“Ông ơi, cháu xin lỗi vì đã làm ông lo lắng” Ngũ Vận Uyển khẽ nói.
Mặc dù ông cụ Nam đã ít giao du với bên ngoài, nhưng ông vẫn rất chú ý đến tình hình của Nam Tiêu và Nam Ngự. Ngũ Vận Uyển cảm thấy chuyện của cô đã khiến nhà họ Nam xấu hổ, mặc dù đây chỉ là sự hiểu lầm nhưng rốt cuộc cô vẫn làm kinh động đến ông cụ Nam.
Quả thực ông cụ Nam có hơi lo lắng về những chuyện này.
Ông cụ nói: "Nam Ngự đã chủ động tiết lộ thân phận của cháu một cách phố trương, điều này cho thấy nó rất yêu cháu. Cũng bởi vì nó công khai phô trương vậy mới dẫn đến một loạt sóng gió không có lợi đối với nhà họ Nam"
Ngũ Vận Uyển càng cảm thấy áy náy hơn.
Thật ra ông cụ Nam không có ý trách móc Ngũ Vận Uyển. Ông chỉ nghĩ rằng tối nay nên gọi cô đến để nhắc nhở cô và Nam Ngự sau này phải chú ý đúng mực và làm tốt công tác bảo vệ hơn, đừng để cho kẻ tiểu nhân được như ý nữa.
Ông cụ Nam đột nhiên nghĩ tới điều gì đó: "Ông hỏi cháu, con nhóc Lâm Tiểu Như kia cũng có thai rồi, sao các cháu vẫn chưa có tin gì?"
“Chuyện này... Cháu cũng không biết ạ” Ngũ Vận Uyển đỏ mặt.
Giở cô và Nam Ngự đã là vợ chồng thực sự, nhưng không hiểu sao bụng cô vẫn chưa có tin tức gì.
“Hừ, các cháu không cố gắng làm ông già đây cứ phải sốt ruột” Ông cụ Nam đột nhiên giở tính tình trẻ con.
Ngũ Vận Uyển cảm thấy ông ấy đôi khi rất đáng yêu, không hề ra vẻ kiêu căng ngạo mạn chút nào.
Ông cụ Nam đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, hỏi một cách bí hiểm: "Có phải năng lực của Nam Ngự... kém không?"
“Sao cơ ông?” Ngũ Vận Uyển sửng sốt, không kịp phản ứng.
“Cái đó... Ai da.." Ông cụ Nam thực sự lo lắng về trí thông minh của Ngũ Vận Uyển, nói: "Sao cháu ngốc thế nhỉ..."
Ngũ Vận Uyển giật mình, bỗng hiểu những gì ông cụ nói, cô đỏ mặt xấu hổ.
Năng lực của Nam Ngự rất mạnh, cô đã được lĩnh giáo rồi. Ngày nào cô dậy cũng cảm thấy lưng đau nhức, còn không phải do cháu trai yêu quý của ông
ấy gây ra sao. Năng lực của Nam Ngự không phải dạng tầm thường đầu.
Ông cụ này muốn có chắt đến sắp điên rồi, nào ai lại hỏi thẳng cháu dâu vấn đề này.
Nhìn mặt Ngũ Vận Uyển đỏ như vậy, hẳn là đã nghe hiểu rồi. Ông cụ biết cô là người hướng nội và nhút nhát, cũng không tiện hỏi nhiều nữa.
Ông nói: "Dù sao thì các cháu phải nắm chắc chuyện của mình, không thể để hai ba con Nam Tiêu chiếm ưu thế được. Khi trở về các cháu phải cố gắng hơn nữa!"
“Cháu biết rồi, ông nội” Ngũ Vận Uyển nghĩ thầm cứ đồng ý trước vậy. Tuy nhiên vừa dứt lời cô lại cảm thấy mình nói vậy hình như không giữ ý cho lắm.
Ông cụ Nam thì lại thấy chẳng sao cả, thay vào đó, ông cho rằng Ngũ Vận Uyển thật sự là một cô cháu dâu ngoan ngoãn, rất hiếu thảo và chu đáo.