Ca nữ trên đài vui sướng, Chung Tình từ sự cảm động khi nãy ngẩng đầu nhìn thiếu tướng, trong mắt hiện lên vẻ khó hiểu, thiếu tướng lại vỗ vỗ đầu cô, nhìn người trên đài không hừ lấy một tiếng.
Người dưới đài sôi nổi nhớ lại, ca nữ nữ cũng có gan, mới vừa rồi thiếu chút đã bị người đuổi ra ngoài, mà giờ lại được thiếu tướng dùng năm trăm vạn đại dương mua, ra tay mạnh vậy, sợ là, thiếu tướng cũng khó qua ải mỹ nhân....
"Thế này là có chuyện gì vậy? Không phải có lời đồn nói thiếu tướng rất thương thiếu tướng nhân à? Sao đảo mắt lại đổi một người phụ nữ?"
"Không hiểu nổi, ca nữ kia chẳng thể sánh bằng thiếu tướng phu nhân!"
"Đây là do ngươi không hiểu, đàn ông ăn đồ tươi mới, giờ cô gái này làm ám chỉ đó, lại là gái trinh, sao thiếu tướng có thể để cho người khác nếm trước..."
............
Dịch Giản nghe mấy người xung quanh nói chuyện xôn xao, nét mặt cũng không biến hóa, anh nâng ly rượu trong tay lên, tao nhã uống một hơi cạn sạch, động tác thong thả, uống xong mới chậm rãi ngẩng đầu, nhìn ca nữ trên đài kia, đôi mắt thâm sâu loé lên ánh sáng lạnh lẽo.
"Đã như vậy, vậy cô ta là của thiếu tướng!" Trưởng ca đứng đó, tuyên bố từng câu từng chữ, thậm chí còn dẫn đầu vỗ tay lên, dưới đài cũng có người đi theo hoặc tiếc nuối hoặc khó hiểu hoặc nhìn trò vui vỗ tay ào ào.
Dịch Giản gật gật đầu, lại không nhìn ra nét mặt của anh là gì.
Ca nữ nhấc bước thanh nhã đi tới chỗ Dịch Giản và Chung Tình.
Chung Tình ngồi ở một bên, lại bình thản vô cùng, vừa rồi lúc Dịch Giản vỗ vỗ đầu cô đã cho cô một tin, bảo cô an tâm một chút chớ vội nóng nảy, không cần lo lắng, cho nên cô vẫn như cũ thoải mái dán lên cánh tay Dịch Giản, chỉ chỉ quả nho trên bàn, Dịch Giản vươn tay, tự mình lột vỏ, đưa vào miệng cô, động tác mềm mỏng từ tốn, mang theo sự dịu dàng nồng liệt, Chung Tình nhắm mắt lại hưởng thụ.
Một lần không cẩn thận, có chút nước nho vươn trên môi Chung Tình, cô cũng không dùng tay lau, dứt khoát quay đầu, chà chà lên chiếc áo khoác âu phục quý báu của Dịch Giản, sau đó tiếp tục hé miệng chờ ăn nho.
Mọi người ở đây đều thấy sai lạ, không thể tin được, chàng trai ngồi trước mặt đây thật là thiếu tướng nhà họ Dịch lạnh lẽo vô tình trong truyền thuyết kia sao!
Chương 706: Thiếu tướng có thù tất báo (5)
Mọi người ở đây đều thấy sai lạ, không thể tin được, chàng trai ngồi trước mặt đây thật là thiếu tướng nhà họ Dịch lạnh lẽo vô tình trong truyền thuyết kia sao!
Nhất là, giờ này khắc này, anh không ngừng tự tay lột vỏ nho cho một cô gái nhỏ, mà để ý nét mặt cô gái ấy, đều là đắm đuối tình thâm, thậm chí còn như thu được chí bảo mà vui sướng, khiến ai nhìn vào cũng cảm thấy cái có thể uy hiếp thiếu tướng chính là cô gái bên cạnh anh bây giờ!
"Ăn quá nhiều, không tốt cho cơ thể." Dịch Giản cúi đầu, quả nho chua, đêm nay cô lại thích, ăn nhiều sợ sẽ làm đau dạ dày, tê răng, đợi lát nữa sẽ không thể ăn thêm, cuối cùng Dịch Giản cũng đành mở lời ngăn không cho cô ăn.
Chung Tình trái lại rất khôn khéo, nhếch miệng cười cười, sau đó lườm ca nữ đã đứng yên một bên thật lâu một cái, lại tựa vào trên sofa, ung dung nhìn.
Cô lại bình thản vô cùng.
Làm cho mọi người không nhịn được mà run rẩy.
Không có người phụ nữ nào mà không ghen tị, nhất là khi chồng mình mua phụ nữ ngay trước mặt công chúng như vậy.
"Thiếu tướng, ca nữ này mang tới cho ngài, ngài xem... "Trưởng ca đứng bên thấy Dịch Giản và Chung Tình rốt cục đã ăn nho xong, lúc này mới dám nói.
Chung Tình cúi đầu, không thèm ngó trưởng ca lấy một cái, phong thái xa cách, uốn mình vào người Dịch Giản.
Dịch Giản sủng nịch xoa bả vai Chung Tình, không ngẩng đầu: "Ừ."
Chỉ một chữ, liền đuổi trưởng ca đi.
Trưởng ca này lùi cũng không được mà tiến cũng không xong.
Ca nữ đứng ở một bên, đương nhiên cũng không dám mở miệng nói loạn.
Trong khoảng thời gian ngắn, không khí ở đây lại thành hơi hơi đình trệ rồi.
Rất lâu sau, Dịch Giản mới miễn cưỡng giật giật thân thể, rốt cục ngẩng đầu, đưa cho ca nữ một bên một ánh mắt, đương nhiên cũng chỉ là liếc mắt một cái, liền nhanh chóng vứt đi, chậm rãi hỏi: "Khế ước bán thân đâu?"
Trưởng ca vội vàng đưa lên.
Dịch Giản cầm trong tay nhìn nhìn, sau đó lạnh nhạt đứng dậy, nhìn người trong nhà một vòng, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở một người, đi lên phía trước, vươn tay, vỗ vỗ bờ vai của hắn, thản nhiên nói: "Cho ngươi."
Đưa tới, là khế ước bán thân mới cầm về kia.
Sắc mặt ca nữ thoắt trắng thoắt xanh, người kia cô ta biết, là kẻ nổi danh sợ vợ khắp thành phố X này, nếu bị anh ta đưa về nhà, không biết vợ cả của anh ta sẽ hành hạ cô tới mức chết thế nào!