“Anh Tuấn” Viền mắt cô có chút đỏ, khẽ giọng nói với anh: “Anh đã nói, khi tôi nói dối tốc độ nói sẽ trở nên rất nhanh, vậy anh xem bây giờ có phải tôi đang nói dối không?”
“Tôi thật sự không có thông đồng với An Phương Diệp”
Câu nói này cô đã nói với Lệ Đình Tuấn nhiều lần, anh sẽ tin sao?
Thực ra, Lệ Đình Tuấn cũng muốn biết, tối hôm đó có phải An Phương Diệp và Kiều Phương Hạ đã thông đồng với nhau cố tình giữ chân anh, để An Phương Diệp có thêm thời gian chạy trốn không?
Anh muốn biết, rốt cuộc hôm đó, có phải Kiều Phương Hạ đã biết anh bị bỏ thuốc, vì thế mới cố ý dụ dỗ anh.
Đôi mắt đen sâu thẳm của anh nhìn chằm chằm vào Kiều Phương Hạ, mang theo sự phức tạp đến khó tả.
Lặng lẽ đấu tranh một lúc lâu, cuối cùng đã lên tiếng, khẽ giọng hỏi lại: “Vậy rốt cuộc em có biết, bà ta sẽ bỏ trốn không?”
Dừng lại một lúc, lại nói tiếp: “Nếu như em trong sạch, vậy hôm nay, hãy nói rõ trước mặt mọi người”.
Lúc đầu Kiều Phương Hạ vẫn còn mong đợi vào anh, nhưng nghe xong hai câu nói của Lê Đình Tuấn, trái tìm dần lắng xuống.
Hôm nay tại đây bất kể là ai không tin cô, đều có thể được, cô cảm thấy chỉ cần Lệ Đình Tuấn tin cô là đủ, cô chịu nhiều oan ức hơn nữa cũng không quan trọng.
Chỉ cần anh gật đầu. Nhưng thật không ngờ, anh lại nói những lời như thế.
“Tôi không có cách nào để chứng minh sự trong sạch của mình” Sau một lúc lâu, cô cười với đôi mắt ngấn lệ, khẽ giọng trả lời: “Bởi vì ngày hôm đó hoàn toàn không giống như ngày thường, kỳ thi thử thứ hai diễn ra trong ba ngày, tôi thi xong thì lên xe buýt trở về nhà”
Cô không có người làm chứng, không ai có thể giúp cô, trừ khi bây giờ An Phương Diệp xuất hiện ở nơi này, chính miệng bà ta nói với mọi người, cô vô tội.
Cô đã tìm An Phương Diệp gần bốn năm rồi, An Phương Diệp cứ như bốc hơi khỏi thế giới này vậy, cô thực sự không thể tìm ra bà ta.
Nếu như Lệ Quốc Chiến trên trời có linh thiêng, chắc chắn cũng biết, không phải là lỗi của cô.
Cô không làm sai bất cứ chuyện gì.
Lúc này Lê Đình Tuấn lại để cho tất cả bạn bè thân thích của nhà họ Lệ đứng ở đây phán xét cô.
Cô biết có lẽ anh cũng muốn nhân cơ hội ngày hôm nay, để người nhà họ Lệ buông bỏ thành kiến với cô.
Nhưng cô không đủ sức để làm việc đó.