Bên kia, hắn nhíu chặt mày, bảy thanh kiếm nguyên vù vù bay ra, hỏa mang trướng đại bên trong vòng bảo vệ của chúng, trong nháy mắt đã thấy lan ra phạm vi một mẫu vuông! Linh hồn khí tức đang chụp xuống từ trên cao lập tức dừng lại, giống như có một bàn tay vô hình đang chống lại nó.
- Thất kiếm thất ảnh. Thiên nguyên cấm!
Lăng Phong mở trừng hai mắt, bắn mạnh hai đường thần mang, khí tức cuồn cuộn khuếch tán, chặn đứng Huyền Nguyên. Gần như đồng thời, một luồng lực cấm chế phong tỏa truyền xuất, đông kết khí tức vạn vật.
Huyền Nguyên giật mình, mặt hiện lên một tia kinh hãi, hắn rõ ràng cảm thấy chiêc thức mà Lăng Phong thể hiện có vẻ nhìn giống như hỏa hệ nguyên lực, nhưng lại có đặc tính phong cấm của linh hồn hệ nguyên lực, cảm giác như khóa chặt tất cả năng lượng lưu động trong thiên địa vào trong, khiến hắn không thể động đậy!
Thân là tinh tu linh hồn hệ nguyên lực cường giả, Huyền Nguyên vẫn không thể đoán được tình huống quái dị này, mắt hắn không khỏi lóe lên một tia mơ hồ:
Đáng chết, từ lúc nào hỏa hệ nguyên lực có thể dị biến cổ quái đến vậy?
Ầm!
Khí mang nổ tung, tinh thiết kiếm đâm ra, chỉ thấy một trăm linh tám đương kiếm mang dưới sự tác dụng của linh tôn vực chi năng, bạo trướng lên vô số lần. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Mỗi một đường kiếm mang đều trực tiếp đâm vào cự thần chưởng của Huyền Nguyên, trong nháy mắt tạo nên những lỗ thủng dài gần mười trượng. Trong nháy mắt, phong khí thi nhau thoát ra từ lỗ thủng, nhìn từ xa, ma la cự thần chưởng của Dạ Côn Ngô như vừa mọc ra hàng trăm cái miệng lớn, đáng sợ vô cùng!
Dạ Côn Ngô rít lên một tiếng chói tai, nhanh chóng lùi lại phía sau, xương sống cong lại như hình cánh cung, cự thần chưởng biến mất không chút dấu vết.
Chăm chú nhìn Lăng Phong, hai cánh tay hắn khẽ run rẩy, một giọt máu được hắn lặng lẽ lau đi, mặt vẫn giữ nguyên vẻ bình thản nhưng thực chất trong lòng Dạ Côn Ngô đang không khỏi lóe lên một tia kinh hãi.
Mới bao nhiêu thời gian, sao hắn có được tu vi chiến lực này?
Bên kia, dưới uy thế của thiên nguyên cấm, Huyền Nguyên cũng phải thu "Che trời" lại, lùi nhanh về phía sau, đứng sát vào Dạ Côn Ngô!
Nhất thời, vô số những tiếng kinh hô truyền xuất, trong mắt họ, một mình Lăng Phong có thể chặn được liên thủ công kích của hai đại linh tôn, có thể thấy tu vi và thiên phú của hắn đáng sợ đến mức nào!
Huyền Nguyên chăm chú nhìn Lăng Phong, lộ ra một tia sợ hãi:
- Huyền mỗ bình sinh chưa từng thấy ai có thiên phú và công pháp quỷ dị như ngươi, đáng tiếc, đáng tiếc!
Đáng tiếc cái gì thì hắn không nói, nhưng tất cả mọi người đều hiểu rất rõ.
Đột nhiên hắn thét lên một tiếng:
- Đại trưởng lão, xem ra chúng ta không thể lưu thủ rồi!
- Lão phu cũng đang có ý đó.
Mắt Dạ Côn Ngô lóe lên một tia hồng mang u ám khiến cả con ngươi hắn nhìn chẳng khác gì một viên hồng bảo thạch lạnh lẽo. Chân mày đột nhiên mở rộng, ngân quang chuyển động như thành một vòng tròn.
Mọi người không khỏi giật mình kinh ngạc
Trò vui giờ mới bắt đầu!
Dạ Côn Ngô ra tay trước, chân mày mở rộng, ngân quang trào ra như hồng lưu, khí thế dường như còn cường mãnh hơn trước rất nhiều!
So với năng lượng bạo liệt thì một loạt chỉ quyết biến huyễn của hắn lại khiến người ta hoa mắt chóng mặt. Từng bó ngân tơ bắn ra từ đầu ngón tay, khiêu vũ trên không trung, giống như những con tin linh nghịch ngợm dùng trí tuệ của mình biến huyễn ra vô số những điều ảo diệu.
Từng đợt nguyên lực ấn bay ra, một chiếc ngân quang đại chùy lớn bằng cánh tay người lớn nhanh chóng xuất hiện trong hư không. Ngay sau đó, những dải ngân tơ đâm vào trong, lấp đầy khoảng không bên trong nó.
Chiếc cự chùy nhanh chóng trở nên viên nhuận, hoảng động không ngừng trong tay Dạ Côn Ngô. Không gian không ngừng nổi sóng, cảm giác như hư không cũng đang phải chịu sức nặng bàng đại của nó.
- Ma lý thiên vương chùy!
Dạ Côn Ngô rống lên một tiếng, huyết hồng sắc bức linh đột nhiên phù hiện sau lưng. Đôi cánh huyết hồng sắc âm u đáng sợ gắn sau lưng nhẹ nhàng vỗ liền mấy cái, một cái khe dài lập tức xuất hiện.
Khẽ nghiêng người, Dạ Côn Ngô lập tức chui vào khe hở. Một khe hở khác bất ngờ xuất hiện trước mặt Lăng Phong và Dạ Côn Ngô lao ra từ đó. Thiên vương chùy mang theo cự lực cực đại ầm ầm bổ xuống Lăng Phong!
Nhất kích này bất luận là là người biết nắm bắt thời cơ và sức mạnh cũng không thể chống lại được.
- Xích luyện cương giáp!
Lăng Phong trầm giọng quát, chỉ thấy từng đường hồng quang phù hiện trên người hắn, hồng mang trở nên dày hơn, trong chớp mắt ngưng kết thành một áo giáp dày dặn. Vung kiếm đón nhận, Lăng Phong cảm nhận sức mạnh quanh người bạo tăng gấp trăm lần, dù không cần động dụng bất cứ chiêu thức nào, chỉ cần giơ tay động chân đã có thể dẫm nát hư không!
- Vạn vật sát!
Quang mang lưu chuyển trên đầu tinh thiết kiếm, quang mang xoay chuyển tạo nên một vòng tròn lớn, chuyển động không ngừng, từng trận giảo sát chi lực truyền xuất, chính chức chống lại ma la thiên vương chùy.
Trong không trung, tinh thiết kiếm mang theo hào quang trăm trượng bay vọt lên cao, thiên vương chùy mang theo sức nặng vạn tấn rơi xuống, hai bên trực tiếp giao tiếp với nhau, những tiếng nổ lớn truyền xuất, khiến không gian cũng phải chấn động không ngừng!
Cùng lúc đó, một luồng áp lực cuồn cuộn như một tấm thép lớn dày hàng trăm hàng ngàn trượng ầm ầm đập xuống Lăng Phong từ một hướng khác. Luồng áp lực này đến một cách vô ảnh vô hình, nếu như không phải là người phải chịu đựng thậm chí không thể cảm nhận được nó.
Cương khí và chân nguyên lực trên người Lăng Phong nhất thời xuất có chút đông cứng, khả năng điều khiển tinh thiết kiếm cũng tạm thời trở nên lỏng lẻo. Chỉ thấy kiếm mang đầy trời đột nhiên dừng lại, giảo sát chi lực xuất hiện một khe hở nhỏ.
Dạ Côn Ngô lập tức nắm lấy cơ hội, hai tay liên tục cấp điểm, thiên vương chùy không ngừng run rẩy như đang trải qua một nỗi đau rất lớn, mỗi một tấc rung động giống như có thể giải thể vỡ toang bất cứ lúc nào!
- Tiểu tử, nộp mạng đi!
Phanh!
Một tiếng nổ lớn vang lên, niệm thức sáng như gương chiếu rọi vạn vật bên ngoài. Trong chớp mắt, tất cả đều được phản ứng rất rõ trong niệm thức.
Huyền Nguyên, Dạ Côn Ngô, thiên địa tự nhiên.
Tất cả năng lượng ba động đều vô cùng rõ ràng, hắn mở trừng mắt, tinh mang ẩn động:
- Thác!
Thân thể đan chéo rồi lại xoay vòng, mang theo một đường điện quang trực tiếp lách qua khe hở đang công kích đến, bước trên hư không như bước trên bình địa, mỗi một bước chuyển động là trăm trượng, thoát khỏi vòng bao vây trong nháy mắt khiến sách lược công kích của hai người Huyền Nguyên nhất thời thất bại.
Chiêu mạo hiểm vừa rồi khiến những người đứng xem phải líu lưỡi, một loạt những động tác này mềm mại như hành vân lưu thủy, kì diệu vô cùng, không giống như giành giật sinh tử mà giống như đang diễn một vở diễn tinh diệu.
Trong đám đông quan sát, tâm trạng của Lãnh Tinh Dực là phức tạp nhất, lúc Huyền Nguyên đoán ra tên họ thật của Lăng Phong, hắn đã lập tức rơi vào trạng thái ngẩn ngơ. Sau khi đi ra từ Càn Thiên Giới, hắn nỗ lực khổ tu, cuối cùng cũng tấn thân thành linh giả!
Vốn cứ tưởng trong giới thanh niên tuấn ngạn đồng kỳ mình tuyệt đối là người số một, ai ngờ mấy ngày trước gặp Băng Tiêu bị đối phương đả kích một lần, đối phương cũng đã tiến nhập linh kĩ, hơn nữa khí tức lưu lộ có vẻ còn cường đại hơn bản thân.
Như vậy vẫn chưa là gì, mấu chốt là Lăng Phong!
Nhìn Lăng Phong đối chiến với hai đại linh tôn nhẹ nhàng như vậy, hắn cảm thấy miệng mình đắng ngắt. Lần trước đối chiến hai bên có thể coi như ngang sức ngang tài, bây giờ thì đã...
Đúng là yêu nghiệt!
Một chiêu vừa thoát, Lăng Phong không định dừng lại. Bất ngờ điểm vào chân mày, trong nháy mắt, chân mày hắn trở nên có chút nửa trong suốt, bên trong biến huyễn còn huyền ảo hơn cả tinh vân, vô số ảo diệu đang lưu chuyển ra ngoài.