“Cái gì? Bảo chúng ta tới gặp nó? Đúng là to gan thật.” Sau khi nghe chắt trai của đại trưởng lão báo lại, đại trưởng lão còn chưa tức giận, nhị trưởng lão đã tức tới vỗ bàn bật dậy. Hôm nay đại trưởng lão chỉ dẫn theo một mình nhị trưởng lão tới.
“Lão nhị, làm gì đó, mau ngồi xuống cho tôi, ông nghĩ đây là nơi nào hả.” Đại trưởng lão trừng mắt, nhìn nhóm thú nhân cùng giống cái ở xung quanh tò mò nhìn qua, ông có chút ngượng ngùng cười cười.
“Ai, đứa nhỏ kia hiện giờ dù sao thân phận cũng khác rồi, vì Nhan gia, để tôi tự mình tới gặp nó cũng không sao cả. Dù sao cũng là năm đó chúng ta đã làm sai, nếu chúng ta chịu ngăn cản Nhan Tôn thì đứa nhỏ kia cũng không chịu ủy khuất.” Đại trưởng lão vừa thở dài vừa lắc đầu, tựa hồ cảm thấy thực áy náy.
Chắt trai của đại trưởng lão không cho là đúng: “Đại trưởng lão, này đâu liên quan tới ngài, đều là lỗi của Nhan Tôn, hiện giờ Nhan gia chúng ta biến thành như vậy đều là do đám Nhan Tôn gây họa. Hơn nữa người đuổi Nhan Tử Dạ đi cũng đâu phải đại trưởng lão, nó dựa vào cái gì khó xử ngài?”
“Đúng vậy anh cả, Nhan Tử Dạ là tiểu bối, bị chút ủy khuất như vậy thì sao chứ, đó là việc nó phải chịu. Cư nhiên bắt anh phải hạ mình, tuyệt đối không được. Cũng không ngẫm lại xem mình là thân phận gì, tôi lập tức bắt nó tới đây.” Nhị trưởng lão nói xong định lập tức rời đi, kết quả lại bị đại trưởng lão kéo lại.
“Lão Nhị, ông làm cái gì vậy, nơi này là gia tộc Cái Nhĩ chứ không phải Nhan gia chúng ta, không thể gây chuyện.” Đại trưởng lão tuy cũng rất bất mãn với Nhan Tử Dạ nhưng lão không ngốc, hiện giờ bọn họ đang ở gia tộc Cái Nhĩ, là địa bàn của người ta, nếu đắc tội người của gia tộc Cái Nhĩ thì mất nhiều hơn được. Hơn nữa, bọn họ còn muốn lừa Nhan Tử Dạ quay về Nhan gia, việc này không thể quá cứng rắn.
Lúc này An Nhĩ Tư cũng nghe rõ ràng cuộc nói chuyện của nhóm đại trưởng lão, sau đó thấp giọng nói lại cho Nhan Tử Dạ. Nhìn đám người cách đó không xa, hàn quang trong mắt Nhan Tử Dạ chợt lóe, cậu nói với An Nhĩ Tư: “Nếu thân phận đại trưởng lão quý giá như vậy, chúng ta liền tự mình qua đó đi?” Nhan Tử Dạ đặc biệt nhấn mạnh hai chữ ‘quý giá’.
“Ừm.” An Nhĩ Tư không chút nghĩ ngợi đáp ứng.
Bên kia, đại trưởng lão mới đầu đại trưởng lão còn tưởng Nhan Tử Dạ muốn ra oai phủ đầu, tuy trong lòng tức giận nhưng vẫn nhẫn nại. Tiểu bất nhẫn tắc loạn đại mưu, kết quả lại nhìn thấy Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư cùng đi tới chỗ bọn họ, đại trưởng lão nhất thời nghi hoặc, không phải bảo ông tự mình qua đó à? Sao hiện giờ lại tới đây?
“Hai vị trưởng lão, đã lâu không gặp a!” Lúc đi tới trước mặt đại trưởng lão, Nhan Tử Dạ dẫn đầu nói. Lực chú ý của mọi người có mặt ở đây vô thức bị Nhan Tử Dạ kéo về phía này, tuy thoạt nhìn vẫn đang trò chuyện với nhau, thế nhưng nếu quan sát kĩ thì sẽ phát hiện có không ít người đang dựng đứng lỗ tai, vô tình cố ý liếc nhìn về phía đám người Nhan Tử Dạ.
“Hừ, xem như cậu còn hiểu chút lễ phép, làm hậu bối gia tộc cư nhiên dám bảo trưởng lão tự mình tới gặp? Đừng tưởng trở thành bán thú nhân thì có thể kiêu ngạo, đừng quên, một ngày cậu chưa bước vào gia tộc Cái Nhĩ thì cậu vẫn còn là người của Nhan gia chúng ta. Chuyện của Nhan gia chúng ta, gia tộc Cái Nhĩ đừng có xen vào.” Nhị trưởng lão dẫn đầu gây khó dễ, âm thanh tràn đầy khí phách kia vô cùng to rõ, một chút cố kỵ cũng không có. Đạc biệt lúc nhìn thấy Nhan Tử Dạ ỷ vào An Nhĩ Tư, cùng bộ dáng che chở của An Nhĩ Tư, trong mắt nhị trưởng lão, Nhan Tử Dạ chẳng qua chỉ là cáo mượn oai hùm, ỷ vào thân phận bán thú nhân cùng gia thế của gia tộc Cái Nhĩ mới kiêu ngạo như vậy.
Toàn trường đột nhiên im lặng, ngay cả gia chủ Cái Nhĩ đang ở bên kia trò chuyện với nhóm trưởng lão cũng nhíu mày nhìn qua.
Lúc nhị trưởng lão lên tiếng, đại trưởng lão đã có dự cảm không tốt, quả nhiên, nhị trưởng lão vừa mở miệng đã trực tiếp đắc tội Nhan Tử Dạ, An Nhĩ Tư cùng toàn bộ gia tộc Cái Nhĩ.
Hiện giờ nhìn thấy tất cả mọi người đều nhìn về phía này, đại trưởng lão lập tức muốn cứu chữa, phẫn nộ quát nhị trưởng lão: “Lão nhị, ông nói cái gì đó, còn không mau lùi lại.”
Nhị trưởng lão không cam lòng nói: “Anh cả, anh còn che chở cho nó, cứ vậy nó lại càng kiêu ngạo hống hách hơn mà thôi.”
Sức chiến đấu của nhị trưởng lão rất cao, thế nhưng lại là một người cơ bắp, lúc nói chuyện hoàn toàn không dùng não, có gì liền nói đó. Nếu không phải vì nhị trưởng lão trung thành tận tâm, hơn nữa sức chiến đấu cũng cao, có thể giúp đỡ mình không ít chuyện thì đại trưởng lão căn bản sẽ không để nhị trưởng lão leo lên vị trí hiện giờ. Thế nhưng hiện giờ đại trưởng lão hối hận, trước mặt mọi người nói ra những lời như vậy, kia không phải muốn nói cho đám gia tộc kia biết Nhan Tử Dạ bất hòa với Nhan gia bọn họ à? Thế nên hiện giờ đại trưởng lão thực sự muốn bóp chết nhị trưởng lão.
Mà An Nhĩ Tư nghe thấy lời nhị trưởng lão thì nụ cười thường trực trên mặt lập tức biến mất, ánh mắt anh lạnh lẽo như băng tuyết nhìn về phía bọn họ.
Đại trưởng lão mở miệng, đang định hướng Nhan Tử Dạ giải thích, kết quả Nhan Tử Dạ lại lên tiếng trước.
“Thực ngại quá, tôi quả thực không để đám trưởng lão các người vào mắt, từ lúc các người đuổi tôi ra khỏi Nhan gia, tôi và Nhan gia đã không còn quan hệ gì. Trước đó không lâu tôi đã nói rõ, Nhan Tử Dạ tôi cắt đứt liên hệ với Nhan gia, sau này ai đi đường nấy, không còn liên quan gì nữa, hay là bởi vì tuổi già trí nhớ kém mà các người đã quên rồi?”
Đám người Nhan gia này định đánh chủ ý gì, Nhan Tử Dạ hiểu rất rõ, đơn giản là thấy cậu có giá trị lợi dụng nên muốn một lần nữa dính tới. Lúc trước Nhan gia không công bố tin tức cậu cắt đứt quan hệ khẳng định là vì cố kỵ chuyện của cậu cùng An Nhĩ Tư. Hiện giờ thấy cậu trở thành bán thú nhân, có giá trị lợi dụng nên muốn đổi ý, xem như chưa có gì phát sinh? Kia Nhan Tử Dạ cậu phải đồng ý mới được a.
“Cư nhiên dám nói chuyện với chúng ta như vậy? Nhan Tử Dạ, đừng quên nếu không có Nhan gia chúng ta thì đã không có cậu hôm nay. Hiện giờ bấu víu được gia tộc Cái Nhĩ thì muốn đoạn tuyệt quan hệ với Nhan gia? Đúng là đê tiện mà.” Thú nhân tóc đen tức giận bất bình lên tiếng, người không biết nghe vậy quả thực sẽ nghĩ là gã ta đang nói thật.
“Đê tiện?” Nhan Tử Dạ lạnh lùng liếc mắt: “Nếu xét về đê tiện thì tôi làm gì bằng các người. Trước kia thấy tôi không còn chút giá trị lợi dụng thì đuổi đi, đúng vậy, người đuổi tôi là Nhan Tôn, nhưng đừng quên, cuối cùng cũng do các người đồng ý. Trước kia tôi ở Nhan gia sống thế nào, không ai rõ hơn các người. Thế nào, hiện giờ thấy tôi có giá trị lợi dụng nên muốn kéo tôi quay về Nhan gia? Để tôi nói cho các người biết, mơ tưởng đi.”
Người xung quanh bắt đầu vì những lời Nhan Tử Dạ nói mà nghị luận.
“Đám người Nhan gia này xem chúng ta là đám mù à, việc này cả thủ đô đế quốc cũng biết rồi, bọn họ còn định xạo sự?”
“Tôi thấy bọn họ muốn nhắm vào đứa nhỏ trong bụng Nhan Tử Dạ.”
“Chứ còn gì nữa, bản lĩnh lật phải thành trái này quả thực không vừa, Nhan gia xuống dốc cũng phải.”
“Sao tôi cảm thấy đám người Nhan gia này tựa hồ không có đầu óc nhỉ? Thế cục hiện giờ chẳng lẽ bọn họ không nhìn được à? Cư nhiên dám ở nơi này trách cứ Nhan Tử Dạ, tôi thấy đầu óc bọn họ đều không bình thường.”
…
Lời nói của những người xung quanh rất khó nghe, nhị trưởng lão căn bản không chịu được kích thích nên lập tức nổi bão. Mắt thấy nhị trưởng lão phẫn nộ lại định mở miệng, đại trưởng lão lập tức quát: “Lão nhị, từ giờ trở đi ông không được nói gì nữa.”
“Anh cả, tôi…” Nhị trưởng lão không cam lòng nhìn qua đại trưởng lão, thấy đối phương tựa hồ có chút tức giận nên chỉ đành nhịn xuống, bất quá vẫn hung hăng trừng Nhan Tử Dạ.
Đại trưởng lão xoay người, lúc đối mặt với Nhan Tử Dạ thì thái độ lập tức thay đổi, vẻ mặt áy náy nói: “Việc này không phải như con nghĩ, khi trước Nhan Tôn nói để con tạm thời dọn ra ngoài ở một thời gian mà thôi, chứ không phải muốn đuổi con đi. Tiểu Dạ à, dù sao Nhan Tôn cũng là gia gia con, có một số việc, nhóm trưởng lão chúng ta cũng không tiện nhúng tay. Nhưng nếu tôi biết thì tuyệt đối sẽ không để Nhan Tôn làm vậy. Tôi biết con có chút hiểu lầm, thế nhưng này đều là chuyện của Nhan gia chúng ta, cứ trở về ngồi xuống chậm rãi giải thích rõ ràng. Hôm nay dù sao cũng là ngày vui của con, tôi nghĩ con cũng không hi vọng ngày này lại nháo ra những chuyện không vui đi?”
Đại trưởng lão ra dáng từ bi trực tiếp phất tay phủi bỏ quan hệ với chuyện đuổi Nhan Tử Dạ ra khỏi Nhan gia, lại còn biểu lộ chính mình thực rộng lượng, cuối cùng còn nhắc nhở Nhan Tử Dạ trường hợp này không thích hợp nháo loạn, sẽ để người khác chê cười. Vì thế ông muốn hẹn Nhan Tử Dạ vào một dịp khác, hảo hảo thương lượng.
Nếu là người khác thì rất có thể sẽ thuận theo, thế nhưng đáng tiếc, Nhan Tử Dạ không tính toán làm vậy. Sự nhẫn nại cậu dành cho Nhan gia đã tới cực điểm, hết lần này tới lần khác tới quấy rối, hôm nay phải nói rõ ràng trước mặt mọi người, bằng không sau này bọn họ lại tiếp tục dây dưa.
Nghĩ tới đây, Nhan Tử Dạ nhìn qua bên cạnh: “An Nhĩ Tư, thực xin lỗi, hôm nay tựa hồ phải ở đây giải quyết một chuyện.”
“Đứa ngốc, chuyện của em chính là chuyện của tôi. Hôm nay vốn là ngày thuộc về chúng ta, có gì cứ nói rõ ràng đi, không cần sợ, có tôi ở đây.” An Nhĩ Tư cưng chìu mỉm cười nói, bộ dáng hoàn toàn ủng hộ.
“Đúng vậy, cứ nói rõ ràng đi, phu nhân của gia chủ tương lai gia tộc Cái Nhĩ chúng ta cũng không phải dễ bắt nạt, Tiểu Dạ không cần sợ, gia gia làm chỗ dựa cho con.” Gia chủ Cái Nhĩ không biết từ lúc nào đã đi tới, cùng An Nhĩ Tư đứng bên cạnh Nhan Tử Dạ, biểu lộ rõ thái độ của mình.
“Gia chủ Cái Nhĩ?” Đại trưởng lão thật không ngờ sự tình cư nhiên lại phát triển tới tình trạng này, Nhan Tử Dạ không hề cấp chút mặt mũi, cư nhiên muốn công khai mọi việc? Chết tiệt, cho dù là bán thú nhân thì sao, chẳng qua chỉ là ỷ vào gia thế của gia tộc Cái Nhĩ mà thôi. Đối mặt với An Nhĩ Tư, đại trưởng lão còn có thể cường ngạnh một chút, thế nhưng đối với gia chủ Cái Nhĩ, đại trưởng lão cũng không có cách nào.
Với tình huống của Nhan gia hiện giờ, nếu đắc tội gia chủ Cái Nhĩ thì hậu quả quả thực không thể tưởng tượng, thế nên đại trưởng lão có chút luống cuống.
“Hừ.” Gia chủ Cái Nhĩ trực tiếp hừ lành, vốn ông đã không có hảo cảm với Nhan gia, hiện giờ đám người này cư nhiên chạy tới địa bàn của gia tộc Cái Nhĩ, làm trò trước mặt mọi người bắt nạt Nhan Tử Dạ đang mang thai? Quả thực không thể không ra oai, để bọn họ biết thế nào là sự lợi hại của gia tộc Cái Nhĩ.
Có gia chủ Cái Nhĩ duy trì, khí thế của Nhan Tử Dạ tựa hồ lại càng mãnh liệt hơn. Vốn cậu không muốn để mọi người biết chuyện xấu trong nhà, thế nhưng nếu đám người Nhan gia cứ bức ép không buông thì cậu chỉ có thể không khách khí.
“Gia gia, cám ơn người.” Nhan Tử Dạ mỉm cười với gia chủ Cái Nhĩ, sau đó lạnh lùng nhìn về phía đám đại trưởng lão, ra mòi muốn nói ra một tin tức chấn động. Nhóm đại gia tộc ở xung quanh cùng hoàn toàn vây tới, mà nhóm Áo Đức Kỳ nãy giờ vẫn luôn đứng một bên quan sát cũng đi tới, đứng phía sau Nhan Tử Dạ.
….
Hoàn Chương 131.