Sắc mặt của ông ta trở nên u ám, ông ta cúp máy, trông như mất hồn mất vía.
Khương Linh lại gần, hỏi: “Xảy ra chuyện gì thế? Sắc mặt ông không được tốt lắm”
Lâm Hải Sinh cố trấn tĩnh, nhưng lại có vẻ giấu đầu hở đuôi. Trong lòng Khương Linh bắt đầu sợ hãi.
Ông ta nói: “Một vụ làm ăn lớn của công ty nhà họ Lâm đột nhiên bị điều tra, không biết là ai làm, nhưng toàn bộ tiền trong công ty đều bị đóng băng rồi.”
Tin tức này tựa như một quả bom nổ tung! Mặt Khương Linh trắng bệch như tờ giấy, bà ta không dám tin đó là sự thật.
Giọng bà ta run rẩy: “Ông đang lừa tôi, phải vậy không? Lâm Hải Sinh, ông nói đi chứ! Ông nói đi! Đây, đây không phải là sự thật, đây không phải là sự thật..”.
Trên mặt Lâm Hải Sinh hiện vẻ sầu lo, thật sự không cười nổi.
Vẻ mặt của ông ta hết sức nghiêm trọng: “Là thật đấy! Công ty nhà họ Lâm sắp xong đời rồi!”
Sắc mặt của Lâm Tiểu Như và Khương Linh thay đổi.
Công ty nhà họ Lâm đầu tư rất nhiều tiền vào vụ làm ăn này, hơn nữa còn vay tiền ngân hàng, lỡ như bị điều tra và đóng băng vốn đầu tư, cũng có nghĩa là vụ làm ăn này sụp đổ, nhà họ Lâm phải đối mặt với nguy cơ phá sản!
Lâm Tiểu Như hốt hoảng, chẳng màng đến hình tượng của bản thân nữa, cô ta lộ rõ vẻ bối rối. Vất vả lắm cô ta mới giành được Nam Bá, bây giờ nhà họ Lâm lại xảy ra chuyện. Vậy Nam Bá sẽ nghĩ thế nào đây? Liệu anh ấy có chịu cưới một cô gái trắng tay không?
Cô ta chạy đến trước mặt Nam Bá, cầu xin: “Nam Bá, bây giờ phải làm sao đây? Bây giờ em nên làm gì? Anh nghĩ cách giúp ba đi! Dự án này không thể có vấn đề được, nếu không thì nhà họ Lâm chúng em xong đời mất!”
Khương Linh cũng cuống lên.
Đóng bằng tài sản, trời ạ! Thể chẳng phải là bà ta sắp nghèo rồi sao?
Không được sống giàu sang nữa thì bà ta còn sống làm gì chứ!
Khương Linh chất vấn Lâm Hải Sinh: "Lâm Hải Sinh, ông làm sao vậy? Sao lại để cho công ty mình bị điều tra! Có phải là ông đã đắc tội với ai đó rồi không? Hay là bị lừa đảo hả? Sao số tôi khổ thế nhỉ, đi theo ông bao nhiêu năm như vậy rồi, vất vả lắm mới đến tuổi hưởng phúc thì hôm nay công ty lại bị tạm dừng hoạt động, đã vậy lại còn nợ tiền ngân hàng nữa chứ, thế là kiếp này chúng ta sẽ không bao giờ trả hết nợ mất! Hu hu hu..”
Nói xong, Khương Linh òa khóc.
Lâm Tiểu Như vội vàng tiến lên an ủi mẹ mình, đồng thời cũng rơi nước mắt theo.
Nam Bá nhíu mày lại: “Bác trai, bác gái cứ yên tâm đi ạ, cháu sẽ điều tra cho rõ chuyện này. Cháu sẽ giúp hai bác nên hai bác đừng lo quá, sức khỏe của hai bác quan trọng hơn đấy ạ.”
Lâm Hải Sinh cũng tự trách bản thân.
Nhưng mà, vấn đề này xảy ra quá bất ngờ. Một dự án lớn như vậy, ông ta nào dám chủ quan, ông ta đã điều tra rất chi tiết về đối phương, chắc chắn là không có vấn đề gì cả. Không hiểu sao bây giờ lại bị kiểm tra, lại còn đóng bằng dòng tiền của công ty.
Nam Bá đến bên cửa sổ, lướt điện thoại.
Bản thân Ngũ Vận Uyển cũng giật mình vì biến cố của gia đình.