Không hề có chút lực kháng cự, dưới Thần vực của cường giả Thần cấp Dư Đào, năng lượng toàn thân Thang Thần đều đã bị giam cầm, lúc này lại bị một chiêu công kích năng lượng thẳng bức ý thức hải.
Hắn chỉ cảm thấy ý thức hải của chính mình từ lặng yên không gợn sóng tới lúc cuồng phong thét gào, cảm giác trùng kích cường liệt xuất hiện, hắn phun ra một ngụm máu tươi màu đen tím. Đồng thời, mi tâm trở nên hỗn loạn, một đạo ngân quang mê huyễn mang theo một chiếc tinh chương bay ra.
Lăng Phong nắm bàn tay, cầm chắc chiếc Tinh Chương, khi năm ngón tay khép lại, tâm thần của hắn chấn động mãnh liệt!
- Tốt, ngươi thực sự ác độc!
Thang Thần cười thảm nói, hắn không chỉ sắc mặt trắng bệnh dọa người, toàn thân có vẻ yếu đuối không sức lực. Một thân năng lượng tràn đầy giống như bị hút sạch sẽ, thoáng cái bị đánh trở lại nguyên hình.
Có thể trở thành cường giả Thần cấp, hoàn toàn là bởi vì luyện hóa "Chân thân tinh chương" phong hệ, hiện tại Chân thân tinh chương đã bị Lăng Phong đoạt đi, chiến lực Thần cấp cũng theo đó hoàn toàn biến mất.
Hắn cảm giác được một kích vừa rồi của Lăng Phong đã triệt để tổn thương tới ý thức hải của Lăng Phong, phát hiện này càng khiến tâm thần hắn tan vỡ!
Mất đi Chân thân tinh chương ngược lại còn miễn cưỡng chịu đựng được, thế nhưng nếu ý thức hải bị tổn thương, đây chính là hành động đoạt tuyệt con đường tiến bộ của hắn! Truyện được copy tại Truyện FULL
Không ai càng thêm rõ ràng so với hắn, trong thế giới khắc nghiệt này, muốn được sinh tồn thật tốt, hoặc giả thu được đãi ngộ cao, không có thực lực tương ứng tuyệt đối không được! Lăng Phong không chút để ý tới hắn, biểu tình kinh ngạc nhìn vào chiếc tinh chương trong tay! Từ chỗ Dư Đào, hắn biết được trên thế giới này tồn tại một loại tinh chương tên là Chân thân tinh chương, cũng có gọi nó là "tinh chương nhị độ dẫn linh"
Từ cái tên của nó có thể dễ dàng lý giải, hiệu dụng lớn nhất của chân thân tinh chương chính là giúp tu luyện giả tiến hành dị biến lần thứ hai cho Cự linh, từ đó thu được hai loại năng lượng nguyên lực khác nhau.
Nếu như có thể mượn loại tinh chương này để tìm hiểu một loại tinh kỹ nguyên lực khác, như vậy rất đơn giản tiến hành dung hợp với tinh kỹ vốn có, cuối cùng nhất cử khiến bản thân có được chiến lực tương đương đại viên mãn Thần cấp nhất phẩm.
Điều này cũng chính là ý tứ trước đây Thích Thiên Ách đã từng đề cập tới tinh chương dẫn linh đặc thù. So sánh với chính bản thân khổ tu tiến tới chiến lực đại viên mãn, con đường này không cần bàn cãi rõ ràng đơn giản tiện lợi hơn nhiều.
Tinh chương đoạt được từ trên người Thang Thần chính là một loại trong đó, hơn nữa còn là một loại đỉnh cấp trong đó! Một khi luyện hóa liền có thể nắm giữ được một loại tinh kỹ hệ đặc biệt, không cần phải quá mức tiêu tốn tâm tư tìm hiểu, con đường thu được lực lượng cường đại đơn giản hơn không ít.
Những điều này ngược lại không khiến Lăng Phong cảm thấy kỳ quái, chân chính khiến hắn khiêp sợ chính là Chân thân tinh chương của Thang Thần ẩn chứa một loại khí tức quen thuộc không gì sánh được, khí tức hơi phát ra rõ ràng là...
Mộc Vũ Sương!
Từ khi thần giao với Mộc Vũ Sương, Lăng Phong đối với linh hồn của nàng có thể nói quen thuộc dị thường, hiện tại tay cầm tinh chương nàng tạo ra, tự nhiên có thể đơn giản phân biệt rõ ràng!
Trong lúc nhất thời, Lăng Phong có chút thất thần, một màn ngày xưa hiện lên trước mắt.
Nguyên tưởng rằng hai bên cho dù có cảm tình, cũng chỉ như mây thoáng cỏ lay, lướt qua chỉ còn lại một chút tiếc nuối.
Nhưng khi Mộc Vũ Sương đứng ra che chắn cho chính mình, Lăng Phong mới giật mình tỉnh ngộ, phần cảm tình này xa không nhạt như chính mình vẫn nghĩ.
Thở dài một tiếng hàm chứa ý vị không tên, Lăng Phong càng thêm khẳng định Mộc Vũ Sương hiện tại ở Vũ Thần Phong tuyệt đối không chịu đãi ngộ hà khắc. Bởi vì Thuật Luyện Sư có thể luyện chế Chân thân tinh chương rất ít, sợ rằng đã đạt tới cấp bậc Linh tôn như Huyền Nguyên, nếu như muốn giữ được địa vị trong bất kỳ tổ chức nào đó quả thực không gì dễ dàng hơn.
Nói chung, nếu như muốn thành công luyện chế được loại tinh chương này, bản thân ít nhất phải có thực lực nhị dung Linh Tôn. Mà Thuật Luyện Sư bởi vì tu luyện tinh kỹ linh hồn hệ vô cùng gian nan, cho dù trở thành Linh tôn dị dung phổ thông nhất cũng vô số chướng ngại.
Nhưng là, nhưng chướng ngại này đối với Mộc Vũ Sương mà nói không phải vấn đề quá lớn. Tin tưởng với hậu thuẫn tài nguyên khổng lồ của Vũ Thần Phong, nàng hẳn là rất dễ dàng nắm giữ hai loại Tinh kỹ hệ khác nhau, cuối cùng dung hợp chúng trở thành cường giả Thần cấp nhất phẩm, mượn cỗ lực lượng này để luyện chế tinh chương sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Trong chớp mắt, Lăng Phong liền rõ ràng then chốt trong đó, mà khí tức từ trong Chân thân tinh chương truyền ra cũng chứng thực suy đoán của Lăng Phong.
Muôn vàn mạch suy nghĩ, cuối cùng đều bị Lăng Phong chôn xuống thật sâu, hắn cuối cùng quay đầu lại nhìn Âu Mẫu Long. Tất cả hành động của Lăng Phong đều được Âu Mẫu Long thu vào đáy mắt, không hề có chút ngăn cản nào.
Tuy là có lòng, nhưng cũng không cách nào tạo thành ngăn cản hữu hiệu, chẳng qua trong đôi mắt không hề che giấu hận ý dày đặc muốn tràn ra.
Phất tay áo một cái, Lăng Phong lớn tiếng nói:
- Chúng ta đi!
Đám người Hoa Vi Hà, Kiều Kiều, Dư Đào không hề dừng lại, khẽ điểm bàn chân, lăng không bay lên.
Các chủng tộc phụ thuộc dưới sự hiệu triệu của Dư Đào ào ào bay lên đuổi theo phía sau bọn họ, liếc mắt nhìn lại, không trung đông nghịt một mảnh, thanh thế đặc biệt kinh người.
Mắt mở trừng trừng nhìn bọn họ rời đi, hàm răng Âu Mẫu Long cắn chặt, tiếng ken két vang lên, một lúc lâu sau, hắn bỗng nhiên ngửa mặt lên trời phun một ngụm máu tươi, nặng nề ngã xuống dưới đất.
- Tộc trưởng!
- Tộc trưởng!
Nhóm người Ngao Châu đồng thời kinh hô, cuối cùng vẫn là lão giả râu hồng tiến lên, cầm tay hắn truyền vào vài đạo cương khí, lúc này mới giúp Âu Mẫu Long tỉnh lại.
- Tộc trưởng, chỉ cần bảo lưu được nguyên khí Long tộc chúng ta, sỉ nhục hôm nay, nhất định sẽ đòi lại! Người nghìn vạn lần phải bảo trọng thân thể!
- Đúng vậy, tộc trưởng, người không ngã, Long tộc chúng ta vẫn còn hi vọng!
Từng tiếng khuyên bảo liên tục truyền tứi, cuối cùng Âu Mẫu Long mạnh mẽ chống tay đúng lên, trong ánh mắt lo lắng của mọi người, bỗng nhiên kêu:
- Thang huynh!
Thang Thần đang đau đớn với tổn thất của bản thân, nghe được lời gọi của Âu Mẫu Long, hữu khí vô lực quay đầu:
- Âu tộc trưởng có chuyện gì?
- Thang huynh, ngươi cam tâm sao?
Trên mặt Âu Mẫu Long xẹt qua một tia sắc bén!