Kiều Phương Hạ đoán là chắc Hà Vận đã nói với phó đạo diễn về thân phận của cô nên thái độ của bọn họ đối với cô mới có hơi khác biệt.
Hai người không nói thêm gì nữa. Phó đạo diễn quay đầu lại nhìn Ty Hoàng Nam, cười ha hả hỏi: “Hoàng Nam, sao hôm nay tới muộn vậy?”
Ty Hoàng Nam là người đến cuối cùng.
“Vừa rồi trên đường đi tôi có điện thoại nên đến muộn” Ty Hoàng Nam nhìn bóng
lưng của Kiều Phương Hạ rồi thấp giọng đáp lại.
Vừa rồi lúc anh ta gần đến, Lê Đình Tuấn gọi điện thoại dặn dò anh ta vài câu, cho nên mới bị trì hoãn một lúc.
“Hôm nay cậu đã quyết định chọn ai chưa?” Phó đạo diễn hỏi lại.
“Rồi” Ty Hoàng Nam gật đầu.
Không có nghi ngờ gì, lựa chọn của anh ta chỉ có một người là Kiều Phương Hạ. Kiều Phương Hạ không thích anh ta thì anh ta cũng phải chọn Kiều Phương Hạ.
Kiều Phương Hạ cúi đầu liếc nhìn chiếc điện thoại lại rung lên, nhìn chằm chằm
vào chữ “Chồng”, chỉ thấy nó quá chói mắt, cô lặng lẽ nhẫn im lặng, cất điện thoại lại vào túi.
“Cẩn thận!” Ty Hoàng Nam ở phía sau đột nhiên duỗi một tay kéo cô.
Lúc này, Kiều Phương Hạ mới phát hiện ra là suýt chút nữa là cô đã bước hụt chân khi đi lên cầu thang du thuyền.
“Cảm ơn” Kiều Phương Hạ đứng vững lại, lập tức lịch sự nói cảm ơn với Ty Hoàng Nam.
“Chị..” Ty Hoàng Nam không khỏi cau mày khi thấy cô di chuyển ra cách xa mình.
Xem ra Kiều Phương Hạ đã thực sự quên anh ta hoàn toàn. Đã là lần gặp thứ hai mà cô vẫn không nhớ anh ta là ai.
Mấy giây sau, anh ta cười khổ với Kiều Phương Hạ và trả lời: “Không sao đâu, việc nên làm mà. Khi đi nhớ nhìn đường.”
Kiều Phương Hạ nhìn thấy vẻ mặt cô đơn của anh ta, không hiểu sao có cảm giác tội lỗi như mình đang đùa giỡn với cảm xúc của một thiếu nam ngây thơ vậy.
Sắp tới còn phải ghi hình với cậu nhóc này gần ba tháng, nghĩ đến đây là Kiều Phương Hạ đột nhiên hơi đau đầu lo lắng.
Khi cả hai đi lên, các khách mời nam nữ khác đến sớm đã có mặt trên boong tàu để đợi ê-kíp chương trình.
Nhìn thấy Kiều Phương Hạ đi lên cùng với Ty Hoàng Nam, vị khách mời nữ thứ hai đi qua lúc nãy nói với giọng rất nhẹ nhàng: “Còn nói tôi không đợi anh ấy nữa chứ. Chỉ giỏi giả vờ”
Trong giọng điệu mang theo vài phần khinh thường. Kiều Phương Hạ ngước mắt lên và nhìn đối phương.
Vừa rồi trước khi máy quay được bật lên, Kỷ Khanh Ngọc đã nói chuyện phiếm với ba nữ khách mời khác, nói rằng Phó Điều này có lại lịch khá lớn, tốt nhất đừng chọc đến cô, tên tuổi lớn lắm.
Vị khách nữ kia bắt gặp cái nhìn thoáng qua của Kiều Phương Hạ thì trái tim cô ta bỗng chốc sởn gai ốc, lại nhớ tới những gì Kỷ Khanh Ngọc vừa nói, lập tức phẫn nộ quay mặt đi chỗ khác, không hé răng nữa.
Máy quay phim phía trước đã được đặt sẵn, Kiều Phương Hạ thu lại ánh mắt, mặt không chút thay đổi đứng ở vị trí cuối, không tiếp tục so đo với đối phương.