Ở một đại gia tộc của đế quốc Á Bá Lan.
Gia chủ vừa mới từ hoàng cung trở về lập tức truyền tin cho trưởng lão gia tộc, trưởng lão vừa nhận được tin đã lập tức chạy tới. Nghe nói vương tử phi tương lai cư nhiên là bán thú nhân thì các vị trưởng lão quả thực không thể tin nổi.
“Anh nói cái gì? Vương tử phi tương lai là bán thú nhân?” Một vị trưởng lão đập bàn đứng dậy chất vấn.
“Đúng vậy, là tôi tận mắt nhìn thấy vương tử phi biến thân khi đang quyết đấu, hơn nữa còn có bốn hệ dị năng, sức chiến đấu tuyệt đối cũng không phải cấp A, rất có thể là ngụy cấp S, thậm chí là cấp S.” Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, vị gia chủ này tuyệt đối cũng không tin tưởng bán thú nhân đã tuyệt chủng cư nhiên lần thứ hai xuất hiện. Hơn nữa còn với phương thức như vậy.
“Quyết đấu? Là thú nhân nào lớn gan như vậy, cư nhiên dám quyết đấu với bán thú nhân? Chẳng lẽ người kia không biết bán thú nhân trân quý cỡ nào à, không biết bán thú nhân có ý nghĩa gì với tinh tế này à?” Vị trưởng lão nọ liền nổi trận lôi đình.
“Không phải thú nhân, là một giống cái cấp A.”
“Giống cái cấp A? Giống cái cấp A trước mặt bán thú nhân có nghĩa lý gì chứ, giống cái kia không có đầu óc à? Nếu bán thú nhân kia mất cọng tóc nào, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua.” Trước kia có lẽ giống cái cấp A rất trân quý, thế nhưng khi bán thú nhân xuất hiện thì giống cái cấp A lập tức trở nên bé nhỏ vô cùng. Hiện giờ lực chú ý của vị trưởng lão nọ hoàn toàn đặt lên người bán thú nhân.
“Đại trưởng lão nói đúng, tôi hỏi anh, giống cái kia rốt cuộc là nhà nào?” Một vị trưởng lão khác hỏi gia chủ.
“Là giống cái của gia tộc Ba Đức, cậu ta nhảy ra ngay trong tiệc đính hôn, trắng trợn chỉ trích vương tử phi bán thú nhân không xứng với vương tử điện hạ, tiếp đó tuyên bố muốn quyết đấu. Cuối cùng vương tử phi thắng.” Gia chủ kể đại khái lại sự việc, kỳ thực lúc chưa biết vương tử phi là bán thú nhân, ông cũng cảm thấy không xứng. Thế nhưng hiện giờ, thân phận vương tử phi bị hấp thụ ánh sáng, không xứng liền biến thành tuyệt phối. Còn không phải sao, là bán thú nhân đó a, hiện giờ cả tinh tế chỉ có duy nhất một vị bán thú nhân, quả thực quá mức trân quý. Vương tử điện hạ có thể tìm được bán thú nhân làm bầu bạn có thể nói là cực kỳ may mắn.
“Hừ, gia tộc Ba Đức? Là gia tộc trước đó gây xôn xao dư luận vì chuyện danh dự à? Quả nhiên dạng gia tộc gì sẽ dạy ra giống cái ấy. Đắc tội vương thất, đắc tội vương tử phi, tôi thấy qua đêm nay thì gia tộc Ba Đức không cần tồn tại nữa. Chốc nữa phát thông tri xuống, ngưng toàn bộ việc kinh doanh của gia tộc chúng ta với gia tộc Ba Đức.” Đại trưởng lão nói.
“Vâng.” Gia chủ gật đầu đáp ứng.
Tiếp đó đại trưởng lão lại hỏi: “Có tra ra vương tử phi xuất thân từ gia tộc nào không? Trong gia tộc còn bán thú nhân hay giống cái nào không?”
Gia chủ cúi đầu nói: “Tạm thời chưa tra được, bất quá ngày mai vương thất sẽ công bố thân phận vương tử phi, hẳn mai sẽ biết. Bất quá hôm nay trong tiệc đính hôn, tôi thấy có một giống cái đi theo sau vương tử phi, rất có thể chính là người của gia tộc vương tử phi.
“Mặc kệ có phải hay không, lập tức nghĩ biện pháp để thú nhân gia tộc tiếp cận giống cái kia. Vương tử phi là bán thú nhân, chứng tỏ gen bán thú nhân của gia tộc rất cường đại nên vương tử phi mới có thể phản tổ thành công. Nếu giống cái kia cũng thành công thì….” Nửa câu sau, đại trưởng lão không nói ra nhưng mọi người đều hiểu được. Vương tử phi đã là người của vương thất Á Bá Lan, bọn họ không thể mơ ước được. Thế nhưng tộc nhân của vương tử phi thì khác, một khi giống cái kia thật sự phản tổ thành công thì đó chính là hi vọng của cả gia tộc a!
Đối với tinh tế có tỉ lệ sinh dục ngày càng giảm mà nói, có được một bán thú nhân có năng lực sinh dục cường đại chẳng khác nào có được hi vọng giúp gia tộc không ngừng truyền thừa. Cho nên, làm gì có đại gia tộc nào không muốn có bán thú nhân?
Đế quốc Á Bá Lan không chỉ có một gia tộc nghĩ như vậy, sau khi trở về, tất cả nhóm gia chủ đều triệu tập trưởng lão thương nghị suốt đêm về chuyện vương tử phi là bán thú nhân. Bọn họ đều muốn thừa dịp chuyện vương tử phi là bán thú nhân chưa được công bố đại chúng ra tay trước một bước. Bọn họ nghĩ hết biện pháp liên hệ với gia tộc vương tử phi, nếu có thể cưới được một giống cái hoặc thú nhân phản tổ thành công thì đúng là đáng giá!
Hôm sau, khi Bối Cơ công bố thân phận thực sự của Nhan Tử Dạ thì toàn tinh tế đều chấn động.
Cái gì? Vương tử phi của tinh cầu Á Bá Lan cư nhiên là bán thú nhân? Hơn nữa lại còn là thú nhân phản tổ thành công? Chuyện bán thú nhân chỉ là quả bom thứ nhất, quả bom thứ hai chính là vương tử phi bán thú nhân kia cư nhiên đang mang thai? Chuyện khủng khiếp nhất chính là, một lúc mang thai ba đứa nhóc?
Này chính là ba đó a, không phải một a. Từ lúc bán thú nhân biến mất, tỉ lệ kết hợp giữa thú nhân cùng giống cái rất thấp, bình thường phải mất rất nhiều năm mới có thể mang thai. Có vài giống cái cho dù mất cả đời cũng không mang thai được, một đứa nhỏ đã khó cầu rồi, thế nhưng vương tử phi Á Bá Lan lại một lúc hoài ba đứa, sao có thể không làm người ta kinh ngạc.
Qua hơn ngàn năm, bán thú nhân một lần nữa xuất hiện, hơn nữa còn chứng minh năng lực sinh dục siêu cường của mình. Xem đi, vương tử cùng vương tử phi Á Bá Lan chỉ vừa đính hôn thôi đã tuyên bố mang thai, không cần nghĩ cũng biết đã có thai từ trước đó. Vương tử Á Bá Lan chỉ mới ba mươi tuổi mà đã làm cha, quả thực là làm biết bao nhiêu thú nhân chết vì ao ước a.
****
Lam tinh.
Sau khi tốt nghiệp sớm, phải hơn hai tháng sau mới có thể gia nhập quân đội, Hải Bác Lạc quả thực nhàm chán không thôi. Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư đi du lịch, Áo Đức Kỳ thì không hợp gu, thế nên Hải Bác Lạc chỉ đành quấn quít lấy Ngải Luân.
Vốn chỉ định tìm Ngải Luân cùng chơi trò chơi mới mà thôi, kết quả phát hiện Ngải Luân cứ nhìn chằm chằm thông tấn khí, mắt cũng không chớp lấy một cái, Hải Bác Lạc liền sáp qua hỏi: “Ngải Luân, cậu nhìn cái gì mà nghiêm túc dữ vậy?”
Kết quả ba chữ ‘bán thú nhân’ thật to liền đập vào mắt Hải Bác Lạc.
“Cái gì? Đế quốc Á Bá Lan xuất hiện bán thú nhân? Lại còn là vương tử phi?” Nhìn thấy dòng tin tức này, Hải Bác Lạc liền trợn mắt há mồm: “Ôi trời ơi, này là tin bịp đi? Không phải nói bán thú nhân đã biến mất rồi à? Vì cái gì hiện giờ lại xuất hiện?”
Ngải Luân điểm điểm màn hình ánh sáng một chút, tư liệu về vương tử phi Á Bá Lan hiện ra: “Trên này nói gia tộc của vương tử phi đế quốc Á Bá Lan có được gen bán thú nhân siêu cao, mà vương tử phi chính là thú nhân phản tổ thành công. Hơn nữa đã có thai rồi, còn là ba đứa.” Mới đầu Ngải Luân cũng không tin tưởng, thế nhưng tin này do chính quốc vương Á Bá Lan thông báo, hẳn là không sai.
“Ba đứa nhỏ? Theo tôi biết, vị vương tử Á Bá Lan kia chỉ mới ba mươi đi? Cùng tuổi với tụi mình mà cư nhiên đã làm cha rồi, lại còn có tới ba đứa nhỏ? Chết tiệt, chênh lệch quá xa a, tôi tiếp thu không được.” Hải Bác Lạc ôm ngực, vẻ mặt thống khổ nói: “Sao tôi không có vận may tốt như vậy, được gặp bán thú nhân kia a? Bán thú nhân đó a, trước kia cứ nghĩ là tư liệu lịch sử quá khoa trương, thật không ngờ năng lực sinh dục của bán thú nhân thực sự mạnh như vậy a.”
“Hải Bác Lạc, kỳ thực, bán thú nhân kia, chúng ta quen a.” Ngải Luân tuy bình thường vẫn luôn khúm núm nhưng lại rất cẩn thận, tuy ảnh chụp vương tử cùng vương tử phi Á Bá Lan đã được xử lý, làm người ta không nhìn rõ bộ dạng bọn họ, thế nhưng, mái tóc ngân sắc chói mắt của vương tử cùng mái tóc đỏ rực tiên diễm của vương tử phi thực sự rất quen thuộc.
Hải Bác Lạc vốn đang chìm đắm trong ảo tưởng, nghe Ngải Luân nói vậy thì lập tức hồi hồn, vội vàng hỏi: “Cậu nói chúng ta quen bán thú nhân kia? Là ai a?”
“Cậu xem.” Ngải Luân chỉ vật nhỏ trong túi áo vương tử Á Bá Lan trong tấm hình.
“Đó là… tiểu thứ cầu?” Bởi vì tiểu thứ cầu có màu đỏ rực rỡ thực tương tự như tóc Nhan Tử Dạ nên Hải Bác Lạc chỉ cần liếc mắt một cái liền nhận ra. Lại nhìn màu tóc cùng vóc dáng của hai người trong hình, Hải Bác Lạc nhịn không được kinh hoảng lùi về sau vài bước, lẩm bẩm: “Không có khả năng… này sao có thể…. An Nhĩ Tư không phải người kế thừa gia tộc Cái Nhĩ à? Sao lại trở thành vương tử đế quốc Á Bá Lan? Còn Nhan Tử Dạ nữa, cậu ta là thú nhân a, là thú nhân hàng thật giá thật a, sao có thể biến thành bán thú nhân, lại còn mang thai nữa?”
Lượng tin tức phải tiếp nhận quá lớn, Hải Bác Lạc biểu thị mình khó có thể tiếp nhận.
“Không tin thì cậu nhìn cái này này.” Ngải Luân phóng lớn bức hình, hoa văn thực nhân hoa đỏ rực lập tức xuất hiện trước mắt Hải Bác Lạc.
Hải Bác Lạc chấn kinh, bởi vì anh từng nhìn thấy hoa văn này trên mu bàn tay Nhan Tử Dạ. Đủ loại căn cứ bày ra trước mắt, Hải Bác Lạc muốn không tin cũng không được.
“Bọn họ dấu kĩ thật, không được, lúc bọn họ trở lại tôi nhất định phải hỏi rõ ràng. Phải bắt bọn họ bồi thường cho tâm linh yếu ớt bị kinh hách quá độ của tôi.” Hải Bác Lạc ôm ngực, đáng thương hề hề nói.
Tin tức về bán thú nhân quá mức chấn động nên cho dù là Áo Đức Kỳ ngày thường không chú ý tin tức cũng biết được. Lúc nhìn thấy bức hình của vương tử cùng vương tử phi Á Bá Lan, anh không chú ý gì khác mà lập tức tập trung vào tiểu thứ cầu chỉ lộ ra mỗi cái đầu.
Áo Đức Kỳ nhìn đống thức ăn mình đặc biệt chuẩn bị, lại nhìn bức hình trên màn hình ánh sáng, đột nhiên cảm thấy có chút mất mác. Nhóc con kia đã đi thật lâu rồi, cũng không biết tới khi nào mới quay về. Thức ăn nhóm An Nhĩ Tư mang theo hẳn đã hết rồi đi, cũng không biết nhóc con kia có ăn được thức ăn khác không nữa. Ừm, chốc nữa phải hỏi xem An Nhĩ Tư còn ở tinh cầu Á Bá Lan hay không.
Còn chuyện Nhan Tử Dạ là bán thú nhân, An Nhĩ Tư là vương tử đế quốc Á Bá Lan, Áo Đức Kỳ hoàn toàn không để tâm tới.
****
Gia tộc Cái Nhĩ.
Lúc gia chủ Cái Nhĩ nhìn thấy tin tức này, ông trực tiếp từ sô pha nhảy dựng lên, ông nhìn An Nhĩ Tư từ bé tới khi trưởng thành, cho dù ảnh chụp đã trải qua xử lý thì ông vẫn có thể nhìn ra An Nhĩ Tư.
“Tên nhóc thối kia cư nhiên là vương tử đế quốc Á Bá Lan? Chuyện quan trọng như vậy vì sao nó không nói cho tôi biết a?” Gia chủ Cái Nhĩ thực tức giận, suýt chút nữa đã đập bể thông tấn khí trong tay.
Quản gia đứng ở phía sau vội vàng an ủi: “Có lẽ thiếu gia có lý do riêng.”
“Lý do chó má gì, tôi chính là gia gia của nó, nó không nói tiếng nào đã chạy về tinh cầu Á Bá Lan đính hôn, nó rốt cuộc có để người gia gia này vào mắt không hả? Đúng là tức chết tôi mà, chờ nó về, tôi nhất định phải hảo hảo thu thập một trận.” Gia chủ Cái Nhĩ thở phì phì nói.
Quản gia bình tĩnh nhìn gia chủ Cái Nhĩ, chỉ vào dòng tiêu đề thật to nói: “Gia chủ, chuyện thiếu chủ có thể nói sau a, trọng điểm chú ý của ngài hẳn phải đặt trên người Nhan thiếu gia mới đúng chứ?”
“Nhóc Nhan?” Gia chủ Cái Nhĩ theo ngón tay quản gia nhìn về phía hàng tiêu đề đỏ thẫm bự chảng: “Cái gì? Nhóc Nhan là bán thú nhân? Lại còn đang có thai? Này là chuyện gì a, nhóc thối An Nhĩ Tư kia vì cái gì không nói cho tôi biết, lập tức liên hệ với nó, nhất định phải hỏi rõ ràng, này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.”
Chuyện An Nhĩ Tư là vương tử của đế quốc Á Bá Lan gia chủ Cái Nhĩ có thể nhịn, thế nhưng khi biết Nhan Tử Dạ là bán thú nhân, lại còn đang mang thai thì ông rốt cuộc không ngồi yên được nữa. An Nhĩ Tư có đứa nhỏ, ông sắp làm ngoại tổ phụ rồi a.
….
Hoàn Chương 118.