"Ngô, rất mệt a." Chạy xe một đường về đến căn nhà xa đã lâu, vừa mới bước vào phòng, Chung Cẩn Lan thì giống như bị rút đi xương ỉu xìu ở trên sofa, thậm chí cả giày cao gót cũng không tháo xuống. Thấy được bộ dạng cô lười biếng lại vô lại kia, Chung Cẩn Du sủng nịch cười cười, đi qua ngồi xổm bên cạnh cô, thay cô tháo giày cao gót đi, lại đem hai chân của cô đặt ở trên chân, nhẹ nhàng giúp cô xoa bóp.
"Làm sao vậy, có tốt chút nào không? ta biết ngươi gần đây cực khổ, thế nhưng chính là một trận này, đợi vấn đề của Trình gia giải quyết rồi, ta xin nghỉ phép dài hạn với Tư tỷ cùng ngươi ra ngoài dạo chơi." Nói đến ngược lại cũng rất kì lạ, sau khi cùng Chung Cẩn Lan từ thân phận mẹ con quá độ đến người yêu, hai người đúng là hòa thuận ngoài ý muốn. Có lẽ là Chung Cẩn Du quá chín chắn, mà Chung Cẩn Lan lại có vẻ ngây thơ. Từ rất lâu lúc trước, hình thức sống chung của họ thì đã phát sinh biến hóa.
Vuốt ve bụng dưới thon nhỏ của Chung Cẩn Lan, ở trên da thịt nõn nà kia nhẹ nhàng xoa bóp, nghe thấy đối phương thoải mái phát ra từng tiếng hừ nhẹ, tâm tư của Chung Cẩn Du cũng từ từ bay đến địa phương khác.Gần đây hai người bận xử lý chuyện của Tư gia, thân mật tự nhiên cũng ít đi rất nhiều, nếu như không phải nữa đêm hôm đó bị Chung Cẩn Lan làm tỉnh, phỏng chừng chính mình cũng sẽ không muốn cô lâu như vậy.
Giờ này phút này, thấy Chung Cẩn Lan ngoan ngoãn ủ ở trên sofa, nhắm mắt hưởng thụ chính mình xoa bóp. Tóc dài của cô đã sớm tản ra, rối loạn phô bày trên vai, váy ngắn màu đen xuất hiện từng tua nếp nhăn, lộ ra tất chân màu đen dưới đùi, và quần lót màu tím thẫm như ẩn như hiện.
Vì không để Chung Cẩn Lan nhận ra, Chung Cẩn Du giấu đi hô hấp của mình, vị trí xoa bóp cũng từ bụng dưới từ từ xê dịch lên trên. Hết lần này đến lần khác Chung Cẩn Lan được xoa quá thoải mái, căn bản không có cảm nhận ra được vốn là xoa bóp đơn giản sớm đã thay đổi mùi vị.
"Tiểu Du, ngươi cảm thấy Lạc Kỳ ở thời điểm này trở về, có phải có chút quá trùng hợp rồi không?" Vì suy nghĩ chuyện của Tư gia, cho nên Chung Cẩn Lan hoàn toàn không cảm nhận được chính mình đã ở bên miệng sói, sắp bị nuốt vào trong bụng.
"Ân, thời gian hắn trở về xác thực rất kì quái, mục đích tựa hồ cũng bất thuần. Ta tin Tư tỷ nhất định có phòng bị, không ngoài dự liệu, so với Lạc Kỳ và Trình gia chắc ít nhiều có chút ít quan hệ." Động tác tiến hành trên tay từ từ không quy tắc, nội dung lời nói của Chung Cẩn Du lại là đứng đắn vô cùng. Mắt thấy Chung Cẩn Lan đối với khiêu khích của chính mình nhìn như không thấy, thậm chí còn luôn xuất thần suy nghĩ chuyện của Tư gia, Chung Cẩn Du cười rồi cười, đồng tử lóe qua một tia tinh quang.
"Phải a, Tư Tư cũng nói rồi, Lạc Kỳ lần này trở về tuyệt đối không bình thường. Nhưng mà cô ấy cũng không dự định làm động tác gì, chỉ là nghĩ thử xem đối phương giở trò bịp gì. Cũng không bài trừ cô ấy sẽ thuận thế đi tiếp, trái ngược lại lợi dụng Lạc Kỳ."
"Nga? nếu là như vậy, Tư tỷ ngược lại là dùng một độc chiêu, ngươi tựa hồ rất quan tâm chuyện của Tư gia".
"Đúng a, Tư Tư là người nhà quan trọng nhất của ta a, ta không muốn thấy cô ấy cô nguy hiểm, cô ấy, ân..." Chung Cẩn Lan nói chuyện của Tư Hướng Nhan, lại đột nhiên cảm thấy bộ phận mẫn cảm của eo bị nặng nề ấn một cái, cảm giác tê ngứa thuận theo thắt lưng lưu chuyển thân thể để cô nhịn không được hừ ra ngoài, lập tức lại cảm thấy vô cùng ngượng ngùng. Suy cho cùng hai người bây giờ là đang bàn bạc chính sự, chính mình lại có cảm giác rồi, tựa hồ rất không không hợp tình lý.
"Ngươi làm sao vậy." Giả vờ không biết, Chung Cẩn Du cười hỏi Chung Cẩn Lan, khi thấy được vành tai của đối phương ẩn ẩn đỏ lên, nhẹ tiếng cười ra.
"Không. ..không làm sao, ngươi đừng ấn lung tung a." Đến thời điểm này, Chung Cẩn Lan cuối cùng nhận ra được sự việc không đúng. Cảm thấy trên eo truyền đến từng trận cảm giác tê dại, dẫu cho cô cực kì khắc chế, cơ thể lại vẫn là nhận được kích thích, nơi chân tâm ẩn ẩn dâng lên ẩm ướt.
"Ta cũng không có ấn lung tung, chỉ là Lan ngươi nghĩ quá nhiều rồi đó? nếu Tư tỷ đã sớm có dự tính, vậy chúng ta nên ủng hộ cô ấy. Chỉ là, ta sợ cô ấy và Lạc Kỳ đi đến quá gần có mấy người thì sẽ phải ăn trái đắng rồi." Chung Cẩn Du không động thần sắc tiếp tục trêu chọc Chung Cẩn Lan, lại nổ lực đem đề tài mang đến Tư gia, cô ấy cảm thấy lúc này Chung Cẩn Lan thực sự là cực kì thú vị rồi, rõ ràng muốn thảo luận chuyện công, nhưng thân thể lại thất thủ không thể kiềm chế.
"Ta lo lắng cũng là điểm này, Tư Tư muốn làm rõ mục đích của Lạc Kỳ, ắt phải sẽ không từ chối lời mời của hắn, Ông Lẫm Nhiên hiện tại bị nhốt ở Tư gia, kỳ thực cũng là Tư Tư đối với nàng ấy bảo vệ. Một khi thả Ông Lẫm Nhiên ra ngoài, không chỉ là cảnh sát sẽ không tha nàng, Trình Luân cũng sẽ không từ bỏ ý đồ, ngô...ân...tiểu Du, ngươi có thể dừng rồi, xoa ta không phải rất thoải mái."
Nhẹ nhàng kẹp chặt hai chân, Chung Cẩn Lan thấp tiếng nói ra, có chút ngượng ngùng ngẩng đầu. Cô cũng không biết chính mình là làm sao, tại sao bổng nhiên dục cầu bất mãn như vậy, rõ ràng Chung Cẩn Du chỉ là đang xoa bóp cho mình, nhưng cô lại cảm thấy đối phương mỗi lần đều ấn ở trên điểm nhạy cảm của mình, một hồi công phu này, cô thì cảm thấy dục hoả thiêu đốt người.
"Nga? dừng tay? thật sự có thể sao? chỗ này chắc đã muốn rồi đó." nhân lúc Chung Cẩn Lan không chú ý, Chung Cẩn Du cởi đi váy của cô, đem tay đặt ở giữa chân cô. Cho dù còn cách một tầng lớp vải, cũng có thể cảm nhận được ẩm ướt ấm áp đó.
"Chung Cẩn Du, ta thì biết ngươi là cố ý! ân... hại ta khó chịu như vậy, ngươi quá xấu rồi." Phát hiện ý xấu của Chung Cẩn Du, Chung Cẩn Lan cực kỳ không vui, cô lật người qua đem Chung Cẩn Du áp ở dưới thân, có chút xù lông đè lấy bờ vai của cô ấy, một bộ dạng muốn ăn người.
"Mẹ tức giận rồi?" Thấy được bộ dạng này của Chung Cẩn Lan, Chung Cẩn Du không sợ cười ngược lại. Kỳ thực cô ấy chính là người vô cùng ác thú vị, cô ấy thích bộ dạng Chung Cẩn Lan tức giận, càng thích nhìn cô lấy bộ dáng không còn cách nào khác của chính mình.
"Ta làm gì phải tức một tiểu quỷ chết tiệt ngươi, ta mặc kệ, nếu ngươi đã chọc lửa trước, vậy thì đừng trách ta vô tình. Ngươi đè ta đè lâu như vậy rồi, bây giờ nên trả lại rồi."
Đối thoại đến đây, cách nghĩ của Chung Cẩn Lan tựa hồ đã không có gì trở ngại. Hai người sống chung với nhau cũng sắp một năm, giữa đường tựa hồ đều là Chung Cẩn Du thân là chủ đạo thân mật, các loại áp chế với Chung Cẩn Lan. Tuy không ngừng một lần nghe đối phương nói muốn phản công, đáng tiếc, mỗi lần thực hành lên, Chung Cẩn Du cuối cùng đều sẽ nhẹ nhàng chuyển bại thanh thắng
"Ngươi nghe đây, ngươi thành thành thật thật nằm ở đây cho ta, đừng nghĩ chủ ý xấu." Tuy khó được chiếm cứ quyền chủ đạo, nhưng Chung Cẩn Lan vẫn cứ không yên tâm. Cô tới lui cảnh cáo, lúc này mới yên tâm cởi đi quần áo của Chung Cẩn Du. Nói ra, tuy mới vừa 20 tuổi, nhưng thân thể của Chung Cẩn Du lại phát dục cực tốt.
Từ sau khi tiến vào Tư gia làm việc cô ấy thì không cột tóc thành đuôi ngựa nữa, mà là luôn xả ở một bên vai. Sau khi tháo xuống mắt kính Chung Cẩn Du thiếu đi mấy phần văn nghệ, trái lại nhiều thêm anh khí và hùng hổ dọa người. Thấy cô ấy cười mặc cho mình cởi đi quần áo của cô ấy, lộ ra thân thể trắng nõn bên trong. Cô ấy rất gầy, lại gầy đúng chỗ, bờ vai tròn trịa trơn bóng mượt mà, xương quai xanh tràn đầy góc cạnh. Mà ở phía dưới, thì là hai ngọn núi đầy đặn mà đứng thẳng.
Chỗ đó lớn hơn mình rất nhiều, lúc trước Chung Cẩn Lan thì phát hiện lâu rồi. Buổi tối mỗi ngày cô đều rất thích vùi ở trong ngực của Chung Cẩn Du ngủ, đem đầu đặt ở trong hai luồn mềm mại này, suy nghĩ tại sao ngực của mình cư nhiên không lớn như Chung Cẩn Du. Nghĩ đến nhiều rồi, tự nhiên cũng muốn sờ. Khi hai tay chạm đến hai khỏa đầy đặn mềm mại kia, Chung Cẩn Lan ngược lại kêu ra tiếng trước Chung Cẩn Du một bước. Nghe thấy cô hừ nhẹ, Chung Cẩn Du nhịn không nổi cười ra, chủ động nhấc tay móc lấy cổ của Chung Cẩn Lan.
"Mẹ muốn ta sao?"
"Đừng kêu ta như vậy."
Vốn dĩ khí tràng (*) bị Chung Cẩn Du một câu mẹ làm tiêu tan không tung tích, Chung Cẩn Lan đỏ mặt, nhẹ nhàng xoa lấy bộ ngực của Chung Cẩn Du, chỉ là cảm thấy cực kì xấu hổ rồi. Cô cảm thấy chính mình thì giống một con xói xám, sắp ăn sạch thỏ con trắng được chính mình nuôi dưỡng nhiều năm. Đáng tiếc, cô không biết chuyện, thỏ con trắng thực ra mới là xói thật sự.
(*)Khí tràng: chỉ khí chất của một người sản sinh ảnh hưởng đối với người xung quanh.
"Nga, vậy mẹ hy vọng ta kêu ngươi làm sao? chủ nhân? hay là mẫu thân đại nhân?"
"Ngươi thì không thể giống bình thường kêu ta Lan!" Bị vấn đề của Chung Cẩn Du làm đến cạn lời, Chung cẩn Lan dứt khoác cúi đầu hôn lấy Chung Cẩn Du, để tránh cô ấy nói lời lung ta lung tung gì.
"Hô..." Hơi thở rối loạn của hai người quấn lấy nhau, khiến cho không khí trong phòng cũng mập mờ lên. Trong thác loạn, quần áo trên người của họ từng chiếc từng chiếc bị loại đi, hiện ra trạng thái nguyên thủy nhất. Cực lực hôn môi Chung Cẩn Du, Chung Cẩn Lan sa vào hưởng thụ mùi vị của người yêu, chỉ biết thân thể của chính mình đã toàn bộ muốn lên. Nghĩ đến cô lập tức thì có thể có được Chung Cẩn Du, trong lòng cũng nói không rõ niềm vui hay là nguyện vọng lâu dài đến nay cuối cùng đạt thành, chỉ cảm thấy cực kì vui mừng rồi.
"Tiểu Du, ta sẽ rất ôn nhu với ngươi, ngươi...a..." Thân thể bổng nhiên bị hai ngón tay xâm nhập, kích thích kịch liệt để Chung Cẩn Lan cả người mền nhũn, triệt để tê liệt ngã ở trong lòng Chung Cẩn Du. Cô bất mãn dùng sức đập người dưới thân không nghe lời, trực giác nói cho cô biết, phản công lần này, tựa hồ lại thất bại rồi.
"Vô lại, ta không phải từng nói để ngươi nằm yên sao? ngươi làm gì bổng nhiên tiến vào, ngươi có biết
lập tức tiến vào hai ngón tay rất đau không." Chung Cẩn Lan không vui nói ra, lại nhịn không nổi nhẹ thở dốc lên, Chung Cẩn Du vốn dĩ không cho chính mình đường nghỉ ngơi, vừa mới tiến vào thì bắt đầu rút ra đưa vào, khoái cảm mảnh liệt để Chung Cẩn Lan thất bại thảm hại, khóe mắt cũng tràn ra nước mắt sinh lý quá mức vui mừng mà sản sinh.
"Đúng vậy a, ta luôn đều nghe lời của mẹ, cố gắng nằm ở chỗ này, chỉ là động tác của ngươi quá chậm, chỗ đó lại quá ướt rồi, ta chỉ là muốn sờ một cái, thì không cẩn thận trượt vào." Chung Cẩn Du vừa nói, cười ngồi dậy, cô ấy để Chung Cẩn Lan ngồi ở trên chân mình, tay trái kia vỗ lấy cái mông tràn đầy sức đàn hồi của cô, nói một câu để Chung Cẩn Lan hận không thể làm cô ấy á khẩu.
"Mẹ từng nói ta đừng động, cho nên ta không dám có động tác quá lớn. Ngươi thì ngồi lên, tự mình động đi".
"Ngươi...ngươi vô lại! ngươi rốt cuộc có muốn làm không, ngươi không làm thì để ta làm ngươi a!" Thân thể dung nạp ngón tay của Chung Cẩn Du, nhưng đối phương lại bắt đầu không có động tác, cảm giác trương đầy khó chịu kia để Chung Cẩn Lan cơ hồ phát điên. Cô chỉ có thể sít sao ôm lấy Chung Cẩn Du, dùng bụng dưới ma sát thân thể của cô ấy.
"Mẹ không hiểu chuyện như vậy thì không tốt đâu, ngươi gần đây đối xử lạnh nhạt ta lâu như vậy, chí ít cũng nên để ta cân bằng một chút. Nói cho ta biết, người rất yêu ta, để ta hài lòng rồi, ta thì cho ngươi." Chung Cẩn Du cũng không tiếp nhận khát vọng của Chung Cẩn Lan, cô ấy nhích người ra sau một cái, tránh đi phần bụng của Chung Cẩn Lan cọ tới, tay trái dùng sức vỗ lấy phần mông của cô, tiếng bạt tay vang dội thanh thúy quanh quẫn ở trong phòng.
"Ân...đừng như vậy..."
"Như vậy thì thế nào? mẹ nói ta cũng không phải rất hiểu đâu."
"Chung Cẩn Du! ngươi đừng khi dễ người quá đáng, ta chán ghét chết ngươi rồi, ngươi không khi dễ ta sẽ chết sao?"
"Sẽ ngạt chết."
Tình huống bế tắc ở chỗ này, mà thân thể càng là thừa nhận giày vò. Cảm thấy Chung Cẩn Du thường thường trêu chọc mình một cái, để cơ thể của chính mình luôn là ở tình trạng hưng phấn khát vọng. Chung Cẩn Lan khó chịu ôm chặt Chung Cẩn Du, cuối cùng vẫn là chịu không nổi vặn vẹo lên thắt lưng, ở trên người cô ấy chậm rãi nhảy nhót lên.
"Ân...tiêu quỷ chết tiệt ngươi đây, thật sự là thua ngươi rồi. Ngươi rõ biết ta yêu người như vậy, yêu đến ngươi tùy tiện hôn ta một cái ta thì không có lối thoát, ngươi vẫn là thích khi dễ ta như vậy. Mỗi lần bị ngươi khi dễ khó chịu chết rồi, ta đều suy nghĩ, ngươi làm sao có thể xấu xa như vậy chứ. Nhưng mà, cho dù ngươi xấu xa như vậy, ta vẫn là...a...ân a...yêu ngươi như vậy."
Chung Cẩn Lan đứt quãng tiếp tục nói, trong giọng nói đã mang theo nứt nở. Cô lắc lư lấy cơ thể, tới lui nuốt nhả ngón tay của Chung Cẩn Du. Đúng như cô nói như vậy, cô quá yêu Chung Cẩn Du rồi, cũng cam nguyện bị cô ấy khi dễ. Thậm chí có thể nói, bị cô ấy khi dễ lợi hại nữa, trong lòng của cô lại cũng chỉ có ngọt ngào.
"Lan, ta cũng yêu ngươi. Vừa rồi ngươi nói đến rất tốt, cho nên ta sẽ cố gắng khen thưởng ngươi."
Hết chương 82: