh, thật mau chóng đã truyền khắp trên dưới Hạ Thị. Mỗi một người đều có trong mình dòng máu đam mê hóng hớt, quan hệ giữa Cố Phong với Hạ Thiệu Nhiên càng truyền đi càng được thêm mắm dặm muối, thậm chí khi hai người lên giường thường hay dùng tư thế gì cũng đều được miêu tả sinh động như núp dưới gầm giường người ta.
Hạ Khả Tâm tự nhiên cũng biết được chuyện Cố Phong trợ giúp Hạ Thiệu Nhiên, tuy rằng gần đây vì chăm sóc Nghiêm Luân nên Hạ Khả Tâm cũng rất ít khi đến công ty, những thân tín của Hạ Khả Tâm ở Hạ Thị rất nhiều, rất mau đã có người gọi điện thoại đến báo cho bà ta những việc xảy ra ở Hạ Thị, cả những lời đồn đại gần đây.
"Nghiêm Cẩn, Thiệu Nhiên khỏi tay ra viện đã quay lại công ty làm rồi" Hạ Khả Tâm ngắt điện thoại trở lại phòng bệnh, giả bộ vui vẻ nói với Nghiêm Cẩn đang đối diện ngồi bên cạnh giường bệnh.
"Mẹ, thật sao? Vậy thì tốt quá, tay của Thiệu Nhiên ca không sao cả!" Nghiêm Cẩn vẫn còn chưa mở miệng, Nghiêm Luân nằm ở trên giường bệnh đã lập tức mừng rỡ thốt lên.
"Ừ" Nghiêm Cẩn tuy rằng chỉ lên tiếng đơn giản như vậy thôi, nhưng biểu tình trên mặt hắn rõ ràng đã được thả lỏng hơn, Nghiêm Cẩn nghĩ thầm Nghiêm Luân vẫn còn đang nằm viện mà Hạ Thiệu Nhiên đã xuất viện rồi, xem ra quả thực vết thương trên tay cậu không quá nghiêm trọng.
Thật ra thì Nghiêm Luân đã có thể xuất viện được lâu rồi, chỉ là Hạ Khả Tâm đút tiền cho bác sĩ để bác sĩ vẫn luôn nói thương thế của Nghiêm Luân nghiêm trọng như thế nào, yêu cầu phải hoàn toàn dưỡng thương thật tốt mới có thể xuất viện, Hạ Khả Tâm chính là muốn lợi dụng thương thế của Nghiêm Luân để giữ chân Nghiêm Cẩn, không cho hắn cùng Hạ Thiệu Nhiên gặp mặt.
"Nghe nói sau khi Thiệu Nhiên quay lại công ty đột nhiên cùng Cố Phong của Cố Thị quan hệ rất thân thiết, Cố Phong đem tất cả hạng mục làm ăn với Hạ Thị giao hết cho Thiệu Nhiên xử lý, hơn nữa ở những hạng mục khác, Cố Phong cũng trợ giúp Thiệu Nhiên rất nhiều. Chuyện Cố Phong là đồng tính luyến ái ai ai cũng đều biết, hiện tại trong công ty đã có lời đồn nói Thiệu Nhiên đã lên giường với Cố Phong đổi lấy sự hỗ trợ của anh ta..." Hạ Khả Tâm vừa nói chuyện vừa cẩn thận quan sát phản ứng của Hạ Thiệu Nhiên. Kỳ thật Hạ Khả Tâm cũng nhìn ra được Nghiêm Cẩn và Hạ Thiệu Nhiên ở chung không bình thường, nhưng lại không có chứng cứ rõ ràng, cố ý nói như vậy một mặt muốn bôi đen Hạ Thiệu Nhiên, mặt khác muốn thử Nghiêm Cẩn xem sao.
"Cố Phong!" Sắc mặt Nghiêm Cẩn đột nhiên trở nên nghiêm trọng.
"Cẩn ca ca, anh làm sao vậy?" Nghiêm Luân thật cẩn thận dò hỏi.
"Tiểu Luân, bây giờ anh phải ra ngoài một chút, để mẹ ở lại bệnh viện chăm sóc em." Nghiêm Cẩn cường ngạnh gỡ tay Nghiêm Luân vẫn luôn níu kéo mình ra.
"Cẩn ca ca, anh đừng đi mà!" Hốc mắt Nghiêm Luân lập tức dâng lên nước mắt. (Jian: ảnh đế hay gì khóc lẹ vl =.=)
"Tiểu Luân nghe lời, bây giờ anh có việc gấp phải đi ra ngoài, lát nữa anh sẽ quay lại ngay." Nghiêm Cẩn lúc này cũng mặc kệ Nghiêm Luân, nói một câu liền đứng lên vội vã rời khỏi phòng bệnh.
Nghiêm Cẩn lái xe như bay chạy tới Hạ Thị. Sau khi nghe Hạ Khả Tâm nói đến chuyện Cố Phong đột nhiên bắt đầu trợ giúp Hạ Thiệu Nhiên, hơn nữa lời đồn Hạ Thiệu Nhiên lên giường với Cố Phong, phản ứng đầu tiên hiện ra trong đầu hắn chính là Hạ Thiệu Nhiên đã từng nói đến chuyện Cố Phong ra đề nghị muốn cùng cậu "càng tiến thêm một bước hợp tác"
Hỏa khí trong người Nghiêm Cẩn lập tức toát ra, nhớ rõ chính mình lúc ấy đã cùng Hạ Thiệu Nhiên nói qua rằng cậu không được gặp mặt Cố Phong nữa, có chuyện gì chính mình sẽ giúp đỡ cậu, nhưng bây giờ vì sao cậu lại ở bên cạnh Cố Phong, hơn nữa qua lời Hạ Khả Tâm nói không khó để đoán hai người đã bắt đầu chuyện "tiến thêm một bước hợp tác" ấy....
Nghiêm Cẩn nổi giận đùng đùng đi tới Hạ Thị, trực tiếp đi thẳng tới văn phòng của Hạ Thiệu Nhiên.
"Hạ Thiệu Nhiên!" Hạ Thiệu Nhiên đang cúi đầu làm việc, Nghiêm Cẩn xông vào nén lửa giận gầm nhẹ một tiếng.
"Nghiêm Cẩn!" Hạ Thiệu Nhiên ngẩng đầu, giật mình từ trên ghế đứng lên.
"Có phải cậu đã cùng với Cố Phong "tiến thêm một bước hợp tác" hay không?!" Nghiêm Cẩn đi đến trước mặt Hạ Thiệu Nhiên trừng mắt nhìn cậu chằm chằm.
Lúc trước Nghiêm Cẩn vì Nghiêm Luân đã bức Hạ Thiệu Nhiên phải bồi thường một bàn tay, thế nhưng từ lúc cậu nhập viện đến giờ hắn một lần cũng chưa từng đến thăm hỏi, hiện tại lại đột nhiên tới cửa chất vấn cậu. Nếu là trước kia chưa từng xảy ra những chuyện này, Hạ Thiệu Nhiên sẽ cảm thấy Nghiêm Cẩn đang ghen, trong lòng không biết sẽ vui sướng như thế nào. Nhưng hiện tại Hạ Thiệu Nhiên chỉ cảm thấy Nghiêm Cẩn thật buồn cười, hắn nghĩ hắn là ai, có tư cách gì đến chất vấn cậu kia chứ?
"Phải" Hạ Thiệu Nhiên làm vẻ chẳng quan tâm mà trả lời.
"Cậu...." Lửa giận của Nghiêm Cẩn càng lớn hơn, tiến lên một bước tới gần Hạ Thiệu Nhiên, thân thể hai người cơ hồ dán sát vào nhau.
Hạ Thiệu Nhiên không hề lùi bước, hơi ngửa đầu nghênh đón ánh nhìn trừng trừng của Nghiêm Cẩn.
Nghiêm Cẩn đột nhiên vươn tay bắt đầu cố xé rách quần áo của Hạ Thiệu Nhiên.
"Nghiêm Cẩn! Anh làm cái gì đấy?! Buông tôi ra!" Vốn dĩ sức lực của Hạ Thiệu Nhiên không thể so được với Nghiêm Cẩn, lại thêm cái tay bị thương, ở trong văn phòng riêng cậu chỉ mặc một cái áo sơmi, rất mau áo sơmi bị Nghiêm Cẩn kéo rách, nút áo rơi tách tách xuống trên sàn nhà.
"Nếu cậu có thể cùng Cố Phong 'hợp tác', vậy sao không thể cùng tôi tiếp tục 'hợp tác', chúng ta trước đó không phải đã 'hợp tác' rất tốt sao?!" Nghiêm Cẩn đã bị cơn phẫn nộ che lấp đầu óc, bàn tay lần đến bên hông Hạ Thiệu Nhiên cởi bỏ dây lưng của cậu.