Nam Ngự chần chừ một lát, cuối cùng vẫn cầm tấm ảnh trên bàn lên.
Bức ảnh được chụp rất mờ, nhưng vẫn có thể thấy nội dung và khuôn mặt người trong hình.
Đúng thế! Người trong ảnh chính là Nam Bá và Ngũ Vận Uyển!
Không chỉ vậy, Nam Bá trong ảnh còn ôm Ngũ Vận Uyển và hôn cô rất kích động!
Thoáng chốc, bàn tay đang cầm ảnh của Nam Ngự siết chặt, bức ảnh đã hoàn toàn biến dạng!
Trong ngực anh như có ngọn lửa lớn cháy hừng hực!
Anh giơ tay lên, nhìn Lâm Tiểu Như trước mắt, lời nói được rút ra từ kẽ răng: “Cô cầm bức ảnh này đến gặp tôi là có mục đích gì?”
Lâm Tiểu Như bị sự tức giận của Nam Ngự làm cho hoảng sợ, cô ta không ngờ anh sẽ giận đến thế.
Lâm Tiểu Như đáp: “Nam Ngự, lẽ nào anh bị mù? Anh không thấy Ngũ Vận Uyển và Nam Bá có gian tình à? Người trong lòng Ngũ Vận Uyển không phải anh mà là chồng chưa cưới của tôi, là người tình của chị ta! Tôi chỉ muốn cho anh biết bộ mặt thật của chị ta, đừng để vẻ ngoài yếu đuối của chị ta lừa, tôi hoàn toàn là có ý tốt!”
“Ý tốt?” Nam Ngự cười khẩy, giọng nói lạnh lùng không chút độ ẩm: “Vậy mời cô mang theo ý tốt của cô cút khỏi đây!”
Sắc mặt Lâm Tiểu Như tái nhợt.
Sao lại thế này?
Đây không phải hiệu quả mà cô ta mong muốn. Sao Nam Ngự lại quay sang nổi nóng với cô ta?
Cô ta cho Nam Ngự xem ảnh là muốn chọc tức anh, để anh vứt bỏ Ngũ Vận Uyển, hành hạ chị ta, huỷ hoại chị ta, sao anh lại quay ra uy hiếp cô ta?
Nam Ngự thật sự si tình, mê đắm Ngũ Vận Uyển đến mức không phân biệt được đúng sai nữa rồi!
Lâm Tiểu Như cũng trở nên kích động, cô ta nói: “Anh bảo tôi cút? Ngũ Vận Uyển cắm cho anh chiếc sừng dài như thế anh cũng không để tâm sao? Anh có còn là đàn ông không?”
Lâm Tiểu Như tiếp tục nói: “Nam Ngự, tôi biết chắc chắn anh rất tức giận, khi tôi nhìn thấy bức ảnh đó cũng rất tức giận, tôi chỉ muốn băm Ngũ Vận Uyển thành từng
mảnh! Chị ta đã cưới anh còn quyến rũ chồng người khác, hành động này của chị ta là gì? Là phản bội!”
Nam Ngự nhìn Lâm Tiểu Như, sự kiên nhẫn cuối cùng trong mắt cũng biến mất.