"Vậy pho tượng Yêu Thần tàn tích ngày xưa ở Mộ Quang Chi Thành là nhân vật nào?" Dược Thiên Sầu đột nhiên nhớ tới pho tượng tàn tích ở Mộ Quang Chi Thành, chợt hiếu kỳ dò hỏi.
Hồng Thái Long gãi đầu, có vẻ như không biết phải giải thích như thế nào, cười khổ nói: "Theo truyền thuyết, thời gian Yêu Thần kia xuất hiện còn sớm hơn cả chư vị Cổ Thần, nhưng khi chư vị Cổ Thần thành danh, thì nàng đã biến mất khỏi thế gian này rồi. Ngươi không nghe nói qua cũng không có gì lấy làm kỳ quái. Trên thực tế, người biết nàng vốn cũng không nhiều lắm. Nếu không phải ta là người trong Long tộc, thì chỉ sợ cũng chưa từng nghe nói qua đến đại danh của nàng!"
"Nga! Xem ra người này vô cùng lợi hại ah! Ngươi kể cho ta nghe xem, rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra với vị Yêu Thần này?" Dù sao, trên đường cũng rảnh rỗi nhàm chán, Dược Thiên Sầu nhất thời cảm thấy hứng thú nói chuyện phiếm.
Hồng Thái Long sắp xếp lại suy nghĩ, sau đó biểu tình mười phần nghiêm túc, giải thích nói: "Yêu Thần này vốn là thị nữ của Đạo, còn Bàn Long lão tổ của chúng ta và Phượng Hoàng đại thần năm xưa chỉ là Tả Hữu sứ giả ở dưới trướng của Yêu Thần này. Nghe nói sau đó, Đạo phái Yêu Thần đến một thời không khác, nhưng không biết chuyện này là thật hay giả, dù sao từ ngày đó trở đi nàng liền biến mất. Cũng chính từ đó, Bàn Long lão tổ và Phượng Hoàng đại thần mới trực tiếp nghe lệnh từ Đạo, ngươi nói thử xem nàng có lợi hại hay không?"
"Lợi hại ah!" Dược Thiên Sầu hít sâu một ngụm lãnh khí, kinh hãi nói: "Ngay cả Bàn Long đại thần và Phượng Hoàng đại thần đều chỉ là sứ giả của nàng! Haiiz, tu vi của nàng cao siêu đến trình độ nào...Nếu so sánh cùng chư vị đại thần thì không biết là ai cao hơn đây nhỉ?"
"Chuyện này thì ta không biết, bởi vì chưa từng nghe nói bọn họ tỷ thí qua, nên ta cũng không có biện pháp so sánh!" Hồng Thái Long gãi đầu, cân nhắc nói: "Bất quá thời gian Yêu Thần xuất hiện sớm hơn chư vị Cổ Thần, hẳn là tu vi của Yêu Thần cao thâm hơn đi! Nếu không thì Yêu Thần Nữ Oa nương nương làm sao có thể trở thành thị nữ bên người của Đạo!"
"Cái.., cái.., cái gì?" Nghe đến đây, Dược Thiên Sầu như bị sét đánh, đột nhiên túm lấy áo Hồng Thái Long, hai người phiêu phù ở trên không trung dòng Minh Hà. Nhất thời Hồng Thái Long diễn cảm khó hiểu, phát hiện ra bàn tay Dược Thiên Sầu đang túm lấy áo của mình, thế nhưng lại đang run rẩy, thì ngạc nhiên nói: "Ngươi làm sao vậy?"
"Ngươi..., ngươi..., vừa mới nói cái gì?" Dược Thiên Sầu ngay cả ngữ khí cũng trở nên run rẩy. Theo sau, hắn cố gắng bình ổn cảm xúc kích động ở trong lòng, truy vấn: "Ngươi vừa gọi Yêu Thần là gì? Ngươi nói lại xem nào, vừa rồi ta nghe không rõ!"
"Gọi Yêu Thần là gì ư?" Hồng Thái Long biểu tình mê mang nói: "Yêu Thần gọi là nương nương ah! Làm sao thế? Có vấn đề gì ư?"
"Nương nương..., nương nương....Không ngờ là vị nương nương đầu người thân rắn kia...Thảo nào lúc trước ta nhìn thấy pho tượng điêu khắc này lại có điểm quen thuộc!" Đột nhiên, Dược Thiên Sầu quay đầu nhìn về phía Mộ Quang Chi Thành, bất quá ngoài dòng chảy mênh mông của dòng Minh Hà, thì chẳng nhìn thấy thêm được thứ gì. Hắn mê mang nhìn theo phương hướng kia, lẩm bẩm nói: "Nương Nương.., không ngờ là Nữ Oa nương nương luyện hóa Ngũ Thải Thạch Bổ Thiên. Hóa ra nương nương vốn là người của thời không này!"
Hồng Thái Long thấy hắn lẩm bẩm, cũng không biết là hắn đang nói đến cái gì. Lúc này liền đẩy hắn ra, chất vấn: "Ngươi đang nói cái gì thế? Cái gì mà luyện Ngũ Thải Thạch Bổ Thiên, cái gì mà người của thời không này? Ngươi ngàn vạn lần đừng nói là, ngươi đã từng gặp qua Nữ Oa nương nương rồi đấy nhé!"
"Nữ Oa nương nương, cái danh hào này rất quen thuộc!" Dược Thiên Sầu thần tình chua sót, bỗng nhiên như vừa nhớ ra cái gì đó, lại túm lấy áo của Hồng Thái Long, trợn trừng mắt lên dò hỏi: "Ngươi vừa nói cái gì? Ngươi nói Yêu Thần bị Đạo phái đến thời không khác. Nhưng đến tột cùng là cái thời không nào đây chứ?"
"Ngươi điên rồi ư?" Hồng Thái Long đẩy tay Dược Thiên Sầu ra, diễn cảm khó hiểu nói: "Theo truyền thuyết thì đúng là như vậy, nhưng ta làm sao biết nàng bị phái đến thời không nào, ngươi hỏi ta, ta đi hỏi ai đây chứ?"
Dược Thiên Sầu vẻ mặt bi phẫn: "Mẹ kiếp! Nàng tên gọi là gì cũng không sao, nhưng lại cố tình xưng là Nữ Oa. Đây không phải là muốn hồ lộng người ta hay sao?"
Hồng Thái Long khó hiểu, khẽ lẩm bẩm nói: "Luyện Ngũ Thải Thạch.., luyện Ngũ Thải Thạch...."
Dược Thiên Sầu nghe vậy thì nhãn tình bừng sáng lên, hai tay trực tiếp túm lấy cổ Hồng Thái Long, lắc lắc nói: "Có phải ngươi đã từng nghe qua cái truyền thuyết này rồi hay không?"
Hiện giờ tu vi của Dược Thiên Sầu đã cao hơn Hồng Thái Long rất nhiều, bị hắn bóp cổ như vậy, Hồng Thái Long làm sao chịu đựng nổi. Thật vất vả mới đẩy được tay hắn ra, rồi gào rít nói: "Ngươi điên rồi hả? Lão long ta có cừu oán gì với ngươi đâu ah!"
"Nhất thời nỡ tay.., nhất thời nỡ tay." Dược Thiên Sầu liên tục nhận lỗi, sau đó diễn cảm thành khẩn nói: "Có phải ngươi đã từng nghe qua cái truyền thuyết Nữ Oa luyện Ngũ Thải Thạch để vá trời rồi hay không?"
"Phi! Cái gì mà vá trời đây chứ? Nếu dễ dàng như thế, vậy thì ngươi hãy vá thử cho ta nhìn xem nào!" Hồng Thái Long tức giận chỉ lên không trung hư vô mờ mịt, lắc lắc cổ thả lỏng người ra một chút, sau đó mới lên tiếng: "Ngươi nói đến chuyện tình luyện Ngũ Thải Thạch, làm cho ta mơ hồ nhớ đến một cái truyền thuyết xa xưa ở Long tộc. Dường như Nữ Oa nương nương cũng tu luyện Ngũ Hành pháp quyết giống như ngươi, chẳng biết là ta có nhớ nhầm cái gì hay không nữa!"
"Long đại gia của ta, ngươi ngàn vạn lần đừng nhớ lầm cái gì ah!" Dược Thiên Sầu liên tục thở dài, thỉnh cầu nói: "Ngươi hãy cẩn thận nhớ lại đi!"
Hồng Thái Long khoát tay ý bảo hắn đừng làm phiền mình nữa. Dược Thiên Sầu lập tức nín thở ngưng thần chờ đợi. Một lúc lâu sau, Hồng Thái Long mới gãi đầu nói: "Năm xưa ta nghe nói rằng, nếu người nào tinh thông Ngũ Hành thuật, thì sẽ nắm giữ được căn nguyên thần kỳ nhất trong thiên địa, có khả năng tạo ra người sống. Hoặc nói theo cách khác chính là, Nữ Oa nương nương có thần thông tạo ra được người sống. Chiếu theo cách nói này mà suy đoán, thì phỏng chừng Nữ Oa nương nương cũng tinh thông Ngũ Hành Pháp Quyết rồi?"
Dứt lời, lại lắc lắc đầu: "Ta cũng không nhớ rõ ràng lắm. Hình như chỉ nghe thấy người ta tùy tiện nhắc qua một lần. Về phần chuyện cụ thể, dù ngươi bức ta, thì ta cũng không nhớ thêm nổi."
"Nữ Oa có khả năng tạo người!" Dược Thiên Sầu trợn mắt há hốc mồm ra, kìm lòng không nổi, nhìn chằm chằm vào hai bàn tay của mình. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - thegioitruyen.com
Tuy rằng Hồng Thái Long không dám chắc chắn, nhưng ở kiếp trước hắn đã từng nghe qua truyền thuyết Nữ Oa nương nương dùng đất tạo người. Hiểu rõ cái truyền thuyết này xác thực là có thật, hay nói theo cách khác Nữ Oa nương nương đúng là có tinh thông Ngũ Hành Pháp Quyết!
Đồng dạng theo đạo lý này, nếu như mình tu luyện xong Ngũ Hành Pháp Quyết, vậy thì mình cũng sẽ có thần thông tạo ra người sống ah!
Nếu như truyền thuyết về Hậu Nghệ làm cho Dược Thiên Sầu không dám xác định có bao nhiêu tính chân thực. Nhưng hiện giờ, truyền thuyết về Nữ Oa nương nương cùng kiếp trước là hoàn toàn ăn khớp. Hay nói theo cách khác, cái thời không mà Đạo phái Nữ Oa nương nương đến, chính là thế giới kiếp trước của mình! Điều này cũng chứng minh, bản thân mình hoàn toàn có thể quay trở về cái thời không kiếp trước kia. Điều kiện tiên quyết là tu vi của mình, cần phải đạt tới một loại cảnh giới nhất định nào đó.
Nhất thời, trong lòng Dược Thiên Sầu nhiệt huyết sôi trào, hắn chẳng thèm quan tâm ở cái thế giới này mình hỗn đến mức phong sanh thủy khởi. Thủy chung ở sâu bên trong nội tâm vẫn có một loại cảm giác không thể hòa nhập được với cái thế giới này. Thế giới hiện đại kiếp trước, đó mới chính là sinh mệnh linh hồn của hắn!
Nhưng hôm nay, bỗng dưng hắn tìm ra được phương pháp để mình quay trở về, mặc dù trước mắt phương pháp này quá mức xa vời. Nhưng hắn vẫn hùng tâm vạn trượng, tin chắc rằng không có bất kỳ khó khăn nào, có thể ngăn cản được mình tìm về cái thế giới hiện đại kia!
Theo từ ngày bước chân vào cái thế giới này. Đây vẫn là lần đầu tiên hắn ôm hy vọng "quay trở về nhà" !
"Uy! Ngươi nổi điên lên làm gì vậy?" Hồng Thái Long xô đẩy làm cho Dược Thiên Sầu hồi tỉnh, mặt đầy hồ nghi nói: "Tiểu tử ngươi hãy thành thật nói cho ta biết, vì sao ngươi lại cảm thấy hứng thú đối với truyền thuyết về Nữ Oa nương nương?"
Dược Thiên Sầu nhìn Hồng Thái Long, thiếu chút nữa đã lệ nóng doanh tròng, dang rộng song chưởng ra, ôm chầm lấy hắn, dùng sức vỗ nhẹ lên lưng của hắn, nói: "Tin tức lần này phi thường đáng giá. Hồng Thái Long! Dược Thiên Sầu ta chân thành cảm tạ ngươi ah!"