Editor: May
Từ Ngang còn chưa đợi cho âm trong lời nói của Dịch Giản rơi xuống, liền một cước giẫm chân ga, vọt ra ngoài.
Binh lính lưu lại, chỉ cảm thấy thiếu tướng luôn luôn bình tĩnh rất ít vội vàng phân phó chuyện như vậy, hơn nữa bộ dáng là thật sự rất sốt ruột, nhất thời coi những chuyện cần xử lý thành chuyện lớn, vội vàng làm thỏa đáng từng chuyện.
Người Cố Viên nhận được tin tức như vậy, nhưng không ai hỏi nguyên nhân, cũng may thiếu tướng phu nhân còn đang ngủ, không có rời giường, bọn họ liền nhanh chóng cắt đứt tuyến điện thoại, ngăn chặn hết thảy người đến Cố Viên.
==============================================================
Xe của thiếu tướng, rất ít lái gấp như vậy, lái mạnh như vậy, nhưng hôm nay, mọi người cũng không biết vì cái gì, chính là thấy được ảnh xe nhoáng lên một cái, liền lay động không thấy bóng dáng.
Mọi người đều hai mặt nhìn nhau, nghĩ đến đã xảy ra chuyện rất nghiêm trọng, đều nghĩ đây rốt cuộc là thế nào?
Xảy ra chuyện gì?
Lại gấp như vậy?
Chẳng lẽ là thiếu tướng phu nhân?
Nhưng, vì sao xe của thiếu tướng lại chạy về phía nơi ở của tiểu thư Hà An Viện?
Xe vẫn đâm đến trước lầu các của Hà An Viện, còn kém một chút, là đụng lên cửa của Hà An Viện.
Dịch Giản đẩy cửa xe ra, xuống xe.
Bước chân nhanh chóng, mang theo vài phần sắc bén, một cước đá văng cửa, bên trong có tiểu nha hoàn đang quét dọn phòng, nghe được tiếng vang, vội vàng quay đầu nhìn, nhìn thấy là thiếu tướng chưa bao giờ tới nơi này, nhất thời mở to hai mắt, có chút không thể tin nổi.
“Thiếu tướng.........”
Giọng nói của tiểu nha hoàn này, đều có chút run rẩy, mang theo vài phần nhảy nhót.
Ánh mắt Dịch Giản nhìn chung quanh, Từ Ngang đã muốn đi vào, hỏi: “Hà tiểu thư đâu?”
“Thiếu tướng tìm Hà tiểu thư sao? Chỉ tiếc, sáng sớm Hà tiểu thư liền mang theo Tiểu Vân đi ra ngoài.........”
“Đã đi bao lâu rồi?”
“Đi hơn một tiếng rồi.”
Dịch Giản xoay người, bước đi ra ngoài, lên xe, Từ Ngang lái xe, không cần Dịch Giản hạ mệnh lệnh, liền lái thẳng về phía nhà họ Trác.
Lúc này Dịch Giản vừa đi, hấp tấp, mang theo vài phần sát khí, khiến cho nhóm tiểu nha hoàn có chút sờ không tới ý nghĩ, mọi người cô nhìn tôi, tôi nhìn cô, cuối cùng lại lắc lắc đầu, tiếp tục làm việc.
Xe chạy một đường, biểu tình Dịch Giản rất nghiêm túc, ánh mắt nháy cũng không nháy nhìn chằm chằm phía trước, Từ Ngang bắt buộc chính mình chuyên tâm lái xe, nhưng đã cảm thấy phía sau lưng có mồ hôi lạnh toát ra.