Sau
sáng sớm hôm sau.
Ha ha là người thức dậy sớm nhất, ngửi một vòng ở cửa Niên Sơ Đồng.
Người tốt đã trở lại, Ha Ha phải làm việc chăm chỉ.
May mà không bị Phó Vân Hà nhìn thấy, nếu mà nhìn thấy, sẽ càng thêm hoài nghi Ha Ha thật thà.
Ha ha vừa đi, Niên Sơ Đồng và Phó Vân Hà cơ hồ cùng lúc mở cửa phòng, hai người mắt nhìn nhau.
"Chào buổi sáng! Người đẹp. "
"Chào buổi sáng ——"
Một tiếng chào buổi sáng này, thật sự làm cho Niên Sơ Đồng nghe ra vài phần ủy khuất, có chuyện gì xảy ra vậy?
"Anh đây là, bị khi dễ?"
"Ai..."
Một tiếng ai, giống như cái gì cũng không nói, lại giống như cái gì cũng nói.
Nhà gỗ tổng cộng chỉ có ba người, bộ dáng ủy khuất của anh, khẳng định không thoát khỏi liên quan đến Ha Ha cùng Ngõa Lịch.
"Được rồi, tôi đã trở lại, bọn họ không dám đâu." Niên Sơ Đồng đối với Ngõa Lịch và Ha Ha vẫn có hiểu biết nhất định.
Phó Vân Hà gật gật đầu, nhấc chân đi ra ngoài, bước chân có vài phần sung sướng không bị phát hiện, mà Niên Sơ Đồng cũng đi theo.
"Tôi tìm được hai loại thức ăn mới, có thể phát sóng trực tiếp, hôm nay tôi đi tìm vài thứ, chờ tôi trở về, thử xem một chút."
"Trở về sớm một chút." Phó Vân Hà thật sự, sợ cuộc sống không có Niên Sơ Đồng, hắn cảm giác răng đều phẳng một tầng.
"Ha ha ha ha! Bộ dáng này của anh, đến tôi cũng muốn khi dễ một chút." Niên Sơ Đồng mặc dù chỉ nói ngoài miệng, nhưng bộ dáng của Phó Vân Hà, thật sự rất dễ bị khi dễ.
Phó Vân Hà cười bất đắc dĩ một chút, tiếp tục rửa gạo, nhưng gạo cũng không còn bao nhiêu, hắn đem toàn bộ số còn lại vào trong chậu, lắc lư túi với Niên Sơ Đồng.
"Biết rồi, sẽ không cắt lương thực." Niên Sơ Đồng nhìn túi tiền lại trống rỗng, ăn thật nhanh a!
Nếu cô không nghĩ ra cách kiếm tiền, cô e rằng, cô đến mình cũng không nuôi nổi.
Phó Vân Hà thuần thục nấu cơm và canh trứng, thêm củi vào trong bếp nói: "Cô có một phong thư của Nghiêm gia."
Nghiêm gia?
Bị Phó Vân Hà nói như vậy, khẳng định là có chuyện, cô cầm lấy băng ghế nhỏ ngồi xuống hỏi: "Có chuyện gì?"
Phó Vân Hà cũng cầm lấy một cái ghế nhỏ, ngồi đối diện Niên Sơ Đồng, bắt đầu cho cô một khoá "khoa học phổ thông" một chút về mấy đại gia tộc.
"Tinh Tế đế quốc hoàng thất vi tôn, chưởng quản Tinh Võng, quân đội, còn có tài nguyên tu luyện, không người lay động. Nhưng cũng may hoàng thất nhân quân chân chính, công bằng công chính, hết thảy an ổn. "
Ngoại trừ hoàng thất ra, trung tâm tinh tế có mười khu, khu 123 được sắp xếp theo hình thức đồng tâm, khu 1 ở trung tâm, bên ngoài là khu 2, khu 3, còn khu 4 đến khu 10 thì vây quanh khu 3, phân tán ra ngoài."
"Trong đó khu 1 có năm gia tộc, phân biệt phụ trách ăn uống, xuyên*, võ, phân biệt tương ứng với năm họ, Trì, Hạ, Xuyên, Vu, Võ."
*Là gia tộc phụ trách về xuyên thời gian qua các tinh cầu, hay còn gọi là bước nhảy ánh sáng.
"Mà thư cô nhận được, thuộc nghiêm gia khu 2 trực thuộc Trì gia, nghiêm gia làm muối, muối mịn."
Niên Sơ Đồng đại khái hiểu rõ, cái này so với tu tiên giới bọn họ phân bố địa bàn, hiện tại cô bán muối mịn, xúc phạm đến lợi ích của người khác.
Nhưng, cô chưa từng nghĩ tới một nhà độc tài.
"Tôi xem tin nhắn trước rồi nói sau."
Niên Sơ Đồng ở trước mặt Phó Vân Hà, mở thư.
Nội dung của thư rất đơn giản, cho thấy họ quan tâm đến muối mịn và muốn nói chuyện.
Niên Sơ Đồng đóng thư lại, trong lòng hỏi Đao Đao.
"Đao Đao! Đao Đao"
Nàng hô vài tiếng, Đao Đao mới phản ứng lại.
"Chủ nhân?"
"Em đang làm gì vậy?"
"Ha ha... Đao Đao trực tuyến trên tinh mạng! Chủ nhân, chị có việc gì không?"
Đao Đao muốn chờ hắn kiếm tiền lại cho Niên Sơ Đồng một kinh ngạc, hiện tại, hắn mới làm không được nhiều lắm, không có hiệu quả gì.
Niên Sơ Đồng cũng không hỏi cụ thể Đao Đao làm gì, đứa nhỏ nhà mình cưng chiều, cô hỏi:
"Chị muốn biết phương pháp phơi muối sẽ bị phá giải rất nhanh sao?"
"Căn cứ vào Đao Đao phân tích, tinh tế thiếu rất nhiều kiến thức cơ bản, càng đơn giản, tựa hồ phá giải càng chậm."
Niên Sơ Đồng hiểu được, cô nói với Phó Vân Hà: "Anh đi tìm Nghiêm gia đàm phán, chúng ta làm nhà cung cấp, mỗi một trăm gram một túi, mỗi túi 200 tinh tệ, về phần bọn họ bán bao nhiêu, chúng ta mặc kệ. "
"Còn có sản lượng và tất cả mọi thứ đều do chúng ta làm chủ, nói cách khác chúng ta muốn bán bao nhiêu, thì bán bấy nhiêu."
Phó Vân Hà không biết Niên Sơ Đồng vừa làm gì, theo hắn thấy Niên Sơ Đồng cũng chỉ là suy nghĩ một lúc, rồi đưa ra quyết định.
Tuy nhiên, đàm phán chuyện này, làm thì làm
"Được, để tôi đi đàm phán." Phó Vân Hà đứng dậy, cơm nấu cũng ổn rồi.
Không đợi hắn vén nắp nồi lên, Ha Ha liền chạy trở về.
Phó Vân Hà liếc hắn một cái, cái mũi này. Thính thật.
Ba người cùng nhau ăn xong bữa cơm, Niên Sơ Đồng tiếp tục ra ngoài, tìm một vài thứ.
Phó Vân Hà thì mở thư, cùng Nghiêm gia liên lạc.
(Chương này kết thúc)