Đợi tới khi Đường Nguyên Khiết Đan xuống dưới, Kiều Phương Hạ và Đường Nguyên Khiết Đan người trước người sau lên xe người đại diện Lục Nhất Minh.
Trong công ty và đoàn phim, ai cũng biết mối quan hệ giữa Lục Nhất Minh và Đường Nguyên Khiết Đan không hề tầm thường, nên người bên cạnh Lục Nhất Minh thấy hai người cũng không ngạc nhiên để Đường Nguyên Khiết Đan và Kiều Phương Hạ ngồi ở hàng đầu.
Mới vừa ngồi xuống, Lục Nhất Minh đã đưa hai bát một bát không bỏ ớt đưa cho Đường Nguyên Khiết Đan, một bát còn lại bỏ ớt đưa cho Kiều Phương Hạ.
Đường Nguyên Khiết Đan nhìn hai bát khác biệt, nhịn không được nhíu mày: “Sao bát của em không bỏ ớt?”
Kiều Phương Hạ hơi trợn mắt. Đứa ngốc này, còn không biết Lục Nhất Minh quan tâm cô ấy sao.
Đường Nguyên Khiết Đan còn hai ngày nữa là tới kỳ kinh nguyệt, mỗi lần ăn cay sẽ nổi ban đỏ khắp người, nhiều đến mức cô ấy không dám gặp ai, Lục Nhất Minh rất để bụng chuyện này.
Quản Lý và tài xế xe ngồi đối diện Lục Nhất Minh đều là đàn ông, nói mấy chuyện này không được tự nhiên cho lắm, nên chỉ bình tĩnh đáo: “Ăn nhạt chút tốt cho sức khỏe”
Đường Nguyên Khiết Đan thích ăn nhạt, nhỏ giọng nói thầm hai câu, bỗng nhớ tới gì đó, khuôn mặt nhỏ nhắn chợt ửng đỏ.
Kiều Phương Hạ quay lại đoàn kịch, nói chuyện với Tống Thịnh một lúc, cô mới xác định bản thân đại khái còn khoảng năm mươi đến sáu mươi phân cảnh, cô muốn thương lượng với anh ta đẩy toàn bộ phân cảnh của mình lên diễn trước.
“Nhưng bây giờ tình trạng sức khỏe của cô..” Tổng Thịnh đưa mắt nhìn tai cô, do dự nói.
“Không sao, cảnh kế tiếp của tôi là vào vai một người phụ nữ có chồng, dùng búi tóc xõa một bên mái che đi lỗ tai và lựa gốc tránh quay phải là được” Kiều Phương Hạ đã sớm nghĩ tới vấn đề này, bình tĩnh trả lời.
Tống Thịnh thấy cô có chút sốt ruột, cho rằng cô có ý định khác, có lẽ Đường Minh Kỳ và Lệ Đình Tuấn đã sắp xếp cho cô vai phiên một trong bộ phim đó, anh ta cũng không quá ngạc nhiên, lập tức vui vẻ đồng ý yêu cầu của Kiều Phương Hạ.
“Cô nhận được vai tốt nào rồi phải không?” Khi Tống Thịnh đứng dậy, nhịn không được hỏi Kiều Phương Hạ: “Công ty nào đầu tư vậy?”
“Anh hiểu lầm rồi, không có liên quan tới vai diễn, chỉ là chút vấn đề cá nhân thôi” Kiều Phương Hạ mỉm cười, lơ đãng đáp.
“Đừng nói cô sắp kết hôn với anh Lệ nha?” Vẻ mặt Tống Thịnh không thể tin được.
Nếu hai người bọn họ kết hôn, anh ta không biết nên gửi phong thư bao nhiêu mới hợp tình hợp lý. Dù sao bạn bè của anh ta ngoài Lệ Đình Tuấn không có ai có bối cảnh hùng hậu như vậy.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, Kiều Phương Hạ buồn cười nói: “Đạo diễn, anh nghĩ nhiều quá đó “
Kiều Phương Hạ dự định quay xong phần diễn của mình, sẽ cùng An Dương rời khỏi nước A.
Không nhất thiết phải quay lại chỗ của Thẩm Hạo Nhiên, nhưng cô đã làm tốt bước đầu tiên của kế hoạch này rồi.
Cô có thể từ bỏ sự nghiệp diễn xuất, trở thành một nhân viên hậu cận bình thường, cô chỉ lo lắng là giữa đường bố Hứa Phi Phàm sẽ không đồng ý giúp cô nữa. . Ra chương nhanh nhất tại { TRUмt гцуen.оr g }
An Dương rất thông minh, không cần học qua bất kỳ trường trung học chính quy nào, với điều kiện của cô bây giờ, đều phù hợp với yêu cầu công việc mà bố Hứa Phi Phàm đưa ra.