Anh cũng biết cô không muốn thừa nhận thân phận Chu Tước trước mặt anh, nhưng cơ thể của cô, quan trọng hơn bất kỳ điều gì.
“Lát nữa tôi sẽ ổn thôi” Cô nhẹ hất tay của Lê Đình Tuấn ra, thấp giọng đáp lại. . Truyện Dị Năng
Còn chưa đi được một bước, Lệ Đình Tuấn lại nắm lấy cổ tay của cô, ép cô lên cửa, trầm giọng nói: “Đừng lấy cơ thể của em ra làm trò đùa, Kiều Phương Hạ”
“Tôi nói là không sao” Kiều Phương Hạ trừng anh, đáp lại như thể không có chuyện gì xảy ra.
Tuy nhiên mắt thường cũng có thể nhìn thấy, Lê Đình Tuấn thấy môi cô trở nên nhợt nhạt vì mất nhiều máu.
Hai người trầm mặc nhìn nhau một hồi, Lê Đình Tuấn nhìn không được mà thở dài, cúi đầu cắn môi cô: “Em muốn tôi phải làm gì với em mới tốt đây?”
Kiều Như Hạ vốn dĩ không muốn ở đây nói về chuyện trước đây.
Kiều Như Hạ cảm thấy đáng lẽ ra cô nên nói rõ ràng ngay từ đầu, cô thậm chí còn không bận tâm đến sự tồn tại của Tô Minh và Đình Trung, cô cảm thấy bản thân thật sự đã đủ rộng lượng rồi.
Tuy nhiên, Lê Đình Tuấn liên tục năm lần bảy lượt thách thức giới hạn của cô.
Chuyện của Đinh Thanh Nhã vừa rồi, anh sau khi tát cô một cái liền cho cô ăn một viên kẹo đường, cô đã không nuốt nổi chuyện này nữa rồi.
Cô lạnh lùng không nói gì, Lê Đình Tuấn lại nói: “Em cho rằng, nếu như xé bỏ bản thoả thuận hợp đồng bất động sản trước đây rồi trả lại cho tôi, còn xé quyển sổ hộ khẩu đi sẽ có tác dụng sao?”
“Tôi biết là không có tác dụng gì, vì vậy đang làm thỏa thuận chuyển nhượng” Kiều Phương Hạ gật đầu đáp lại.
“Nếu tôi không ký, thỏa thuận sẽ không bao giờ có hiệu lực” Lê Đình Tuấn nhẹ nhàng véo cằm cô, thấp giọng nói.
“Lệ tiên sinh hãy cho tôi một lý do để tôi có thể chấp nhận chuyện này” Kiều Phương Hạ không khỏi mỉm cười, trong mắt hiện lên một tia giễu cợt: “Tại sao lại đối xử với một người như tôi tốt như vậy?”
“Kiều Phương Hạ!” nghe thấy những lời khó nghe của cô, Lệ Đình Tuấn không khỏi nhíu màu.
Kiều Phương Hạ cười rồi nhìn anh nói: “Tôi nghe thấy được.” Cô chỉ là muốn Lê Đình Tuấn cho cô một lời giản thích, về Kiều Diệp Ngọc.