"Vận Uyển, anh không có lựa chọn nào khác, cô ấy đã có thai, anh chỉ có thể kết hôn với cô ấy thôi."
Nam Bá vội vàng giải thích với Ngũ Vận Uyển.
Nam Bá không thích Lâm Tiểu Như? Ngũ Vận Uyển rất ngạc nhiên.
Cô có chút thương hại Lâm Tiểu Như, cũng thương hại Nam Bá. Một cuộc hôn nhân vì con cái có thể kéo dài được bao nhiêu năm chứ?
Nam Bá hai tay ôm vai cô nói: "Vận Uyển, trong lòng anh chỉ có em, mỗi ngày mỗi đêm anh đều nhớ em. Anh hận! Hận em nằm bên cạnh người đàn ông khác, còn anh lại không thể làm gì được, chỉ có thể trơ mắt nhìn em. Ngũ Vận Uyển, em có thể trở về bên cạnh anh được không? Chúng ta cùng nhau rời khỏi đây."
Ngũ Vận Uyển cho rằng cô nên giữ khoảng cách với Nam Bà bây giờ và cả sau này nữa, cô lùi lại, tay của Nam Bá buông xuống.
Cô nói: "Nam Bá, xin lỗi, tôi thật sự không còn yêu anh nữa. Lâm Tiểu Như đã có con của anh, anh bắt buộc phải chịu trách nhiệm này. Hãy quên tôi đi, chuyện đã qua rồi, đối mặt với hiện thực đi.
Lời nói của Ngũ Vận Uyển không những không làm Nam Bá buông tay mà ngược lại còn khơi dậy ham muốn chinh phục của đàn ông, anh ta lao đến và ôm chặt lấy Ngũ Vận Uyển.
"Vận Uyển, Vận Uyển, không, em đừng như vậy, em không thể đối xử với anh như vậy!"
Hành vi quá giới hạn của Nam Bá khiến Ngũ Vận Uyển nhớ đến việc anh ta đã cưỡng hôn mình, cô dùng sức đẩy anh ta ra, tát anh ta một cái!
Ngũ Vận Uyển chạy ra khỏi phòng làm việc của anh ta.
Nam Bà bị bỏ lại trong phòng làm việc, đột nhiên cảm giác được gió lạnh xung quanh, lạnh thấu tim. Sự phản kháng và từ chối của cô là vì Nam Ngự sao?
Nam Bá thầm nghĩ, Ngũ Vận Uyển à Ngũ Vận Uyển, đợi khi em gặp Mặc Nham, anh ta sẽ nói cho em biết đôi điều về Nam Ngự, để em có thể nhìn rõ bộ mặt thật ích kỷ tư lợi của Nam Ngự! Xem rốt cuộc ai mới là người yêu em nhất!