Tịch Ly đau lòng khi nhìn thấy nước mắt trên mặt anh, cô tự nhận bản thân mình yếu đuối. Lạc Anh thấy nhu tình trong mắt cô, biết sự kiên định của cô đã bị mình làm lung lay. Cho nên được nước lấn tới, rất biết chớp thời cơ mà gục mặt vào ngực cô: “Trước, giúp anh đã được không? Anh rất khó chịu, giống như muốn nổ tung”
Nói rồi liền đưa tay nhỏ bé của cô dời xuống bên dưới chạm vào thiết bổng sớm đã cứng rắn của mình, hơi thở ngày càng trở nên gấp gáp.
Một đôi bàn tay to không thành thật bắt đầu gỡ bỏ áo ngực màu đen đang che chắn hai khối mềm mại trước ngực cô, cảm giác lành lạnh bất chợt ập đến khiển Tịch Ly không khỏi
thấy rùng mình.
Giờ phút này, đối mặt với sự bức bách nhẫn nại đến phát hỏa của anh, Tịch Ly không đành
lòng tuyệt đối chống cự, chỉ có thể yếu ớt đem tay nhỏ bé lên che ngực mình, nhưng có cố thế nào cũng không che được hết.
“Lạc Anh, ưm..”
Lời còn chưa nói ra, đôi môi anh đào đỏ mọng của Tịch Ly đã bị đôi môi dày của Lạc Anh
áp chế. Tay anh chu du theo các đường cong phập phồng trên người cô, vừa trao đổi mật
ngọt nơi khoang miệng vừa tận hứng xoa nắn khối mềm mại trước ngực cô, làm cho Tịch Ly
không kiếm được mình mà cất ra âm thanh rên rỉ nhỏ.
Tay anh trượt xuống dưới, tháo bỏ quần lót nhỏ của cô, đem ngón tay dài của mình đi vào bên trong mà khai phá. Cả cơ thể Tịch Ly lúc này đã phiếm hồng, còn không ngừng phát ra những âm thanh kiều
mi, ở dưới thân anh mà rên rỉ cầu xin Lạc Anh.
“Lạc Anh, đừng như vậy.” Thính giác cùng thị giác bị kích thích cực độ, Lạc Anh nhanh chóng tháo bỏ phòng ngự cuối cùng của mình, kéo quần lót của mình xuống, trực tiếp tiếp xúc với nơi bí mật của cô. Tịch Ly bị Lạc Anh khiêu khích, phản ứng tự nhiên sớm đã trở nên ướt át, nhưng cô vẫn còn hơi run sợ. Cô chưa chuẩn bị, cũng không có kinh nghiệm trên phương diện thực hiện những loại chuyện giường chiếu như thế này. "Anh... Anh không phải sẽ muốn ép em đó chứ? Trước đây anh đã từng hứa, sẽ kiên nhẫn
chờ đợi em”
Tịch Ly không phải là không muốn đáp ứng anh, nhưng cô sợ mình sẽ làm cho anh thất vọng.
Mà Lạc Anh giây phút này lại đột nhiên thông minh tinh tế hơn bình thường, giống như nhìn thấu được mọi tâm tư tình cảm của cô: “Không cần phải lo lắng, cứ trực tiếp giao tất cả mọi chuyện cho anh, có được không?” “Nhưng mà.”
"A"
Còn chưa kịp khước từ, Lạc Anh đã trực tiếp động thân đem chính mình mà đi vào trong cô, khoái cảm ập đến khiến cho cả hai thỏa mãn mà rên rỉ.
Vừa mới tiến vào được một chút, phân thân của anh đã bị cố gắt gao gặm cắn, ép cho anh.
suýt chút nữa là bắn ra.
Nhìn Tịch Ly đang uốn ép thân mình, cả cơ thể nhỏ bé mềm mại trở nên ửng hồng dưới
thân anh, tóc tai cô đã tán loạn trên mặt nhưng một chút cũng không mất đi vẻ gọn gàng
mà trái lại trông càng tự nhiên, quyến rũ đến mê người. Lạc Anh cố tiết chế lại dục vọng một chút, âm thanh trầm thấp mê hoặc dụ dỗ cô:
“Tịch Ly, ngoan, buông lỏng. Nếu em cứ cắn chặt không buông như vậy, căn bản chính là
đang muốn lấy mạng anh”.
Lạc Anh trầm giọng ghé sát vào tai cô, giọng anh dây phút này có chút hơi khàn khàn, nhưng như vậy lại càng tăng thêm quyến rũ.
Quả nhiên không phải là tốn công vô ích, sau lời nói của anh, Tịch Ly quả nhiên buông lỏng, cũng không có gắt gao cắn lấy anh thêm nữa.
Sau khi được cô buông lỏng, anh mới bắt đầu vận động nhẹ nhàng, để cho cô dần dần làm quen với vật to lớn của anh. Mà cô dù cho đã cố gắng nhưng nhất thời vẫn chưa thể nào tiếp thụ được, liên tục thở gấp để đòi lấy oxi. Dục vọng của Lạc Anh thật sự là bị dáng vẻ đáng yêu cùng quyến rũ này của cô làm cho bùng cháy lên dữ dội, cuối cùng cũng không kiềm chế nữa, động mạnh thân dưới dứt khoát tiến vào nơi sâu nhất bên trong cô. Dục vọng được thỏa mãn khiến anh gầm nhẹ lên, cúi xuống cắn lên bả vai cô, sau đó đặt lên môi có một nụ hôn.