Những ánh mắt như điện giật hướng về phía Lăng Phong, mọi người đều đang vô cùng kinh ngạc. Có ám phượng thiên phù nữ tử trong truyền thuyết đi theo, cường hành phá hỏng kế hoạch trù bị bao nhiêu năm của Dạ Côn Ngô, đoạt được Long Tộc ngọc bích...
Một loạt những sự việc đó, chỉ cần có được một trong số đó đã đủ rung động Vô Tẫn Hoang Nguyên rồi, nhưng vị tông chủ Sáng Tông này lại chiếm lĩnh toàn bộ!
Nếu như không phải bị Huyền Nguyên bóc trần thì e rằng không ai có thể biết được điều này.
- Mộc tông chủ, những lời Dạ đại trưởng lão nói là thật chứ?
Ngạo Nguyệt tiến lên một bước, chăm chú nhìn Lăng Phong. Mấy vị trưởng lão Phượng Tộc sau lưng cũng khẽ dịch chuyển, tạo nên một hình vòng cung xảo diệu vây chặt đám người Lăng Phong. Khí tức cường đại cuồn cuộn nổi lên, hình thành nên một bức tường vô hình không có lấy một khe hở.
Nét mặt Dạ Côn Ngô và Huyền Nguyên lúc này đều lạnh lùng và đầy sát ý, không hề có ý giấu diếm khí thế trên người, hai mắt đỏ ngầu dán chặt vào người Lăng Phong. Mắt Phượng thánh nữ ánh lên một tia lạnh lẽo, hồng mang trên tay càng phình to hơn, từng dải nguyên lực khí mang hồng sắc bạo trướng sau lưng, hình thanh nên những sợi lông vũ dài gần nửa cánh tay. Lông vũ phất phơ, một đôi cánh ánh sáng xòe rộng khiến cả một khoảng không gian rộng gần ba trượng trước mặt trở nên ngưng trệ.
Lăng Phong thoáng rùng mình!
Hắn cảm thấy như mình vừa rơi xuống một vũng lầy, cảm giác dinh dính quấn lấy từng tấc thịt trên người, không sao động đậy nổi.
Thịch thịch!
Nhịp tim đột nhiên trở nên chậm lại, cảm giác như đang có một tảng đá vạn tấn đè nặng lên tim khiến trái tim hắn không thể gượng dậy nổi, huyết lưu cũng trở nên trì độn.
Đáng chết!
Lăng Phong đột nhiên cảm thấy vô cùng ảo não, cảm giác này giống như cảm giác lúc hắn đối chiến với đám Tịch Tùng Tử. Lúc đó cũng bị sức mạnh cường đại bao phủ, lúc đó có muốn chui vào thế giới bên trong quái hộp cũng không thể. Không ngờ bây giờ lại phải trải qua một lần nữa, được cảm ngộ thêm một tầng diệu dụng của linh vực chi năng. Đáng tiếc...
Cảm ngộ này đến hơi muộn một chút!
Lăng Phong cảm thấy muốn động đậy một ngón tay cũng vô cùng khó khắn, dưới linh vực của phượng thánh nữ, hắn có muộn khu động quái hộp cũng không được.
Trừ phi động dụng hài hòa chiến khải, nhưng nếu làm vậy con át chủ bài lớn nhất của hắn sẽ bị bại lộ ngay lập tức, phải thế nào đây? nguồn TruyenFull.vn
Thấy Phượng thánh nữ xuất thủ, Minh Nhược Hải biết ý thu lại khí thế, rút lui với một vẻ chờ đợi. Trên linh cấp, khoảng cách giữa mỗi tầng cách nhau một trời một vực!
Mặc dù cùng là linh tôn, nhưng trước mặt nhị dung linh tôn, linh tôn thông thường hoàn toàn không có khả năng kháng cự! Khiêu chiến vượt cấp chẳng khác gì trò cười, dù có vượt cấp linh khí trong tay thì kết quả cũng không có gì thay đổi.
Minh Nhược Hải tỏ ra vô cùng trấn định, trong lòng hắn, chỉ cần thánh nữ không ra tay che chở thì việc lấy mạng Sáng Tông tông chủ dễ như trở bàn tay!
Hắn không biết, nếu như nói trên thế giới này có một tên quái vật chuyên vi phạm định luật thì người đó chính là Lăng Phong! Vị Sáng Tông tông chủ rất khó dùng lý luận thông thường để suy đoán, đối với một tên yêu nghiệt hồi còn là ngũ tinh đã bắt thánh vực cường giả chịu thiệt mà nói, tất cả kinh nghiệm điều không thể áp dụng.
- Mộc tông chủ.
Phượng thánh nữ thoáng cụp mắt, giọng nói ẩn chứa một tia khó chịu mà nếu không nghe kĩ thì sẽ không thể nhận ra được:
- Ta sẽ vẫn giữ nguyên lời hứa, chỉ cần ngài để cho ta kiểm tra một lượt cô gái sau lưng, ta có thể đảm bảo an toàn cho trên dưới Sáng Tông!
- Hừ!
Lăng Phong chưa kịp đáp lại thì Ngạo Châu đã gầm lên giận dữ:
- Thánh nữ điện hạ! Cô nói vậy có bá đạo quá không? Không lẽ chỉ có việc của Phượng Tộc cô quan trọng, tộc bích của chúng ta rơi vào tay ai không quan trọng?
Hắn quay đầu chăm chú nhìn Lăng Phong:
- Mộc tông chủ, mong ngài cho ta một câu trả lời!
Mặc dù bên trong nội bộ Phượng Tộc thỉnh thoảng cũng có phân tranh, nhưng lúc đối ngoại thì họ vẫn là một. Dù tấm ngọc bích bị mất thuộc về Thanh Long Tộc, có vẻ không liên quan đến Kim Long Tộc nhưng Ngạo Châu vẫn không dám bỏ qua, chẳng may truyền về tộc nội, hắn nhất định sẽ bị tộc trưởng quỏ trách.
Đầu tiên ra sức bảo vệ, đến bây giờ lại làm mặt lạnh với nhau, có thể thấy Long Tộc từ xưa đến nay luôn hành sự theo phong cách chú trọng lợi ích thực tế. Nhìn thái độ của Ngạo Châu lúc này, không ít người thầm xì lạnh trong lòng!
- Đúng vậy, Mộc...
Huyền Nguyên đột nhiên dừng lại, ra vẻ vừa giật mình nhớ ra điều gì:
- Suýt chút nữa thì quên, phải là Lăng tông chủ mới đúng. Chỉ không biết tên thật của Lăng tông chủ là gì? Mộc Phong, họ Lăng, không lẽ là Lăng Phong?
Giật mình!
Phượng thánh nữ nãy giờ vẫn bận rộn phong tỏa một phương đột nhiên giật mình, mắt lộ ra một tia kinh hỉ xen lẫn không dám tin. Cảm giác "không dám tin" đó giống như đang nhìn thấy thứ mà mình khổ cầu bao lâu nay, mong manh dễ vỡ đến nỗi cô không dám giơ tay chạm vào.
Cảm nhận được một tia khí thế buông lỏng, Lăng Phong đột nhiên hét lớn:
- Đi!
Hắn vừa rung tay một cái, một mảng kim quang tràn ra, vù vù chụp lấy khoảng không gian sau lưng. Lực xé cực mạnh xuất hiện, chỉ thấy một đường nứt dài xuất hiện trong không trung, nhất thời hút mạnh nhóm Tào Kế Suất vào trong.
Bọn họ cũng biết lúc này mình không thể giúp gì Lăng Phong, miễn cưỡng ra tay cũng chỉ trở thành gánh nặng nên cũng phối hợp nhanh chóng chui vào thế giới quái hộp.
Không cần nói nhiều, Thích Thiên Ách thét lên một tiếng, tụ hợp từng mảng lớn hỏa mang xung quang mình, nhanh chóng hình thành nên những chiếc que hàn nóng rực. Mỗi một mảng hỏa mang chẳng khác gì một trái tim, nhảy nhót không ngừng. Mỗi một cử động phập phồng của nó đều có hỏa hệ nguyên lực bắn ra. Hơn nữa, đếm sơ qua đã thấy có khoảng hơn ba mươi que hàn đang xoay chuyển, bảo vệ xung quanh cơ thể hắn không để sót một khe hở.
Lúc nhìn thấy Lăng Phong phải đối diện với bọn Nộ Thương Lan, sinh tử mong manh, Thích Thiên Ách đã từng triển lộ tinh kĩ. Nhưng vì lúc đó bị giới hạn bởi cơ thể linh thể, hắn vẫn chưa thành công. Bây giờ, sau khi chính thức trở thành tán linh, Thích Thiên Ách bắt đầu tái hiện phòng ngự uy năng!
- Đây là.
Hai mắt Ngao Châu co lại, lóe lên vẻ nghi hoặc, liền sau đó, thần mang bạo trướng trong mắt hắn, hắn quát lên:
- Tâm lạc vô ngân! Ngươi là Thích Thiên Tông tông chủ!
Sau khi Thích Thiên Ách chính thức tấn thăng thành tán linh, những phiền toái mà chiêu phòng ngự này gây ra cho tướng mạo bản thân đã được hắn thay đổi, dù bọn Hàn Nguyệt Dạ có vô cùng hiếu kì về thân phận của hắn thì cũng không nhận ra được điều gì.
Nhưng bây giờ, trong lúc bị ép cho không thể kiềm chế, Thích Thiên Ách đã phải lộ ra con át chủ bài của mình. Ngao Châu phát hiện đây chính là Thích Thiên Tông tông chủ tuyệt học mà Kim, Thanh, Hồng, Hắc tứ tộc trưởng lão phải liên thủ lại mới đối phó được với Thích Thiên Ách!
Nghĩ đến cảnh tên Thích tông chủ đó bị bắt, cuối cùng thân thể bị linh thiên hỏa thiêu đốt thành tro, Ngao Châu vẫn không thể hiểu được đạo lý của thân phận tán linh thực sự trước mắt.
Đột nhiên, một cảm giác hổ thẹn trào lên trong lòng hắn. Nghĩ đến hành động ngu ngốc bảo vệ Sáng Tông của mình vừa rồi, Ngao Châu cảm thấy buồn nôn như vừa phải nuốt chửng một con cóc, điên cuồng rít lên:
- Chạy đi đâu! Còn không ở lại đây cho ta!