Sợ Nam Bá nghe thấy âm thanh nên Ngũ Vận Uyển nhỏ giọng nói với Nam Ngự: “Nam Ngự, có phải anh hơi quá đáng rồi không? Anh không thể làm thế”
Ánh mắt Nam Ngự nhìn thân thể Ngũ Vận Uyển càng trắng trợn hơn. Anh muốn làm gì, chẳng phải cô nên biết rõ sao? Anh muốn cho cô biết ai mới là
chồng cô, ai mới là người xứng đáng ở bên cạnh cô.
Anh chỉ muốn trêu đùa để cơ thể Ngũ Vận Uyển có phản ứng, để cô không kìm được kêu lên càng tốt hơn! Anh phát huy hết kỹ năng của mình để Ngũ Vận Uyển ngoan ngoãn nghe theo.
Ngũ Vận Uyển cố ý quay đầu đi, không ngờ môi Nam Ngự cũng di chuyển theo, giống như nam châm dính chặt vào môi cô, tiến vào thăm dò. Cô cảm nhận được rõ ràng hơi thở của anh đang ập tới, toàn thân cô không khỏi run lên, cô thầm cắn chặt răng cố kìm nén để không kêu ra tiếng.
Dường như Nam Bá đã nhận ra điều gì, anh ta không tin vào những gì tại mình nghe thấy bèn lo lắng gọi: “Vận Uyển, có chuyện gì vậy? Ngũ Vận Uyển!”
Ngũ Vận Uyển cảm thấy rất xấu hổ khi để người ngoài nghe thấy cô và Nam Ngự làm chuyện này. Như vậy còn ra thể thống gì nữa?
Cô cắn răng không để mình phát ra âm thanh kỳ lạ khó nghe, cô rất giận nhưng lại không chống lại được tiến công của Nam Ngự, anh không hề có ý dừng lại mà càng lúc càng mạnh mẽ hơn!
Nam Ngự cực kỳ cương quyết, hoàn toàn không để ý đến thể diện và cảm nhận của Ngũ Vận Uyển, cô cảm thấy rất nhục nhã. Nam Ngự, người mà cô tin tưởng lại làm chuyện này với cô! Cô không thể chấp nhận được!
“Nam Ngự, anh màu dừng lại đi... Anh, anh bắt nạt em.”
Ngũ Vận Uyển nghĩ có phải chuyện xảy ra với cô hai năm trước khiến Nam Ngự cảm thấy cô là một người phụ nữ tuỳ tiện, cơ thể cô đã không còn trong sạch nữa nên cô có tôn nghiêm không cũng không quan trọng, anh với tên khốn đó khi ấy có gì khác nhau?
Điểm khác biệt duy nhất là cô yêu anh, mà tên đàn ông hai năm trước là một người không liên quan gì đến cô. Nhưng đây cũng không thể trở thành lý do để Nam Ngự có thể bắt nạt cô khi chưa có sự đồng ý của cô!
“Nam Ngự, anh nhất định phải như vậy sao? Em xin anh đừng làm thế nữa.” Ngũ Vận Uyển cầu xin.
Nhưng Nam Ngự lại thờ ơ, anh chỉ lạnh giọng bảo: “Ngũ Vận Uyển, đây là hình phạt dành cho em”
Có vẻ như Nam Ngự đã biết chuyện Nam Bá cưỡng hôn cô, anh giận, anh đổ kỵ, Ngũ Vận Uyển có thể hiểu cho anh, thông cảm cho anh.
Nhưng anh không thể trừng phạt cô bằng phương pháp bỉ ổi thế này...
Người chồng bảo vệ, yêu thương cô như thiên thần, tối nay đã trở thành ác ma.
Nghĩ đến đây, Ngũ Vận Uyển không kìm được bật khóc.
Nam Bá ở đầu bên kia điện thoại sốt ruột nhảy dựng lên, anh ta quát to: “Nam Ngự, đồ khốn! Chú buông Vận Uyển ra! Có bản lĩnh thì nhằm vào tối đây này, Nam Bá tôi chờ chú, chú bắt nạt Ngũ Vận Uyển thì còn là anh hùng hảo hán gì nữa? Nam Ngự, con mẹ nó, chú nói đi chứ!”
Nam Ngự muốn để Nam Bá ghi nhớ thật kỹ người phụ nữ của anh đừng ai mơ tưởng động đến!
Cậu ta dám cưỡng hôn Ngũ Vận Uyển, cậu ta nghĩ mình là ai? Cậu ta chỉ là bạn trai cũ của Ngũ Vận Uyển mà thôi, anh muốn nói với Nam Bá rằng đừng quên bây giờ Nam Ngự anh mới là chồng Ngũ Vận Uyển!