" Hai đứa con lúc trưa đã bỏ thuốc cho ba? " Hoắc Tư Danh nhíu mày đi xuống, trên gương mặt vô cảm nhưng trong giọng nói vẫn có thể nhìn ra Hoắc Tư Danh thật sự rất tức giận.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân trong lòng run lên. . .
Hai đứa bé bốn mắt nhìn nhau, môi mím chặt thầm la lên ' xong đời rồi. '
Hoắc Tư Danh thật sự sắp phát điên, nếu không phải hai đứa nhóc vẫn còn nhỏ anh nhất định đã đánh đòn từng đứa rồi chứ không phải quát rồi phạt cả hai làm bài tập nhiều hơn đâu.
" Có đúng hay không? " Hoắc Tư Danh lại hỏi.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân đứng dậy. . . cả hai không khỏi run lên.
" Phải/ Phải. " cả hai bé đồng thanh đáp.
" Biết đó là thức uống gì không? Mà dám bỏ vào trong ly nước của ba? " Hoắc Tư Danh nhìn hai đứa bé chịu thừa nhận, trong lòng cũng cảm thấy được an ủi vì con mình không nói dối, nhưng chuyện gì ra chuyện đó.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân gật đầu lại lắc đầu, đầu hai bé cúi xuống, nhìn chằm chằm chân mình nói.
" Shin không biết. . . Shin nghĩ đấy là thức uống gì đó cho người lớn. . . "
" Shon cũng nghĩ giống như anh hai Shin. . . chính là. . . chính là. . . Shon nghĩ chai thức uống nhỏ như vậy. . . nên mới cho vào thêm phần còn thừa khi anh Shin cho vào lúc đầu. . . "
Hoắc Tư Danh nắm chặt nắm tay lại, thở hắc ra nhìn Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân.
Hoắc Hiến Nghĩa lại nói.
" Cái đó không phải thức uống sao ạ? "
" Thật sự không phải sao ạ? " Hoắc Hiến Nhân cũng dò hỏi.
Hoắc Tư Danh thở một hơi không trả lời câu hỏi của hai nhóc con mà nói.
" Sau này không được tùy tiện bỏ bất cứ thứ gì đó vào trong đồ ăn hoặc đồ uống của ba mẹ. "
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân gật đầu nói.
" Shin bỏ vào trước khi Shin biết mình làm nhiều chuyện sai. "
" Shon cũng vậy a. . . "
Hoắc Tư Danh ngồi xuống, đối diện với hai thân ảnh nhỏ nhỏ múp múp nói.
" Baba không muốn trách mắng Shin và Shon, nhưng Shin và Shon nên biết. . . có một vài nhìn giống như thức ăn thức uống nhưng nó không thể ăn hay uống gì cả. . . Shin và Shon từng thấy mấy loại hóa chất diệt cỏ diệt côn trùng rồi mà đúng không? "
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân gật đầu.
Hoắc Tư Danh lại nói.
" Nhầm loại màu vàng, như cam vắt, nhầm loại màu trắng đục như sữa tươi, nhầm loại trong veo như nước suối. Shin và Shon nếu nhở như không biết mà bỏ nhầm vào thức ăn đồ uống của ba và mẹ thì làm sao? "
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân vừa nghe xong, hai mắt của hai bé trừng to lo lắng.
Rất nhanh sau đó giọng nói non nớt vang lên.
" Con không dám nữa. . . huhu. . . con không dám nữa. . . "
" Ô. . . ô shon không dám nữa. . . "
Hoắc Tư Danh để hai bé khóc một lúc mới lấy khăn ướt ra lau mặt cho cả hai.
" Nín đi. . . lát ba cha con mình ra ngoài siêu thị mua đồ ăn về nấu có được không? "
" Thật sao baba? "
" Ừ! " Hoắc Tư Danh gật đầu một cái.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân vui vẻ dùng đôi chân múp míp của hai bé nhảy tưng tửng.
----------
Ba cha con sau khi chuẩn bị xong thì bắt đầu đi Siêu Thị.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân trên tay có đeo sợi dây lò xo nối với Hoắc Tư Danh để tránh hai bé đi lạc.
Hai bé con gương mặt thừa hưởng hoàn toàn những nét đẹp từ ba bé và mẹ bé nên vừa vào thì thu hút không ít ánh nhìn từ những chị gái xinh đẹp xung quanh.
Không những nhìn ngắm hai bé con thôi, mà còn nhìn luôn cả ông ba điển trai đang đứng bên cạnh.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân bĩu môi nhìn chằm chằm mấy chị gái đang dùng ánh mắt thèm thuồng liếc mắt đưa tình cho baba bé, cả hai không khỏi trong lòng rủa không thôi.
" Baba nhanh vào xem bên quầy trái cây đi. . . Shin muốn mua nho cho MẸ. " Hoắc Hiến Nghĩa kéo tay Hoắc Tư Danh, non nớt nói, lúc nói chuyện bé cũng không quên nhấn mạnh từ ' MẸ ' để cho những chị gái xung quanh bớt dùng ánh mắt đó nhìn Baba bé.
Hoắc Hiến Nhân cũng nói.
" Mẹ rất thích ăn nho nha baba. . . chúng ta mua thật nhiều nho cho mẹ có được không ạ? "
Hoắc Tư Danh nhướng mày nhìn chằm chằm hai cục thịt môi câu lên thích thú, thì ra hai đứa bé cũng rất lo cho mẹ bọn chúng nha.
Anh nhanh chóng nói.
" Được rồi, hôm nay muốn mua gì để hai con quyết định. "
" Yeahhh. " hai bé con la lên hoan hô một tiếng, sau đó nhanh chóng kéo Hoắc Tư Danh đi.
" Đừng chạy. " Hoắc Tư Danh đi theo bọn nhỏ khẽ quát nhẹ một tiếng.
Hoắc Hiến Nghĩa và Hoắc Hiến Nhân nhìn nhau cười, hứ muốn nhìn baba bọn tôi hả mơ đi nhé! Baba chỉ là của một mình mẹ thôi a.