Vốn dĩ Thẩm Tư Niên và Khương Nhiễm chỉ định vào công viên giải trí chơi một lát rồi về.
Nào ngờ Thẩm Tư Niên lại háo hức kéo cô đến tất cả những nơi mà hai người đã từng đến trước đây, làm cô không nỡ từ chối.
Thiết nghĩ thôi cứ coi như là cô đang bù đắp cho anh đi.
Nhìn bàn tay anh đang nắm chặt lấy tay cô, không lúc nào buông. Khương Nhiễm bỗng nhiên lại cảm thấy vô cùng ấm áp. Kể cả lúc mua kem anh cũng chưa từng buông tay cô ra, như thể sợ cô chạy mất vậy.
Khác với 16 năm trước, cô luôn là người nắm lấy bàn tay bé nhỏ của anh, dắt anh đến khắp mọi nơi thì 16 năm sau là ngược lại, anh cầm chặt tay cô đưa cô về quá khứ của hai người họ.
9h tối.
Tại khu chung cư.
Khương Nhiễm đứng đằng sau Thẩm Tư Niên chờ anh mở cửa căn hộ số 104 tức là căn hộ của anh.
Trong khi đó, cô nhấc tay nhìn vào mặt đồng hồ nhỏ. Không ngờ đã muộn như vậy rồi.
Sau khi cánh cửa mở ra, cô mới yên tâm dặn dò anh đôi chút.
" Vào nhà đi. Nhớ ngủ sớm, đừng thức khuya, sẽ không tốt cho sức khỏe và nhan sắc. Ngày mai còn phải đến đoàn phim sớm."
Trông dáng vẻ cẩn thận của Khương Nhiễm lúc này rất ra dáng một người chị gái.
Hôm nay, họ đã đi chơi rất vui vẻ. Dường như khi biết anh là cậu bé mà cô đã thất hứa năm đó, khoảng cách giữa hai người đã được rút ngắn lại.
Suốt cả quá trình đi chơi, cô luôn để ý, quan tâm chăm sóc anh. Điều này khiến anh hạnh phúc đến nỗi cười tươi không thể khép miệng được.
Nhưng giờ phút này, Thẩm Tư Niên nhận ra một điều hình như Khương Nhiễm đang coi anh là em trai cô thì phải.
Đáng tiếc, Thẩm Tư Niên không muốn Khương Nhiễm trở thành chị gái của anh. Anh muốn cô trở thành người phụ nữ của anh, trở thành vợ của Thẩm Tư Niên này.
Thấy cô quay người định đi về, anh vội chụp lấy tay cô kéo lại.
" Nhiễm, chị không định ngủ lại với tôi sao?"
Nghe anh hỏi vậy, Khương Nhiễm ho khan, mặt bỗng chốc chuyển sang ửng hồng.
Cô xoa đầu anh, nhẹ nhàng lên tiếng.
" Cậu lớn rồi, không thể ngủ với tôi được."
Thẩm Tư Niên bày ra dáng vẻ đáng thương, ủy khuất lên tiếng:
" Chẳng phải chị đã hứa sẽ ngủ cùng tôi sao?"
" Cậu..." Khương Nhiễm mở to mắt, hai tai xinh đẹp đã nhuộm sang màu đỏ.
Không ngờ anh còn nhắc lại chuyện này. Nếu không phải anh thừa lúc cô phân tâm mà bẫy cô thì Khương Nhiễm nào có thể bị lọt lưới.
Thẩm Tư Niên ngây thơ nói tiếp.
" Hơn nữa, mấy đợt trước không phải hai người chúng ta đã ngủ cùng nhau rồi sao. Đã thế tôi còn 'làm' chị tận hai lần. Lúc đấy, chị còn kêu tôi không được đi nữa mà. Chị nói ở cạnh tôi là vui nhất vì tôi làm chị 'sướng'. Chị còn..."
" Không được nói nữa..."
Chưa đợt anh nói ra những lời đáng xấu hổ tiếp, Khương Nhiễm đã xông lên nhanh chóng bịp miệng người đàn ông mặt dày này lại. Thuận tiện cũng đẩy luôn cả hai cơ thể vào trong nhà. Thẩm Tư Niên nhân cơ hội khoá chốt cửa lại.
Vì đây là khu chung cư cấp gần như bậc nhất thành phố. Người sống ở đây không giàu thì cũng là có thân phận không nhỏ.
Trang thiết bị của mỗi một căn hộ đều thuộc loại hiện đại và tân tiến nhất. Như căn hộ của Thẩm Tư Niên, muốn từ ngoài vào trong thì phải có mật khẩu hoặc vân tay còn ngược lại muốn từ trong ra ngoài thì phải có vân tay của chủ nhà, mới có thể mở cửa.
Khương Nhiễm đây là tự mình chui vào hang sói rồi.
Cô không để ý đến ánh mắt anh đang nhìn cô đầy dục vọng mà lại để tâm tới chiếc cửa đã đóng chặt.
Nguyên lí hoạt động của nó không phải cô không hiểu. Giờ thì cô lại tự mình hại mình rồi.
Cô quay lại nhìn anh thở dài.
" Thẩm Tư Niên, cậu mau mở cửa. Tôi còn phải về nữa."
Nghe cô gọi cả họ và tên của mình, Thẩm Tư Niên không vui.
" Chị đừng gọi là Thẩm Tư Niên nữa, cứ gọi là Niên đi."
" Thẩm Tư Niên..."
" Đêm đầu tiên, khi chị ở trên giường tôi rõ ràng là đã gọi 'Niên' rất..."
" Được rồi, được rồi! Niên, cậu mở cửa đi. Tôi mệt rồi, muốn về nhà ngủ."
Anh thật sự khiến cô bất lực. Cứ hở tí là cái miệng lại không đứng đắn, làm cô không biết đào cái lỗ nào mà chui vào.
" Niên... mở cửa..."
Một lần nữa từ miệng cô lại thốt lên chữ 'Niên' đầy dịu dàng và ngọt ngào khiến cho trái tim của Thẩm Tư Niên đập rộn ràng, nháo nhộn hết cả lên.
Do phòng chưa được mở đèn nên Khương Nhiễm không thấy được gương mặt đã nhiễm màu đỏ của ai đó.
Khương Nhiễm không biết rằng chỉ với một chữ 'Niên' được phát ra từ chiếc miệng xinh xắn quyến rũ của cô đã thành công khơi mào dục vọng chiếm đoạt của con quái vật nào đó.
Thấy anh không nói gì, Khương Nhiễm hoang mang lên tiếng. Trong lòng ngập tràn nỗi bất an.
" Niên..."
" Cậu... mở cửa đi. Tôi mệt rồi, muốn về ngủ."
" Chị có thể ngủ lại đây."
" Tôi không thể..." cũng không muốn.
" Nhiễm, chị lại định thất hứa sao?" Thẩm Tư Niên tỏ vẻ đáng thương hơn nữa, giọng cố ý nhấn mạnh chữ 'thất hứa' nhằm mục đích đánh vào tâm lí của cô.
Quả nhiên anh vừa dứt lời, cả người cô chết đứng. Hễ nhớ lại chuyện cũ là Khương Nhiễm lại cảm thấy tội lỗi vô cùng.
Sau khi biết Thẩm Tư Niên là cậu bé năm xưa, Khương Nhiễm đã tự hứa với bản thân rằng cô sẽ chăm sóc anh thật tốt, sẽ không để ai ức hiếp anh một lần nào nữa.
Và cũng sẽ không lừa dối anh lần thứ hai.