Nói là làm liền, ngày hôm sau, Malian trong một bộ váy màu đỏ rượu, phần bên dưới xẻ tà, bên trên cúp ngực. Chỉ cần cô ta khẽ chuyển động thôi là phần bên trên sẽ lộ rõ ra khe rãnh ngực sâu hút. Khoác một chiếc áo ở bên ngoài, cô ta bước vào trong phòng làm việc của Giang Hạ Thần.
Thấy cánh cửa mở ra mà không có tiếng gõ, anh tức giận đặt tập dự án xuống bàn:
- Vào mà không biết gõ cửa sao? Phép tắc.....
Lời còn chưa kịp nói ra, Malian đã tỏ vẻ yếu đuối, mỏng manh:
- Em...em xin lỗi. Em không cố ý vào mà không gõ cửa đâu.
Giang Hạ Thần liếc mắt nhìn cô ta rồi tiếp tục với công việc.
- Cô đến có chuyện gì vậy? Chắc không phải vì chuyện hợp đồng đấy chứ.
Malian tiến về phía anh, cô ta bắt đầu giở giọng:
- Tất nhiên là không phải rồi. Em đến đây là có chuyện nghiêm túc khác muốn nói với anh mà.
- Vậy có chuyện gì thì nói nhanh đi.
Malian đi về phía đằng sau Giang Hạ Thần, định vòng tay ôm lấy cổ anh thì ngay tức khắc, Giang Hạ Thần đã quay mặt lại phía đằng sau:
- Cô định làm gì vậy? Có chuyện gì thì mời cô đi ra phía trước kia nói. Còn cô ở đây tôi sẽ không khách sáo mà gọi bảo vệ đâu.
Malian cởi bỏ chiếc áo khoác ở bên ngoài ra, rồi bắt đầu hơi cúi cúi người xuống. Rãnh ngực là thứ đập ngay vào mắt của Giang Hạ Thần.
- Sao anh lại nóng như vậy chứ? Em muốn nói chuyện riêng với anh thật mà.
Càng nói cô ta càng dí sát người mình về phía anh. Giang Hạ Thần định đứng dậy liền bị Malian đẩy xuống ghế. Đưa ánh mắt của mình ra thấy chiếc tay nắm cửa đang chuyển động, nhanh như cắt, cô ta ngồi xuống đùi của Giang Hạ Thần, vòng tay ôm lấy cổ anh:
- Người ta thật sự rất thích anh đó!
"Choang" chiếc hộp cơm trên Mặc Khả Niệm rơi xuống đất. Cô tròn mắt nhìn hai người ở phía trước. Giang Hạ Thần bất ngờ quay lại phía sau nhìn. Thấy cô, anh vô cùng hoảng loạn đứng dậy. Malian tỏ ra vô cùng uỷ khuất nói:
- Khả Niệm....mọi chuyện không như cô nghĩ đâu.
- Niệm Niệm.....
Giang Hạ Thần cổ họng cứng đờ không thể phát ra tiếng. Mặc Khả Niệm tức giận liền chạy đi. Giang Hạ Thần thấy vậy cũng vội đuổi theo:
- Niệm Niệm, nghe anh giải thích....
Thấy anh định rời đi, Malian liền níu lấy tay anh. Giang Hạ Thần không kiêng nể mà thẳng tay đẩy cô ta ngã xuống nền đất rồi vội vã đuổi theo Mặc Khả Niệm.
Malian từ từ đứng dậy, phủi phủi chiếc váy của mình. Cô ta không hề tỏ ra tức giận. Điều này vốn cô ta đã dự đoán được từ trước.
Vì muốn canh thời gian thật chuẩn để có thể bắt gặp Mặc Khả Niệm mà cô ta đã đứng ở sảnh công ty của Giang Hạ Thần mà chờ sẵn. Khi thấy Mặc Khả Niệm đang từ phía xa đi tới, cô ta liền đi vào trong thực hiện kế hoạch của mình.
Đang định rời đi thì tập dự án ở trên bàn đập ngay vào mắt cô ta. Nó là bản dự án khai trương món trang sức mới của Mặc gia và Giang gia. Cuối tuần này sẽ được ra mắt. Nở một nụ cười đầy ẩn ý, cô ta chụp lại toàn bộ tài liệu rồi rời đi.
Đuổi theo Mặc Khả Niệm ra bên ngoài, Giang Hạ Thần kéo lấy tay cô.
- Niệm Niệm.....em nghe anh nói đã nào.
Mặc Khả Niệm không thể kiềm chế được cảm xúc của bản thân mình cô vung tay ra rồi tát thẳng lên má phải anh một cái. Giang Hạ Thần vô cùng bất ngờ đưa tay sờ lên vết đánh của cô:
- Em không nghe anh nói mà một mực nghĩ rằng những gì em nhìn thấy là đúng sao?
Mặc Khả Niệm cảm giác vừa tức lại vừa tủi thân. Chuyện những tấm ảnh của cô mặc dù đã được Giang Hạ Thần xoá sạch nhưng nó vẫn là một điều gì đó canh cánh ở trong lòng cô. Từ đó nó khiến cô trở nên nhạy cảm vô cùng.
- Anh còn chối? Cô ta ăn mặc như vậy, còn ở trong phòng làm việc của anh, ngồi lên đùi anh, anh nói tôi phải tin anh như thế nào?
Cách xưng hô của Mặc Khả Niệm khiến cho Giang Hạ Thần như bùng nổ nhưng anh vẫn cố nhẫn nhịn, nắm chặt bàn tay mình lại, anh nhẹ nhàng giải thích:
- Mọi chuyện không như em nghĩ, nghe anh giải thích có được không?
Mặc Khả Niệm im lặng như chờ anh nói tiếp.
- Tất cả mọi thứ đều do Malian tự sắp xếp. Cô ta bước vào phòng anh, anh đã tránh rồi nhưng không hiểu sao cô ta lại ngồi lên đùi anh. Lúc đó anh thật sự không biết cô ta sẽ làm như vậy. Anh định phản kháng lại rồi nhưng em vào bất ngờ quá nên mới.....
Không để anh nói hết câu, Mặc Khả Niệm đã kiễng chân lên, vòng tay qua ôm lấy cổ anh, trao cho anh một nụ hôn đầy ngọt ngào.
Giang Hạ Thần còn chưa kịp hiểu chuyện gì nhưng vẫn vòng tua ôm chặt lấy eo cô đáp trả nụ hôn ấy.
Nhưng anh nào hay biết, vì Mặc Khả Niệm nhìn thấy Malian đang ở phía xa nhìn họ nên cô mới làm vậy. Đưa một ánh mắt không một chút cảm xúc nhìn Malian vừa mang ý khiêu khích lại vừa mang ý khẳng định chủ quyền. Cô còn không quên xoay người Giang Hạ Thần sang một góc chín mươi độ để Malian có thể nhìn thấy rõ cảnh Giang Hạ Thần đang ra sức mút chặt lấy cánh môi của cô, còn có chiếc lưỡi hồng đang không ngừng di chuyển. Nếu đã muốn chơi thì Mặc Khả Niệm cô quyết định chơi tới cùng. Tưởng cô dễ bị chọc tức như vậy sao? Xin lỗi đi, Malian còn non lắm!
Thấy Malian đã ôm cục tức rời đi, Mặc Khả Niệm mới đẩy anh ra rồi bước đi. Giang Hạ Thần ngơ ngác nhìn cô, sau đó liền đuổi theo:
- Anh đưa em về!