Hai người bay đến bên ngoài Âm Phong Cốc, Dược Thiên Sầu ngự kiếm hạ xuống, Tử Y cũng cùng xuống tới, có chút không giải thích được hỏi: "Chúng ta không phải đi Hoa Hạ tu chân giới sao? Sao ngươi lại dừng lại?"
Dược Thiên Sầu chỉ chỉ ma trơi um tùm nơi khe sâu lúc ần lúc hiện, nói: "Tìm chút đồ vật, làm chuần bị để đến Hoa Hạ tu chân giới."
Nghe hắn nói như vậy, Tử Y cũng sẽ không hỏi thêm, đi theo hắn hướng khe sâu dấy lên trận trận âm phong đi đến. Còn chưa đến gần, liền nghe tận sâu trong âm vụ có người quát: "Người tới từ phương nào, dám sấm Âm Phong Cốc, dừng lại đáp lời."
"Dược Thiên Sầu!" Dược Thiên Sầu hô lên tên của mình, tiếp tục bước tới. Bên trong khe sâu âm vụ cuồn cuộn, truyền đến tiếng kèn ô ô, lại thấy âm vụ hướng hai bên phân ra, bậc thang thông hướng trong cốc hiển hiện. Hai người mới vừa đến gần, liền thấy Ngu Cơ dẫn theo một đám tướng lĩnh mặc giập bước nhanh tới nghênh tiếp, mọi người bày thành hai hàng dọc lối đi, cùng nhau ôm quyền nói: "Gặp qua tiên sinh."
"Tiên sinh đại giá quang lâm, thiếp thân cung nghênh." Ngu Cơ vẻ mặt vui mừng nói, bỗng nhiên phát hiện bên cạnh hắn còn có một nữ tử mặc áo tím đang hiếu kỳ quan sát chung quanh, không hề có chút sợ hãi, hiển nhiên cũng không phải người thường, vì vậy lại dịu dàng hạ thấp người thi lễ.
"Đặc biệt đến thăm tẩu tử, không dám nhọc tẩu từ nghênh tiếp." Dược Thiên Sầu đưa tay vẫy lên, lại hướng hai hàng tướng lĩnh hai bên ôm quyền mỉm cười. Các tướng lĩnh đại khái đều nhận thức hắn, lại thấy hắn xưng hô Ngu Cơ là tẩu tử, như vậy vẫn còn nhớ tình bạn cũ, các tướng lĩnh đều sinh hảo cảm, đều hé miệng cười cười. Tử Y nghe được Dược Thiên Sầu gọi Ngu Cơ là tẩu từ, không khỏi nhìn lại Ngu Cơ vài lần.
Một đám tướng lĩnh mặc áo giập vây quanh ba người hướng quỷ vương đại điện đi đến, vẫn là tòa quỳ vương đại điện khí thế rộng rãi như trước, nhưng vị nam chủ nhân luôn thốt tiếng ca trường hận hàng đêm đã hồn phi phách tán, chỉ còn lại một nữ nhân đương gia.
Mọi người đi vào đại điện, Ngu Cơ thỉnh Dược Thiên Sầu ngồi lên vương tọa, Dược Thiên Sầu cũng không khách khí, bằng thân phận hôm nay của hắn, vị trí này dĩ nhiên đủ cho hắn ngồi vào, nếu như hắn không ngồi, cũng không ai dám ngồi xuống. Ngu Cơ định gọi người bày tiệc, Dược Thiên Sầu liếc mắt nhìn Tử Y đang đứng bên cạnh vương tọa, xua tay nói: "Tẩu tử không cần phiền phức như vậy, lần này ta tới là có chuyện quan trọng cần làm, tiệc rượu hãy miễn."
Ngu Cơ cũng theo ánh mắt hắn như có đăm chiêu nhìn Tử Y liếc mắt, lập tức cười nói: "Nghe lời tiên sinh, chẳng hay tiên sinh đến có chuyện gì quan trọng, có thể cần chúng ta hỗ trợ?" Nói xong còn quét mắt nhìn các tướng lĩnh cười dài, những tướng lĩnh có cấp bậc quỷ vương đều cùng nói: "Tiên sinh có chỗ nào cần chúng ta, cứ mở miệng..."
"Ta sẽ không khách khí với chư vị lão ca." Dược Thiên Sầu bắt chéo một chân cười nói: "Chư vị khả năng có điều chẳng biết, hiện nay tu chân giới bên ngoài Yêu Quỷ Vực đã khởi đại loạn, gia sư lệnh cho ta và vị Tử Y cô nương này đi ra ngoài hóa giải, ta tới đây là muốn lấy hai thứ mang đi, hai thứ này đối với ta rất có bang trợ trong chuyến đi lần này."
Ngu Cơ nghi hoặc nói: "Không biết là vật gì có thể làm tiên sinh xem trọng trong mắt, phàm chỉ cần trong Âm Phong Cốc có, thiếp thân sẽ dâng cho tiên sinh."
Dược Thiên Sầu đứng lên, liếc mắt nhìn mọi người, chậm rãi nói: "Hoàn Hồn Thảo và U Minh Hỏa Chủng."
Gọi là U Minh Hỏa Chủng cũng chính là Hắc hỏa một trong Tam Vị Chân Hỏa, hắn từ trong miệng Mộc Nương Tử mới biết được cách gọi này, bởi vì lũ yêu quỷ cũng không biết cái gì là Tam Vị Chân Hỏa, chỉ là khi Dược Thiên Sầu hỏi, Mộc Nương Từ nói nghe đồn bên trong Cửu U Minh động có một loại hỏa diễm màu đen, mọi người xưng là U Minh Hỏa Chủng.
Tĩnh! Bên trong quỷ vương đại điện trong nháy mắt an tĩnh xuống tới. Gương mặt Tử Y không chút biểu tinh quan sát mọi người, chẳng hiểu vì sao Dược Thiên Sầu nói ra hai loại đồ vật này thì mọi người lại có phản ứng như vậy, lẽ nào bên trong Yêu Quỷ Vực, thứ mà đệ tử Tất lão tiền bối mở miệng cần, còn có người dám không cho?
Một lúc lâu, Ngu Cơ mới cười khổ nói: "Tiên sinh cần hai loại đồ vật đó, nơi đây đúng là có, nhưng chỉ sợ trong toàn bộ Yêu Quỷ Vực, cũng không có người đủ bản lĩnh lấy đi ra, càng đừng nói tới chúng ta. Không dối gạt tiên sinh, chưởng hình sử cũng từng đích thân đến Cửu U Minh động, muốn hái Cửu U Hoàn Hồn Thảo, nhưng bằng tu vi cao thâm của chưởng hình sử vẫn không cách thâm nhấp đáy động, trừ phi... Nguồn: http://thegioitruyen.com
Gương mặt Tử Y lộ vẻ kinh ngạc, nàng không nghĩ tới hôm nay trên đời còn có địa phương mà Tất Trường Xuân không đến được. Dược Thiên Sầu hơi trầm mặc, hắn biết Tất Trường Xuân cũng không phải là chuyện gì cũng làm được, chẳng hạn như địa phương thần bí dưới đáy Thiên Lý Hồ, Tất Trường Xuân cũng không thế vào, mà Cửu U Minh động hắn cũng từng nghe Ngu Cơ nói qua, bởi vì đó là thông đạo đi thông Minh Giới, có tính cách đặc thù, cũng không phải nói tu vi cao là có thể đi được. Dược Thiên Sầu nhíu mày nói: "Ý tứ của tẩu tử, cần phải có tu vi Quỷ Thánh hậu kỳ mới có thể đi qua?"
"Không sai." Khuôn mặt Ngu Cơ nghiêm túc nói: "Một đường U Minh, có đi không về, đốt tận sinh cơ, nhân quỷ thù đồ. Dù có tu vi Quỷ Thánh hậu kỳ, nếu muốn đến đáy động, cũng phải tiếp thu U Minh liệt diễm tẩy lễ, vượt qua U Minh hỏa hải, đó là Cửu U Môn, đi tới đó, trên người buộc phải không có sinh khí nhân gian, nếu đi mà quay trở lại nhân gian, trong nháy mắt sẽ bị hạo kiếp tiêu diệt mai một, cho nên mới có câu có đi không về. Thử nghĩ với tu vi của chúng ta, đừng nói là đi U Minh hỏa hải, chỉ sợ dù là âm Sát Cương Phong ở gần bên ngoài cũng đã không chịu nổi, không được giữa đường cũng đã bị thổi trúng hồn phi phách tán."
"Ta vẫn muốn đi xem." Dược Thiên Sầu một lời kinh người, chúng quỷ tướng phía dưới cùng ồ lên một trận. Tử Y nghe được Cửu U Minh động lợi hại như vậy, dù là Tất Trường Xuân cũng không đi được, trên mặt đã sớm biến sắc, chẳng biết vì sao người này lại không biết tự lượng sức, lại đòi đi thử một lần. Nàng nghĩ mình còn phải bảo vệ hắn, hắn đi chẳng phải mình cũng phải đi theo...
Kỳ thực nàng không biết tâm tư của Dược Thiên Sầu, tu chân giới đột nhiên xảy ra biến cố lớn như vậy, việc này cũng không biết đến ngày tháng nào mới chấm dứt, chỉ sợ tuổi thọ của cha mẹ hắn đã không còn đợi được đến lúc đó, cho nên hắn nghĩ tới việc đi hái Hoàn Hồn Thảo luyện chế Thất Khiếu Linh Lung Đan để kéo dài tuổi thọ cho cha mẹ hắn. Còn có Hắc hỏa bài danh trước cả Thanh hỏa, nếu đã xếp hạng trước Thanh hỏa, nói vậy uy lực của nó càng cường hãn, vạn nhất đụng tới tình huống gì bất lợi, cũng có thể ứng phó.
"Nếu tiên sinh kiên trì, thiếp thân xin đưa tới cửa động xem thử, đến lúc đó tiên sinh sẽ biết Ngu Cơ nói không giả." Ngu Cơ có chút bất đắc dĩ nói.
"Ân! Vậy tạ ơn tầu tử." Dược Thiên Sầu gật đầu, bỗng nhiên "di" một tiếng nói: "Lần trước tẩu tử nói với ta về Nghiêm Thác lão nhi, hiện tại còn sống?"
Ngu Cơ khẽ cười nói: "Nếu là tiên sinh phân phó qua, tự nhiên phải giữ hắn lại đề tiên sinh xử lý."
"Tốt." Dược Thiên Sầu vỗ tay cười nói: "Nói vậy con của hắn sống hay chết, tẩu tử cũng không có nói cho hắn chứ?" Hắn biết Ngu Cơ là một nữ nhân thông mình, nói vậy Nghiêm Thác nói con hắn còn nơi này, Ngu Cơ cũng sẽ không giải thích.
Quả nhiên Ngu Cơ cười dài nói: "Đã tiên sinh nói con hắn còn nơi này, thiếp thân tự nhiên phải nói giúp tiên sinh."
Hai người quỷ dị một hỏi một đáp làm Tử Y hoàn toàn không hiểu chuyện gì. Dược Thiên Sầu thoải mái cười nói: "Ngày trước ta và hắn ở tại Phù Tiên Đảo có chút ân oán chưa giải quyết xong, hôm nay đã đến thời gian nên xóa bỏ. Phiền phức tẩu tử gọi người mang hắn tới, nói vậy hắn cũng sẽ rất thích đi vào Cửu U Minh động tìm con của hắn, ta cũng có thể được nhìn xem Cửu U Minh động có bao nhiêu lợi hại."
Ngu Cơ lạc lạc cười nhìn phía dưới gật đầu, tự có một gã tướng lĩnh ôm quyền lĩnh mệnh đi ra khỏi quỷ vương đại điện. Đối với những người này mà nói, sinh tử một tu sĩ thực sự tính không được cái gì.
Lúc này Tử Y có ngốc, cũng hiểu được Dược Thiên Sầu muốn làm gì, rõ ràng là muốn lừa gạt người khác chịu chết đi dò đường cho hắn, lúc này lạnh lùng nói: "Dược Thiên Sầu, ngươi hành sự như vậy, cũng xứng làm đệ tử Tất lão tiền bối sao."
Một nha đầu ngốc như ngươi biết cái gì, Tất lão đầu mới là người chân chính giết người như ác ma. Dược Thiên Sầu hừ lạnh một tiếng, ngồi trở lại vương tọạ, cười lạnh nói: "Tử Y, ngươi đừng quên trước khi đi sư phụ ta và sư phụ ngươi đã nói, ra vẻ giữa ta và ngươi, ta mới là người làm chủ, nếu như ngươi nghĩ hành động của ta có vấn đề gì, ngươi có thể quay về Thuận Thiên Đảo tìm sư phụ ta cáo trạng, nói ngươi xấu hổ đi chung với ta, rời khỏi công việc cần làm lần này."
"Ngươi..." Gương mặt Tử Y như sương lạnh, tức giận đến nói không ra lời, thế nhưng nếu để nàng tìm Tất Trường Xuân nói những lời như vậy, nàng cũng nói không nên lời. Tất Trường Xuân điếm danh muốn nàng làm việc, nàng lại nghĩ rất vinh hạnh, há có thể bỏ dở nửa chừng. Mà Dược Thiên Sầu cũng nhìn ra được điểm này, mới có thể nói như thế.