Sau này cô mới biết được, vị bác sĩ Đông Y đã trị liệu cho ông cụ kia chính là sư thúc của Mặc Hàn Bảo, sư thúc tổ ra tay, tạm thời cô không cần phải lo lắng.
Theo kế hoạch mà cô tính toán, đoán chừng cô còn phải nghỉ ngơi một đoạn thời gian trong nước.
Cô suy nghĩ một lát, hỏi Đường Nguyên Khiết Đan: “Trên tay cô có nguồn lực nào của Tống Nghệ hay không?”
“Cô muốn đi chung với tôi à? Đường Nguyên Khiết Đan ngạc nhiên nhíu mày: “Gần đây đúng lúc có nguồn lực của Tống Nghệ chủ động tới tìm tôi, chuyện này mới mấy ngày trước thôi, bọn họ muốn ký hợp đồng với chúng ta”
Cô hơi sửng sốt, ngạc nhiên hỏi lại: “Bọn họ biết tôi là ai à?”
“Tôi thấy hình như là biết, hơn nữa chương trình này còn thích tự mình tìm kiếm gửi lời nhản tới nghệ sĩ, tôi cảm thấy có thể là vì cô và…”
Đường Nguyên Khiết Đan nói được một nửa thì lập tức dừng lại.
Cô biết ý của Đường Nguyên Khiết Đan là gì, bởi vì dính dáng đến chuyện giữa cô và Lệ Đình Tuấn, trước mắt có thể nói sức nóng và độ tranh cãi của dư luận tương đối cao.
Đường Nguyên Khiết Đan suy nghĩ một chút rồi nói tiếp: “Tôi đã bảo bọn họ không được để lộ ra”
“Cho dù là như vậy, chúng ta cũng chỉ dùng nghệ danh, không thể nào dùng tên thật trực tiếp nói cho toàn bộ thế giới biết cô chính là em gái Kiều Phương Hạ của Lệ Đình Tuấn. Nếu không tình cảnh của cô sẽ rất nguy hiểm, nếu như có bắt cóc và những chuyện đại loại như vậy xảy ra, liệu tổ chương trình của bọn họ có gánh nổi trách nhiệm hay không?
Điều mà Đường Nguyên Khiết Đan lo lắng quả thực cũng không quá mức, cô cảm thấy cô ấy nói cũng đúng.
Cô tiếp nhận phương thức liên lạc mà Đường Nguyên Khiết Đan đưa tới, hỏi cô ấy: “Vậy thái độ của đối phương ra sao?”
“Đối phương nói, chỉ có vài người cao tầng biết cô là ai, bọn họ vốn cũng định để cho cô dùng nghệ danh” Đường Nguyên Khiết Đan nhếch miệng nói: “Tôi đoán, có lẽ bọn họ muốn mượn chuyện này tới vuốt mông ngựa của Lệ Đình Tuấn thì phải?”