“Đừng nói là nam chính với nam phụ, mà toàn bộ khách mời nam ở đó sẽ đều là của chị hết.” Đường Nguyên Khiết Đan không khỏi cảm thán: “Dù cho một tuần chị có đi gặp các vị nam khách mời khác nhau thì chắc mọi người cũng sẽ không nhẫn tâm trách cứ chị đâu, chị tin em đi.”
Nói tới đây thì cô ấy lại nhớ tới Lệ Đình Tuấn.
Đường Nguyên Khiết Đan không khỏi bĩu môi, đợi sau khi Kiều Phương Hạ tham gia chương trình này tất cả những người đàn ông thành đạt giỏi giang sẽ vây xung quanh Kiều Phương Hạ, cũng sẽ khiến cho tên đàn ông thối kia sâu sắc cảm nhận được thế nào gọi là theo đuổi vợ yêu đến bạc cả đầu.
Kiều Phương Hạ đã quá quen cách nói làm quá lên của Đường Nguyên Khiết Đan rồi, cô vừa soi gương vừa nói với cô ấy: “Chị mặc như thế này người khác có thể nhìn nhìn thấy vết thương trên người chị được không?”
“Không thấy rõ lắm đâu. Đường Nguyên Khiết Đan cẩn thận nhìn trước nhìn sau cô một lúc rồi chắc chắn nói.
Lúc này Kiều Phương Hạ mới cầm lấy áo khoác lông rồi mặc lên người, cô suy nghĩ một lát rồi mang thêm cả tất da chân nữa, nếu không lúc phải xuống xe sẽ bị chết lạnh ngoài xe mất.
Hai người sửa soạn xong xuôi, sau đó ăn bừa một chút gì đó rồi mới đi ra ngoài.
Bọn họ đã hẹn với biên kịch và đạo diễn phim ‘Đến yêu nhau đi lúc một giờ chiều. Bây giờ hai người họ đi từ đây tới tòa nhà đài truyền hình thì cũng phải mất hơn một tiếng lận.
Kiều Phương Hạ ra trước cổng lớn đợi trước còn Đường Nguyên Khiết Đan thì tới bãi đỗ xe lấy xe.
Kiều Phương Hạ vừa mới đứng ở đó thì cô nhìn thấy một chiếc xe việt dã màu trắng quen thuộc đang dừng cách đó không xa.
Lúc Kiều Phương Hạ nhìn sang bên đó thì người ở trên xe cũng đã nhìn thấy cô rồi, cửa sổ xe nhanh chóng được hạ xuống.
Một chiếc đầu nho nhỏ nhô ra bên ngoài cửa xe, Đình Trung phấn khích vẫy tay về phía cô rồi hô lên:”Mẹ ơi, ở đây ở đây này.”
“.” Kiều Phương Hạ ngạc nhiên nhìn Đình Trung đột nhiên xuất hiện ở đây, cô ngây người ra mấy giây.
Kiều Phương Hạ nhìn xung quanh một lượt, sau khi xác định gần đây không có người chú ý đến bọn họ thì cô nhanh chóng đi tới bên chiếc xe việt dã “Mẹ của Đình Trung xinh thật đấy, xinh thật đấy.” Mạn
Phi ngồi bên cạnh ngưỡng mộ nói.
“Đúng vậy, tớ đã nói với cậu rồi mà.” Đình Trung đắc ý nói.
Hôm nay Kiều Phương Hạ vô cùng xinh đẹp, xinh đẹp đến mức khiến cậu bé nghẹt thở, chắc chắn là cô muốn làm tăng thể diện cho cậu bé nên cô mới cố tình ăn mặc như thế này đây mà.
Kiều Phương Hạ đi tới trước cửa sổ xe phía sau, cô hơi chau mày nhìn hai đứa trẻ nhỏ ở bên trong rồi khẽ nói: “Sao Đình Trung lại đột nhiên tới đây vậy?”
“Mẹ ơi, mẹ quên rồi sao? Chiều nay Đình Trung phải đi điểm danh mà” Đình Trung nghiêm túc trả lời cô.
Kiều Phương Hạ càng nhíu chặt mày hơn, cô không hiểu tại sao sao Đình Trung đi điểm danh mà lại tới tận chỗ này của cô, tự nhiên cô lại có dự cảm không lành ở trong lòng.
Vệ sĩ ngôi phía trước tốt bụng giải thích một câu “Hoạt động doanh trại mùa đông làn này của cầu chủ nhỏ nhất định phải có bố hoặc có mẹ đi cùng mới được, cầu chủ lại không có ở nhà thế nên là ”
Thế nên là muốn cô cùng đi ư? Kiều Phương Hạ ngớ người ra luôn.
Lúc trước Lệ Đình Tuấn chưa từng nhắc tới chuyện này với Kiều Phương Hạ cả. Tối qua lúc cô gọi điện thoại cho Phó Viễn Hạo ông ấy cũng không nhắc tới chuyện này. Nếu mà biết sớm thế này tối hôm qua cô đã nói không đồng ý cho rồi.