Nhưng ai biết cô vừa quay người lại, Ngụy Phong liền vươn tay nắm lấy cổ tay mảnh khảnh của cô, kề sát vào gò má của cô, thầm nghĩ gương mặt này thật đẹp mà sao nhìn quen mắt, rượu vào đầu óc cũng mơ hô, chả muốn hiểu gì, chậc chậc trong miệng, duỗi ngón tay chọc chọ lung tung trên mặt Chung Tình, Chung Tình theo bản năng giơ tay lên, cản Ngụy Phong lại.
Ai ngờ tên này tóm lấy cánh tay kia của cô, tuỳ tiện cười trong hành lang: "Tiểu mỹ nhân..... Cưng đẹp vậy, trốn làm gì, để anh hôn đôi môi nhỏ kia cái nào, vui vẻ lên, chỉ cần cưng ngoan ngoãn nghe lời, làm anh hài lòng, anh đảm bảo anh sẽ không xử tệ với cưng! Khà khà!"
Chung Tình nhìn tình thế này lại thấy sợ... Thật ra bản thân cô tới đây mục đích quả thật là muốn để Ngụy Phong động thủ động cước với mình, sau đó mượn cơ hội này trừ khử hắn ta, nhưng nào biết vừa tới gần tên này cô đã thấy ghê tởm tới buồn nôn, trong đầu đều là bóng hình của Dịch Giản.
Theo bản năng Chung Tình lùi về sau mấy bước, muốn hất tay Ngụy Phong ra, ai biết hô hấp Ngụy Phong nặng nề, hiển nhiên là đã lên máu, hận không thể đè cô xuống ngay, lập tức tử hình tại chỗ, tay nắm chặt tay Chung Tình, sức lực càng lúc càng lớn.
"Đừng trốn, tiểu mỹ nhân, ngoan ngoãn đi theo anh nào....."
Nhìn Ngụy Phong trước mặt lúc này, Chung Tình chợt yên tĩnh trở lại, cô nhớ lại, đây quả là cơ hội trời ban, không thể bỏ qua, cứ thế diễn!
Tay Chung Tình bị Ngụy Phong siết, không thể nhúc nhích, cô nhấc chân đá lên người Ngụy Phong.
Ngụy Phong bị cô giẫm đau, lập tức bị chọc giận, dầu gì ở thành phố X này không người nào dám chọc hắn, đa số thấy hắn đều đi đường vòng, có khi nào bị phụ nữ đối xử như vậy, liền nắm tóc Chung Tình, không chút lưu tình quăng cho Chung Tình hai bạt tai!
"Mày giả liệt nữ giả cái gì, vừa rồi chả phải còn câu dẫn ông à... phi, còn dám giẫm ông nữa, thử coi ông có giết mày liền không!"
Chung Tình bị tát choáng váng, hắn xuống tay thật... hơn nữa còn ra tay không chút lưu tình!
Chỉ có điều, giờ chỉ là hai bạt tai, lát nữa thứ tao muốn chính là mạng của mày!
Đền mạng cho con tao!
Ánh mắt Chung Tình càng lúc càng lạnh, cô bị lực đánh mạnh của hắn va vào tường, lưng có chút đau, trước mặt bỗng tối sầm, mất sức thật ớn mới đứng vững được, sau đó chịu đựng cơn đau, đi qua một bên.
Ngụy Phong uống say, bước chân hiện giờ mềm nhũn, căn bản không thể vượt qua Chung Tình.
Chung Tình đi dọc theo hành lang, đi tới hai bước, liền nhìn thấy Dịch Giản đang đi tới nơi này, cô vốn đang căng thẳng, liền hô một tiếng: "Thiếu tướng......"
Chương 714: Thiếu tướng có thù tất báo (13)
Chung Tình đi dọc theo hành lang, đi tới hai bước, liền nhìn thấy Dịch Giản đang đi tới nơi này, cô vốn đang căng thẳng, liền hô một tiếng: "Thiếu tướng......"
Dịch Giản đợi Chung Tình một lúc lâu không thấy cô về, mới đi qua xem thử, giờ vừa thấy bộ dạng này của cô, nhíu mi lại, môi mím chặt, toàn thân tỏa ra khí thế rét lạnh.
Khiến người ta kinh hồn bạt vía.
Chung Tình cũng bị ánh mắt này của Dịch Giản làm cho hoảng sợ, toàn thân cô co rúm lại, ngay sau đó liền bị Dịch Giản ôm lấy, đưa vào lồng ngực ấm áp an toàn của anh.
Anh ôm lấy cô, kiểm tra từ trên xuống dưới một lần.
Phát hiện ngoại trừ trên mặt cô bị sưng phù. bên miệng còm vương tơ máu, trong tích tắc đấy vẻ mặt của anh lạnh giá như băng hàn.
Mọi người thấy có chuyện lớn xảy ra, ai cũng bị dọa sợ.
Người kia là ai, lại có lá gan lớn tới vậy, dám đánh bảo bối tâm can thiếu tướng nhà họ Dịch nâng niu trong lòng bàn tay?
Hà An Viện cũng chen tới đây, nhìn thấy hình ảnh này cũng ngốc người, một giây sau, cô nhìn tới người trên mặt đất, vừa lúc đó là cậu cô, cô muốn tới trước, ai biết người đàn ông say rượu kia lại đột ngột đứng dậy, miệng còn hùng hổ nhìn Chung Tình nói: "Tiểu mỹ nhân, cưng nói cưng chờ anh đánh cưng, cưng mới chịu thành thật, ngoan ngoãn theo anh đây sao..."
Tay Dịch Giản nắm thành nắm đấm, trong tích tắc đấy, khỏi nói không khí chung quanh lạnh tới bao nhiêu.
Từ Ngang ở ngoài biết được màn náo động bên trong, thiếu tướng phu nhân bị bắt nạt, liền ra điện thoại công cộng bên cạnh, gọi điện thoại, gọi tới không ít lính.
Bọn họ đều mang theo súng ống.
Nhanh chóng chạy đến cửa Bách Nhạc Môn.
Vừa tiến vào, chuyện thứ nhất bọn họ làm đó là nhanh chóng dọn sân.
Hà An Viện biết lần này Ngụy Phong đã gặp đại họa, cô không biết làm sao chạy vội ra ngoài, mượn điện thoại, gọi đại phu nhân nhanh chóng tới đây.
Từ Ngang tiến lên, dẫn đầu xách Ngụy Phong tới, Ngụy Phong bị người xách như vậy, miệng vẫn lải nhải mắng: "Mày kéo ông làm gì, mày có biết ông là ai không hả? Chị ông đây là đại phu nhân nhà họ Dịch... Cháu ngoại ông mày là Hà An Viện, Hà tiểu thư, người phụ nữ tương lai của thiếu tướng nhà họ Dịch.... Thiếu tướng, thiếu tướng mày biết không? Mày còn dám kéo ông nữa à...mày không sợ thiếu tướng lấy mạng mày à!"
Từ Ngang nghe thế, đáy lòng không nhịn được châm chọc, giờ này còn dám ở đây giễu võ dương oai?