Lúc đó Mặc Chiêu Huyên với Nam Ngự yêu nhau, chắc là không có buồn phiền này đâu nhỉ?
Suy nghĩ này xuất hiện trong đầu, Ngũ Vận Uyển vội dập tắt nó.
Cô sao thế này, hôn nay là một ngày vui như vậy, cô rảnh rỗi nghĩ những chuyện này làm gì?
Cô gạt đi những suy nghĩ linh tinh trong lòng, tiếp tục tập trung nhìn Nam Ngự trên sân khấu.
Nam Ngự nói rất nhiều vấn đề liên quan đến quỹ ngân sách, cuối cùng, trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt, có một phóng viên hỏi: “Sếp Nam, anh giới thiệu nhiều như vậy, có phải vẫn chưa nói tên của quỹ này không?”.
Phóng viên này nói thế, mọi người mới phát hiện, đúng là như vậy, ai cũng nhìn Nam Ngự với vẻ kỳ lạ.
Nam Ngự lại rất thản nhiên, bình tĩnh nhìn mọi người, chậm rãi lên tiếng: “Tên của quỹ này, gọi là quỹ Vận Uyển”
Quỹ Vận Uyển...
Ngũ Vận Uyển thầm đọc lại tên của quỹ này.
Quỹ Vận Uyển! Vận Uyển!
Ngũ Vận Uyển bỗng trợn tròn mắt, nhất thời không phản ứng được.
Quỹ Vận Uyển, đây chẳng phải tên cô à?
Nam Ngự lấy tên cô đặt tên quỹ ngân sách! Trong lòng Ngũ Vận Uyển vô cùng cảm động, tình yêu của anh khiến trái tim cô cảm động sâu sắc. Thảo nào anh tặng cô dây chuyền, bảo là vật kỷ niệm.
Nhưng tại sao trước đó không nghe Nam Ngự nói gì? Không hiểu sao Ngũ Vận Uyển cảm thấy căng thẳng, người này kín miệng thật.
Trước mặt nhiều người như vậy, liệu cô có bị lộ không?
Nhưng... phát âm Vận Uyển này rất thường thấy, chỉ cần Nam Ngự không nói thì chắc là không ai phát hiện ra đâu nhỉ?
Quả nhiên sau đó có phóng viên hỏi.
“Sếp Nam, xin hỏi tên của quỹ này có ý nghĩa gì đặc biệt không?”
Nam Ngự chậm rãi nói: “Quỹ này là đặt theo tên của vợ tôi, hơn nữa hôm nay cô ấy cũng đến hội trường buổi họp báo của chúng tôi”