"Nhẹ một chút, trời ơi, tôi sắp nghẹt thở rồi!”Ngải Tuyết chau mày, người đàn ông này muốn ôm chết cô!
Khóe miệng Mộ Dung Kiệt vẽ lên nụ cười thỏa mãn, bảo bối của anh không còn né tránh anh nữa, thật tốt quá!
******
Trên bàn ăn, Ngải Tuyết bỏ một muỗng cơm vào miệng liền cắn cả cái muỗng.
Tâm trạng của cô rất vui, cuối cùng cũng khôi phục lại cuộc sống tự do tự tại trước kia!!!
Mộ Dung Kiệt nhìn cô ngậm chiếc muỗng rất đáng yêu, không tự chủ nuốt một ngụm nước bọt, dục vọng như xông thẳng lên đỉnh đầu!
Đáng chết, người phụ nữ này, mới sáng sớm đã quyến rũ anh!
Vươn tay lấy hạt cơm dính bên miệng cô, động tác rất dịu dàng vượt quá mức tưởng tượng của Ngải Tuyết!
"Mèo nhỏ tham ăn, cứ như ai bỏ đói em vậy ăn cơm rớt vung vãi đầy mặt?.”
Mộ Dung Kiệt nhìn Ngải Tuyết nở nụ cười đến mê người, nhất thời, Ngải Tuyết bị trầm luân trước vẻ đẹp của anh đến thất điên bát đảo!
"Oa, anh cười thật đẹp trai a! ! !.”
Nhìn kỹ mới thấy Mộ Dung Kiệt thật đẹp, thật quyến rũ!
Mộ Dung Kiệt thấy Ngải Tuyết nhìn đến không chớp mắt, khóe miệng giương lên nụ cười đắc ý, anh biết rõ Ngải Tuyết của anh luôn bị mê hoặc bởi sắc đẹp của anh, bất cứ lúc nào cũng vậy!
Trước kia, anh ghét nhất người khác cứ nhìn anh bằng ánh mắt ham muốn đó, nhưng mà, hiện tại anh cảm thấy mình thật may mắn khi có vẻ ngoài đẹp trai này!!! đọc chương mới nhất tại Doc Truyen . o .r. g
Đưa tay véo chiếc mũi nhỏ của cô"Đó là đương nhiên, đẹp trai hoàn mỹ như anh, em đi đâu tìm được, quá tiện nghi cho em rồi! Dĩ nhiên, anh cũng không ngại ở với người xấu xí như em!.”
"Cái gì?Người ta có chỗ nào xấu đâu?Mặc dù không phải là tuyệt sắc kiều diễm gì,nhưng cũng tạm coi là người đẹp mà!”Lần đầu tiên bị người khác chê, trong lòng Ngải Tuyết rất khó chịu, không vui!!!
"Người đẹo?Người đẹp ở đâu?Sao anh không thấy?”Mộ Dung Kiệt cố ý đảo mắt xung quanh giả vờ hỏi chọc ghẹo cô.
"Anh thiệt là…. Tức chết tôi!" Ngải Tuyết đưa hai ngón tay ra ngắt bên hông của Mộ Dung Kiệt một cái đau điếng.
"A, anh sai rồi, bảo bối, bỏ qua cho anh nha?"Mộ Dung Kiệt bị đau không ngừng cầu xin tha thứ.
"Anh Kiệt, sao anh dễ dàng cầu xin tha thứ như vậy, thực không có tiền đồ gì cả!"Tử Hiên ngồi một bên nhẫn nhịn nãy giờ đã bùng nổ đứng dậy nói lại!
Nhưng không ngờ, Mộ Dung Kiệt nghiêm túc trở lại"Ở trước mặt người phụ nữ của anh, anh nguyện ý không có tiền đồ!.”
Tử Hiên méo miệng, cái này là anh tự làm tự chịu ai bảo lo chuyện bao đồng làm gì!
Riêng Thang Tiệp ngồi bên cạnh vừa ăn vừa bĩu môi, tỏ vẻ rất mất hứng, tối hôm qua, rõ ràng là cô ngủ chung với Tiểu Tuyết, sáng sớm tỉnh lại, sao lại ngủ ở phòng mình?