Tinh Ngự

Chương 106: Cự linh biến hóa cổ quái



Lăng Phong bị Ny Khả cường ngạnh bắt uống một chén trà sữa sơ nhũ tốt nhất, không khỏi bị mùi tinh khí xông lên nhíu mày, đây là thứ bắt buộc trong Đa Bảo Các. Ny Khả lấy lý do tu luyện khổ cực, chỉ cần hắn trở về nghỉ ngơi đều phân phó chuẩn bị thức ăn, canh nóng bổ dương, đồng thời còn chuẩn bị sơ nhũ cực phẩm chế thành trà sữa, rất sợ Lăng Phong bị đói.

Ba ngụm uống hết, Lăng Phong khẩn trương nhìn Ny Khả, tuy rằng thoạt nhìn Mộ Dung Yên không có ác ý, thế nhưng hắn vẫn rất lo lắng.

- Ngày hôm nay Mộ Dung chấp sự tới đây chính là một việc tốt nhất lớn!

Ny Khả thả một nút thắt, chờ khi Lăng Phong lộ ra thần sắc cấp thiết mới đắc ý nói.

- Nàng chủ động đề cao đẳng cấp của Đa Bảo Các chúng ta trong thương hội Áo La thành "đỉnh cấp", hơn nữa không có bất cứ điều kiện kèm theo nào!

Thương hội Áo La trên danh nghĩa tuy rằng là một thương hội, thế nhưng trên thực tế là tồn tại giống như thương minh, bên trong Áo La quốc có vô số thương hội nhỏ khác bám vào thân thương hội Áo La, mà Đa Bảo Các cũng là một nhà trong đó. Những thương hội này phân chia đẳng cấp thành bốn loại "sơ, trung, cao, đỉnh cấp", mỗi loại đại biểu quyền lợi và nghĩa vụ không giống nhau.

- Có đại ngộ đỉnh cấp này, Đa Bảo Các chúng ta sau này có thể sử dụng con đường thông thương tới khắp các đế quốc khác nhau, chỉ cần nộp một khoản phi dụng cho thương hội là được. Như vậy, chi tiêu dành cho thông lộ hàng năm sẽ được giảm thiểu trên diện rộng, tiền lời cũng có thể tăng lên theo tỉ lệ!

Ny Khả càng nói càng hưng phấn, nàng đột nhiên phát hiện ra trong biểu tình của Lăng Phong ẩn chứa một tia ngưng trọng, vội vã dừng lại, hỏi:

- Tiểu Phong, có phải là xuất hiện vấn đề gì?

- A, không, không có gì!

Lăng Phong che giấu ha ha cười.

- Không đúng, tiểu Phong, đệ có chuyện gì gạt ta!

Ny Khả khẳng định nói.

- Có phải là liên quan tới đề cao đẳng cấp lần này?

Nàng cũng không ngốc, lúc trước chỉ là bởi vì nghe được tin tức đột nhiên khiến hưng phấn không hiểu, lúc này tỉnh táo lại lập tức phát hiện ra trong đó có rất nhiều chỗ không thích hợp.

Tình huống của Đa Bảo Các như thế nào, Ny Khả là người rõ ràng nhất, tuy rằng bởi vì Phá Không Toa và Nặc Thuẫn biến dị xuất hiện, địa vị có bước đề cao rất lớn, thế nhưng trong mắt quái vật lớn như thương hội Áo La thì cũng chỉ là vai trò con kiến bé nhỏ, vì sao bọn họ lại dùng ưu đãi cao như vậy để mời chào Đa Bảo Cách?

Nghĩ tới nghi lui, Ny Khả chỉ nghĩ tới một loại nguyên nhân, nàng ngưng trọng nói:

- Tiểu Phong, thành thật nói cho tỷ tỷ biết, lần này Đa Bảo Các đề cao đẳng cấp có phải liên quan tới đệ?

- Uhm!

Lăng Phong biết không thể giấu được, thuận tiện lấy ra khối Dịch Bối lệnh.

- Đây là lúc đệ đi trên đường gặp bọn họ, chính tay Mộ Dung chấp sự tặng cho đệ!

- Dịch Bối lệnh!

Ny Khả thất kinh.

- Nghe nói khối lệnh bài này mỗi một phân hội nhiều nhất chỉ có mười chiếc! Cho dù là quý tộc giống như Lai Khắc công tước cũng chưa từng nhìn thấy, vì sao nàng lại tặng thứ quý giá như vậy?

- Hình như nàng đã đoán được chuyện tình đệ kiêm tu luyện chương và nguyên tố chân võ quyết!

Vẻ mặt Lăng Phong cũng có chút hoang mang, nói:

- Đệ không rõ ràng lắm nàng từ đâu biết được, nhưng xem ra nàng rất khẳng định.

- Không được, ta hiện tại phải đi từ chối nàng, Đa Bảo Các chúng ta không cần đãi ngộ "đỉnh cấp" này.

Ny Khả lập tức đứng dậy, hấp tấp nói. Từ lúc đám người Mạch Kha cảnh báo, nàng đã hiểu rõ được thân phận cụ thể của Lăng Phong không phải chuyện đùa, một khi truyền ra nhất định sẽ xuất hiện chấn động cực lớn.

Lăng Phong nhanh chóng giữ nàng lại nói:

- Tỷ tỷ, không cần phải kinh hoảng, đệ đoán cho dù bọn họ có ý đồ gì đối với đệ, tạm thời cũng sẽ không có bất cứ cử động nào, tỷ mạo muội đi tìm bọn họ như vậy ngược lại khiến cho bọn họ giật mình tỉnh ra, thực sự không phải cách hay!

Thấy Ny Khả còn muốn nói nữa, hắn lắc lắc tay:

- Tỷ tỷ, tỷ quên rồi? Nơi này chính là Tinh Lam công quốc, có Kiều Sâm Đặc và sư tôn tồn tại, người bình thường cho dù có tính toán đối với đệ cũng không nhất định thành công. Đã có chỗ tốt như vậy tự mình dâng lên tận cửa, cùng lắm chỉ là ngoài mặt mà thôi, không bằng lợi dụng tốt một phen!

Đôi môi nhếch nhếch, Ny Khả trầm mặc lại, tại tình huống chưa rõ dụng ý của đối phương tạm thời án binh bất động là tốt nhất, lấy bất biến ứng vạn biến! Hơn nữa Lăng Phong nói cũng đúng, có Kiều Sâm Đặc và Mạch Kha ở đây, người bình thường thực đúng là rất khó làm gợn lên cơn sóng tại Tinh Lam thành!

Ny Khả cũng không biết rằng, tại thời điểm Lăng Phong nhắc tới Kiều Sâm Đặc, nội tâm chính mình cũng chấn động, bấm đốt ngón tay tính toán, khoảng cách ước định một tháng chỉ còn hai mươi ngày, bên phía Bản Hách hẳn là kịp?

- Được rồi, tiểu Phong, đệ đi Xuân Hiểu Lâu gặp Diệp võ sư đi, tình huống của hắn hình như có chút không thích hợp!

- Cái gì? Diệp võ sư làm sao vậy?

La Phong cả kinh, Diệp Lạc đối với hắn có thể nói là ân tình "nửa sư phụ", hơn nữa người này có tính tình khiêm tốt, đã dành cho Lăng Phong ấn tượng rất tốt.

- Đừng khẩn trương.

Ny Khả vốn buồn bực nhưng vẫn không nhịn được hé miệng nở nụ cười:

- Đệ tới hậu viện nhìn liền hiêu rõ!

Thấy bộ dáng Ny Khả không giống như là xảy ra vấn đề gì lớn, Lăng Phong nghi hoặc đi về phía Xuân Hiểu Lâu, hộ vệ ngoài cửa tự nhiên không ngăn cản hắn. Tại thời điểm tới gần Xuân Hiểu Lâu, bên trong truyền tới tiếng động nhốn nháo ầm ĩ làm Lăng Phong dừng bước chân lại.

- Đại ca, nếu Phỉ Bối đại sư đều đã nói như vậy, huynh hãy triệu hồi ra đi!

Đây là thanh âm của Lệ Thành, hắn vẫn trước sau như một, tính cách tùy tiện, chỉ là trong thanh âm ngày hôm nay có chút trêu chọc.

- Đúng đúng…

Bên cạnh có người hùa theo ồn ào.

- Diệp võ sư, Phỉ Bối đại sư rất khó tự mình xuất thủ, hơn nữa tiểu Ngả Luân đại sư cũng ở bên cạnh, ngươi hãy triệu hoán một lần nữa đi!

Tiểu Ngả Luân đại sư? Lăng Phong nghe vậy cười cười lắc đầu, không nghĩ tới tiểu Ngả Luân hiện tại được người khác tôn kính như vậy rồi, liên tưởng tới thời điểm mới gặp mặt, không khỏi cảm khái vạn lần.

- Các ngươi đang làm cái gì vậy?

Đi vào trong, Lăng Phong phát hiện rất nhiều thuật luyện sư và đám người Lệ Thành xúm lại một vòng, ở giữa chính là Diệp Lạc, trên mặt Diệp Lạc tràn đầy xấu hổ và bất đắc dĩ.

- Là Lăng đại sư!

Tiếng ầm ĩ nhốn nháo trong đám người thoáng cái nhỏ đi không ít, tuy rằng thường ngày thái độ của Lăng Phong rất ôn hòa, thế nhưng trong hệ thống cấp độ sâm nghiêm giới thuận luyện sư, lại bị phóng đại tôn kính vô số lần đối với cường giả, vì vậy các thuật luyện sư biết được thực lực thuật luyện của Lăng Phong tại thời điểm trước mặt hắn đều nhịn không được biểu lộ ra vẻ cung kính cấp độ lớn nhất.

- Lăng tiên sinh.

Phỉ Bối cúi đầu chào hỏi.

Lăng Phong cười khổ, đối với vị lão nhân có cống hiến vô cùng to lớn cho Đa Bảo Các nhiều năm qua, hắn không chỉ một lần cự tuyệt xưng hô cung kính đối với chính mình, thế nhưng Phỉ Bối vẫn giữ nếp như cũ, thực sự làm cho hắn không thể tránh được.

- Từ sau trận đánh ngày hôm ấy, cự linh của Diệp võ sư có vẻ quái dị!

Tiểu Ngả Luân đứng phía sau Lăng Phong giải thích nói.

- Hử?

Lăng Phong nhìn về phía Diệp Lạc.

- Diệp võ sư, có đúng hay không? Text được lấy tại Truyện FULL

Diệp Lạc hiểu rõ ý tứ của Lăng Phong, lắc đầu một cái, trên trán chợt lóe ngân quang, Cự linh nhất thời xuất hiện. Cự linh "miêu hung" của hắn có thân thể giống như méo, nhưng hơi lớn một chút, xung quanh con mắt đen xì, toàn thân bao bọc bởi bộ lông lơ màu vàng nhàn nhạt.

- Hình như không có gì kỳ quái nha!

Lăng Phong nghi hoặc nhìn về phía mọi người xung quanh, hắn xem ra Cự linh này ngoại trừ có vẻ suy yếu một chút ra, còn lại không có gì quái dị, những người này thế nào lại giống như gặp phải chuyện gì đó hiếm lạ?


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv