“Trước mắt thông tin mà chúng ta tìm hiểu ra và nắm được là kẻ đứng phía sau này ở nước Thanh Sơn có mạng lưới quan hệ rất mạnh với một số quốc gia lân cận. Chắn hẳn tên này đã dùng tiền để xoay xở tất cả các mối quan hệ đó, ăn cả trắng lẫn đen. Một khi tên này rời khỏi biên giới nước Thanh Sơn, chúng ta sẽ mất tất cả các phương pháp và con đường để tìm ra được danh tính của anh ta.”
Kiều Phương Hạ và chú Thiên bốn mắt nhìn nhau, lúc này cô mới hiểu ra rốt cuộc suy nghĩ của bản thân mình lúc trước ngây thơ biết bao nhiêu.
Cô tưởng rằng dựa vào sức ảnh hưởng của Quân Diệt trên trường quốc tế, muốn tóm gọn kẻ muốn giết cô quả thực dễ như trở bàn tay. Nhưng mà hiện giờ cô đã hiểu rõ cái gì gọi là núi cao còn có núi cao hơn, người giỏi còn có người giỏi hơn.
Quân Diệt có hùng mạnh đến thế nào đi nữa, chiếm cứ một thành lớn nhỏ, nói cho cùng cũng chỉ là một đế quốc lính đánh thuê mà không phải là một đế quốc chân chính không thể nào bị tiêu diệt.
Hơn nữa từ trước đến nay những nhóm hacker vẫn luôn lấy làm tự hào của Truth cũng không thể nào truy tra ra được thân phận của đối phương, có thể thấy lại lịch của người này thực sự rất lớn.
Lúc này, không hiểu sao Kiều Phương Hạ lại nhớ tới một người trước khi bản thân
cô rơi vào hôn mê đã mơ thấy, một tầm mắt vô cùng quen thuộc.
Tầm mắt ấy đến từ một người mà Lệ Đình Tuấn quen thuộc nhất.
Nhưng giây phút tiếp theo Kiều Phương Hạ không nhịn được mà cười tự giễu chính mình.
Cô cảm thấy mình hơi suy nghĩ viển vông, cảm thấy chính mình có suy nghĩ đen tối.
Sau khi cô trầm mặc một lúc lâu mới ngẩng lên gật đầu với chủ Thiện và nói: “Mọi người vất vả rồi, chuyện này vẫn là nên bàn bạc lại kỹ hơn, quan trọng là chuyện của Quân Diệt. Đợi hai ngày nữa xuất viện tôi sẽ đi Quân Diệt chủ trì hội nghị, đồng thời công bố tin tức ra bên ngoài về sự sát nhập của Quân Diệt và Truth.
Vốn dĩ hai nhà chính là quan hệ hợp tác, điều này cũng không phải là bí mật gì. Hiện tại cô chính là chuẩn bị đem sát nhập thành một tổ chức càng cường đại hơn.
Dấy lên sóng to gió lớn là điều đương nhiên, Kiều Phương Hạ đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng.
Hơn nữa, cô đã thu hồi năm mươi phần trăm cổ phần ở Hoàng Cầu, cộng với một phần tiền từ hoạt động của đội ngũ ở phòng thiết kế của cô, trực tiếp đưa vào cổ phần của Quân Diệt.
Mặc dù số tiền chỉ chiếm mười hai phần trăm số cổ phần của Quân Diệt, thể nhưng thuê sát thủ lấy thân phận làm cổ đông để mua cổ phần thì là điều chưa bao giờ có ở Quân Diệt. Điều này chứng tỏ các trưởng lão hoàn toàn nhượng bộ với Kiều Phương Hạ.
Tất cả đều đang được tiến hành trong âm thầm. Mãi cho đến khi bọn họ tuyên bố tin tức hai nhà sát nhập ra bên ngoài, bí mật Thanh Vân trở thành người đứng đầu của Quân Diệt mới được truyền ra.
Kiều Phương Hạ cũng không định ở lại tổng bộ của Quân Diệt ở nước Thanh Sơn, cố định để mấy người Arthur ở lại đại diện cho cô thực thi quyền hạn.
Không thể để lộ thân phận thật của cô ra ngoài được, hay như không thể để người khác biết thân phận của Cố Dương Hàn là ông chủ của Truth. Một khi thân thế của anh ta bị bại lộ, không chỉ riêng cô mà ngay cả những người thân cận bên cạnh cô cũng không được bảo đảm an toàn, lúc nào cũng bị vây quanh bởi đầy rẫy những nguy hiểm.
“Được, mọi chuyện đều do cô sắp xếp” Chú Thiên gật đầu, cung kính trả lời.
Giờ phút này, cuối cùng đứa trẻ nhỏ vẫn luôn ở trong mắt ông ta cũng trưởng thành rồi, có thể một mình quyết đoán đảm đương công việc rồi.
Trong lòng Chú Thiên luôn hiểu rõ năng lực của Kiều Phương Hạ rất mạnh, bất kể là ai hay việc gì đều không thể ngăn cản cô từng bước tỏa sáng. Cho dù cô không phải là Thanh Vân, không phải là Chu Tước, cô cũng có thể là người nổi bật trong bất cứ ngành sản xuất nào.