Tinh Ngự

Chương 82: Lang Nha Nguyệt trong Lang Nguyệt Kiếm Quyết



Cao thủ như thế sợ rằng cả ba người Diệp Lạc cũng khó có thể địch nổi! Nhưng cao thủ như thế cũng chỉ mặc trang phục tôi tớ! Lăng Phong sẽ không cho rằng bọn họ đang đóng giả, bởi vì sự cung kính bọn họ lộ ra quả thực là có tư thái của hạ nhân. Có thể khiến cho hai cường giả như vậy làm hạ nhân, Á Sắt này đến tột cùng có lai lịch thế nào?

- A, giao dịch này, đương nhiên là cần giá trị tương đương. Nô tài A Nặc kia tuy rằng không coi là cao thủ, nhưng cũng là vật chất Thiên Hành Giả thất tinh, ta thấy không bằng quý các nên dùng tên Thuật Luyện Sư luyện chế ra Nặc Thuẫn để trao đổi, có được không?

- Hừ!

Khuôn mặt Ny Khả bao phủ một lớp sương lạnh, cũng không thèm đáp lại hắn. Không nói đến cảm tình giữa nàng và Lăng Phong, cho dù chỉ là một Thuật Luyện Sư thân phận phổ thông, chỉ cần có thể sáng tạo ra được tinh chương Phá Không Toa cùng với Nặc Thuẫn, tuyệt đối sẽ trở thành thượng khách của các đại thế lực! Nói cách khác, đừng nói là một A Nặc, cho dù là mười tên vật chất Thiên Hành Giả thất tinh cũng không thể đổi được một Thuật Luyện Sư như vậy!

Lúc này, ba người Diệp Lạc cùng với A Nặc chạy tới, khi nhìn thấy Á Sắt, A Nặc lộ ra thần tình giống như gặp quỷ.

Nhàn nhạt liếc mắt nhìn A Nặc, Á Sắt âm hiểm nói:

- Đi được chưa? Hay còn muốn ta đích thân đến mời ngươi về?

Nói xong, hắn lại quay đầu nhìn về phía Ny Khả:

- Ny Khả Các chủ, hiện tại hắn đã tới, ngươi hãy hỏi thử xem hắn có phải là nô tài của Thụy Tinh thương hội ta hay không.

Trong lời lẽ hoàn toàn coi A Nặc như là một kiện vật phẩm.

A Nặc cúi đầu, cả người run lên, móng tay cắm thật sâu vào lòng bàn tay.

- Câm miệng!

Lệ Thành nổi giận gầm lên một tiếng. Chợt hắn nhìn về phía A Nặc:

- Lão Bùi, ta thấy ngươi cũng là một hán ử, vì sao lại có thể chịu để kẻ khác khinh miệt như vậy?

A Nặc tên đầy đủ là Bùi Nặc, đây là do sau khi nói chuyện với nhau mọi người mới biết được.

- Xem ra có người không muốn để ta thu hồi lại đồ vật của mình rồi.

Á Sắt nhàn nhạt vung tay lên, nói:

- Mông Đại, ngươi lên đi, đem tên nô tài kia mang về đây! Bất kể sinh tử!

- Vâng, thiếu gia!

Nguy hiểm! Thân thể Lăng Phong bỗng nhiên căng lên, người lên tiếng trả lời chính là một trong hai gã cao thủ khiến hắn cảm thấy vô cùng nguy hiểm!

Mông Đại khuôn mặt vuông vắn, tóc trên đỉnh đầu ngắn khoảng một phân dựng đứng lên, hai bên bị cạo nhẵn thín lộ ra da dầu màu xanh, áo trên người chỉ che đến tầm vai, để lộ ra cánh tay thô to như cẳng chân! Hước bước tới gần Bùi Nặc, huỵch huỵch huỵch, mỗi một bước đều khiến cả tòa nhà hơi hơi rung động! Nguồn tại http://Truyện FULL

Mọi người nhìn về phía sau hắn đều không khỏi hít một hơi lạnh, phía sau lưng hắn hiện ra rõ ràng hai hàng dấu chân! Phải biết rằng, mặt đất phòng khách đều được lát bằng thanh cương ngọc thượng hảo, búa tạ đập lên cũng chưa chắc có thể tạo thành vết xước, nhưng kẻ này chỉ vô cùng đơn giản giẫm chân lên liền lưu lại dấu vết rõ ràng như vậy, tu vi này...

Đột nhiên, Diệp Lạc che phía trước ba người.

- Tránh ra!

Mông Đại mở lớn hai mắt như chuông đồng, tinh quang nhất thời bạo xạ!

Toàn bộ khí tức lười nhác trên người Diệp Lạc đều biến mất, thay vào đó là một loại sát khí bàng bạc như lợi kiếm rút ra khỏi vỏ:

- Ở chỗ này ngươi không được phép dương oai!

- Vậy ngươi đi tìm chết đi!

Hữu chưởng của Mông Đại đột nhiên được bao kín bởi một tầng mai màu như gỉ sắt, nhanh chóng chộp tới Diệp Lạc! Nhãn thần Diệp Lạc ngưng trọng:

- Hóa Khải Cục Bộ?

Rõ ràng, Mông Đại này hẳn là Thiên Hành Giả, hơn nữa còn có được cự linh trung giai, đủ để điều khiển cự linh tùy ý Hóa Khải!

Vèo, trường kiếm ra khỏi vỏ, giữa không trung vẽ lên một quỹ tích huyền diệu, Diệp Lạc rốt cục cũng tự mình xuất thủ! Một kiếm đâm ra, chân lực trên cánh tay hắn như sóng trào, soạt soạt một tiếng, cổ tay áo hoàn toàn nứt toạc ra! Trường kiếm như thiểm điện mạnh mẽ đâm vào hữu chưởng Mông Đại!

Ầm!

Thanh âm trầm muộn vang lên, một kích kia bất quá chỉ là thăm dò, hai người đều thối lui một bước.

- Trọng Sơn Kích! Mông Đại điên cuồng hét lên một tiếng, cạnh bàn tay liền rực sáng ngân quang chói mắt, chân lực xao động đến cực điểm!

- Thu Thủy!

Diệp Lạc quát nhẹ, trường kiếm vẽ lên một đường vòng cung huyền dị, kiếm khí đột nhiên cuộn lại rồi mạnh mẽ bắn ra! Hắn lấy bản thân làm trục, mạnh mẽ đem kiếm khí sắc bén hóa thành một cái lò xo dẻo dai!

Nhãn thần Lăng Phong sáng ngời, một kiếm này của Diệp Lạc phảng phất như đã tác động lên suy nghĩ của hắn, bình chướng mà hắn khổ tư nhiều ngày lý giải về "dùng ý ngự kiếm" rốt cuộc cũng lộ ra kẽ hở!

Kiếm khí bắn ra, thân thể Mông Đại bị lực lượng của mũi kiếm đánh bay lên, rơi ra tận ngoài cửa! Diệp Lạc cũng không chịu nổi, thân thể hắn lay động một chút, hai chân lún sâu vào mặt đất, phảng phất như mặt đất lát thanh cương ngọc đã biến thành bùn nhão!

- Giỏi!

Mông Đại ngoài cửa quát lên một tiếng điên cuồng:

- Ngươi đáng để ta toàn lực ứng chiến!

Quần áo toàn thân hắn rách toạc, trong nháy mắt hung ý lộ ra, không còn loại thần thái khúm núm như hạ nhân nữa.

- Muốn đánh thì đánh ở bên ngoài!

Diệp Lạc trả lời, chân lực của hắn rung động, hai chân rút ra từ trong nền đất, như tên bắn ngự kiếm đâm tới Mông Đại. Phi thân giữa không trung, thân hình hắn đột nhiên biến hóa: bộ vị trên tứ chi mọc dài ra những vuốt nhọn sắc bén, hai lỗ tai cũng dài ra không ít, trên làn da lõa lồ cũng mọc lên một lớp lông tơ màu vàng rậm rạp!

Cự Linh Phụ Thân!

Cự linh của Diệp Lạc là "Miêu Hùng", là một loại thú linh, bất quá cự linh của hắn cũng không sở trường về lực lượng, mà thiên về phương diện linh xảo mẫn tiệp! Tuy rằng đã tiến nhập trung giai từ lâu, thế nhưng sau khi hóa thành khải giáp thì lực phòng ng cũng không phải rất manh, cho nên khi Diệp Lạc chiến đấu thường dùng trạng thái Phụ Thân của cự linh sơ giai để đối địch, sau khi dùng Cự Linh Phụ Thân có được cảm giác linh mẫn, phối hợp với kiếm thuật tinh xảo, lấy công thay thủ!

- Linh kỹ, Thập Bội Nghĩ Lực!

Mông Đại đối mặt với trường kiếm đâm tới cũng không tránh né, mà lại điên cuồng quát lên một tiếng, một lớp áo giáp dày cộp màu gỉ sắt bao bọc toàn thân hắn. Cùng lúc đó, mặt ngoài áo giáp lưu chuyển một tầng quang mang tử sắc!

Trường kiếm đâm tới, song chưởng Mông Đại đưa ra, lực lượng bạo tăng lên gấp bội, "keng keng keng"! Phảng phất như đâm vào tấm thép, trường kiếm của Diệp Lạc bị hắn gắt gao kẹp chặt giữa hai tay, mặc cho thân kiếm rung lên mãnh liệt cũng vô pháp rút ra được!

- Để xem ngươi giãy dụa thế nào?

Mông Đại hung ác độc địa nhìn chằm chằm vào mắt Diệp Lạc:

- Ta phải xé nát ngươi!

Hắn biết luận riêng về tốc độ, mặc dù thực lực của mặc dù mình so với Diệp Lạc mạnh hơn một chút, nhưng rất khó tổn thương được hắn! Cho nên dựa vào lực phòng ngự cường đại của Cự Linh Hóa Khải, hơn nữa gia trì thêm hậu thiên linh kỹ Thập Bội Cự Lực, mạnh mẽ ngăn trở một kiếm này, kiềm chế động tác của Diệp Lạc!

- Thật không?

Giao thủ ngắn ngủi, Diệp Lạc dễ dàng đoán được thực lực của Mông Đại này hẳn là bát tinh! Bất quá thực lực có lẽ vừa tiến vào bát tinh không lâu, nhiều lắm là bát tinh tiền kỳ mà thôi, còn mình là thất tinh đỉnh phong, chênh lệch so với hắn cũng chỉ là một chút xíu! Dựa vào kinh nghiệm chiến đấu, bản thân hoàn toàn có thể san lấp được khoảng cách nhỏ bé này! Bỗng nhiên hắn quát lên một tiếng;

- Xem đây! Lang Nha Nguyệt!

Lúc này, tất cả mọi người trong phòng đều đã đi ra ngoài, nghe thấy tiếng quát của Diệp Lạc, Lăng Phong ngẩn ra, chợt minh bạch đây là lời Diệp Lạc nói với mình! Bởi vì... Lang Nha Nguyệt chính là thức thứ nhất trong Lang Nguyệt Kiếm Quyết!


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv