Phó Vân Hà không hiểu rõ ý tứ của Niên Sơ Đồng, luôn cảm thấy cô nói có thâm ý khác.
Niên Sơ Đồng cũng không giải thích, ngược lại còn lấy ra mấy củ khoai tây.
"Hôm nay, chúng ta sẽ làm khoai tây chiên." Niên Sơ Đồng ngẩng đầu nhìn thoáng qua Phó Vân Hà nói: "Anh làm đi, sau đó livestream bán khoai tây chiên này trước. "
Khoai tây chiên?
Phó Vân Hà hoàn toàn không biết khoai tây chiên là cái gì, nhưng hắn hiện tại rất nghe lời, nghe lời tuyệt đối xếp thứ nhất.
"Được, vậy tôi cần làm cái gì?" Phó Vân Hà rất phối hợp, làm cho Niên Sơ Đồng cũng không chút khách khí, sai này sai kia.
"Anh lên tinh võng mua dầu nấu ăn đi, sau đó mua một chút bột mì."
Khi Niên Sơ Đồng nói đến bột mì, trái tim đều có chút quặn đau, cô lén nhìn qua, bột mì siêu đắt.
Hai trăm gram cần năm ngàn tinh tệ.
5.000... Quả thực là đắt đến cắt cổ.
Về phần dầu thực vật, đó là một loại cây sản xuất dầu, sản lượng hàng năm cực cao, có tinh cầu chuyên môn trồng loại cây này, cho nên giá cả ngược lại không đắt.
Tinh cầu như thế này, ở ngoại vi đều có lá chắn phòng hộ, không sợ bức xạ, cho nên sẽ không sinh ra độc tố.
"Được, còn cần cái gì khác nữa không?" Phó Vân Hà đã mở ra tinh võng, một thùng dầu thực vật năm trăm tinh tệ, thật không đắt.
Bởi vì thùng của nó khá lớn, cao khoảng một mét, rộng nửa mét.
Niên Sơ Đồng nghĩ đến đoạn video khoai tây chiên, mà cô đã xem, lại nói thêm một câu: "Lại mua thêm một cái thìa lưới dùng để vớt khoai tây ra cho khỏi dính nước dầu, chính là loại trên thìa tất cả đều là loại mắt nhỏ, nếu không có thì mua một cái muôi to, chúng ta tự đâm thành từng lỗ nhỏ. "
"Được." Phó Vân Hà cúi đầu, thao tác vài cái, đồ đạc liền mua xong.
Lúc này Niên Sơ Đồng đã rửa sạch khoai tây, đang dùng dao gọt vỏ cho nó.
Đại khái bóc vỏ bốn củ khoai tây, Niên Sơ Đồng liền ngừng lại.
Cô gọi Phó Vân Hà tới, cũng không ngẩng đầu, chỉ là vừa làm vừa nói: "Nhìn kỹ, sau này anh phải làm đấy."
Niên Sơ Đồng đem khoai tây chia cho Phó Vân Hà hai củ, còn mình để lại hai củ.
"Làm theo tôi."
"Ừm... Được. "Phó Vân Hà vẫn rất cẩn thận, cảm thụ khoai tây trong tay, cũng không có cảm giác gì.
Phỏng chừng là nguyên nhân chưa quen thuộc.
Anh cũng không dám thất thần, ánh mắt nhìn Niên Sơ Đồng, làm theo cô.
Niên Sơ Đồng lúc này, đặt khoai tây lên thớt, lấy một con dao bắt đầu thái lát.
"Khoai tây chiên này phải dày hơn một chút, ước chừng bằng ngón tay út rộng như vậy, sau khi cắt xong, sau đó cắt khoai tây thành chiều rộng bằng ngón tay cái."
Cạch, cạch…. Cạch cạch cạch.
Trong nhất thời, hai người ngồi xổm trên mặt đất, không tiện cắt khoai tây.
Niên Sơ Đồng quen dùng dao, cho nên cô có thể cắt rất tốt.
Phó Vân Hà nhìn, kỳ thật cũng không khó lắm, nhưng tệ cái là hỏng ở thân thể hắn, cái thân thể này quá ốm yếu, cắt một củ khoai tây thôi, cũng khiến Phó Vân Hà đổ mồ hôi.
Niên Sơ Đồng cũng nhìn thấy trạng thái của Phó Vân Hà, thở dài cầm lấy một củ khoai tây khác nói: "Nếu không phải khuôn mặt này của anh dùng tốt, thì tôi cũng tính tự mình làm rồi."
Phó Vân Hà chỉ yên lặng thở dốc, nội tâm lại chửi bới không ngừng: Nếu không phải mặt tôi đẹp như phụ nữ, thì cũng không cần tự mình bán mặt đi bán hàng.
Niên Sơ Đồng lưu loát cắt xong bốn củ khoai tây, bắt đầu tiến hành các bước tiếp theo.
"Nhìn này, đem khoai tây rửa sạch một lần trong nước sạch, đem những thứ đục ngầu này, cũng chính là tinh bột rửa sạch."
"Cảm giác nước bên trong bắt đầu có bong bóng, thì liền với ra, như vậy khoai tây sẽ giòn hơn."
Niên Sơ Đồng nói tới đây, nhìn Phó Vân Hà hỏi: "Nhớ kỹ chưa? Đừng đến lúc đó anh phát sóng trực tiếp rồi lại hỏi tôi, lại không biết làm gì?"
Hô hấp của Phó Vân Hà đã có chút thở hổn hển, hắn cam đoan với Niên Sơ Đồng nói: "Yên tâm, đều nhớ kỹ cả rồi."
Thể lực tuy không khỏe, hắn không theo kịp.
Nhưng đầu óc lại là của mình, hắn cho tới bây giờ cũng không ngốc, cũng sẽ không làm chuyện ngu xuẩn gì.
Phó Vân Hà không biết, hắn rất nhanh sẽ bị đánh vào mặt.
(Chương này kết thúc)