Thẩm Tư Niên 22 tuổi, thân phận hiện tại là đứa cháu trai được Châu lão sư – Châu Lịch nhận nuôi. Mẹ Thẩm Tư Niên – Liễu Như mất sớm. Còn ba Thẩm Tư Niên là một người đàn ông bội bạc, đối với con là một người cha tồi tệ. Ông ta suốt ngày cờ bạc, rượu chè, gái gú thậm chí ông ta con ngang nhiên đưa cả tình nhân về nhà mà ân ái. Hơn nữa trước khi lấy mẹ anh, ông ta và ả tình nhân đã có một đứa con trai 3 tuổi.
Sau khi mẹ anh mất, ông ta đã đón đứa con trai riêng và người phụ nữ đó về , anh cũng từ đó lại càng bị ghẻ lạnh hơn. Nhưng ông ta vẫn cung cấp tiền ăn học cho anh.
Thẩm Tư Niên hận ông ta, một đồng tiền được ông ta cho anh không hề dùng cho việc ăn học. Anh ngày đêm làm thêm kiếm tiền tự mình bươn chải cuộc sống đến khi may mắn được Châu Lịch nhận nuôi.
Mà Châu Lịch đã từng là một diễn viên vô cùng xuất sắc trong giới giải trí.
Có lẽ anh cũng theo đó mà nối nghiệp.
Hiện tại Thẩm Tư Niên vẫn đi làm thêm tự kiếm tiền vì anh không muốn dựa dẫm và làm phiền Châu Lịch.
Khương Nhiễm nheo mày nhìn xấp tài liệu về lí lịch của Thẩm Tư Niên. Cô nhìn ngẩng đầu lên nhìn Lý Vi nghiêm giọng.
“ Tiểu Vi? Đây là toàn bộ thông tin về Thẩm Tư Niên mà em điều tra được sao?”
“ Vâng ạ! Đây là thông tin đầy đủ và chính xác nhất của Thẩm Tư Niên. Em cũng đã tra thông tin bên Châu lão sư rồi. Kết quả hoàn toàn trùng khớp.”
Lý Vi khó hiểu. Chẳng lẽ tập tài liệu này có vấn đề gì sao?
Khương Nhiễm đặt xấp giấy lên bàn. Hai tay cô đan vào nhau rồi chống lên mặt bàn. Cô đăm chiêu nhìn từng dòng thông tin mực đen trên giấy trắng.
Thật sự chỉ có thế thôi sao?
“ Khương tỷ... chỗ tài liệu này có vấn đề gì sao?”
Khương Nhiễm thả lưng dựa vào sau ghế.
“ Không có gì!” Có lẽ cô đa nghi quá rồi.
“ Tiểu Vi, em đi soạn hợp đồng hợp tác giữa công ty và Thẩm Tư Niên đi. Nhớ lấy, soạn một bản dài hạn một bản ngắn hạn, để đến lúc ấy tự cậu ta lựa chọn.”
“ Vâng.”
Lý Vi quay người định rời đi thì Khương Nhiễm lại nói tiếp.
“ Còn nữa, chuyển người đại diện của LD thành Thẩm Tư Niên đi.”
* Chú ý: LD là viết tắt của larmes d'ange ( dịch sang Tiếng Pháp nghĩa là 'nước mắt thiên sứ ', tên thương hiệu là do tác giả tự bịa ra)
Quyết định này của cô không khỏi khiến Lý Vi ngạc nhiên.
Ở trong công ty, Khương Nhiễm chưa từng nâng đỡ bất kì ai thế mà lại...
“ Và... sắp xếp cho cậu ấy chỗ ở nữa.” Cô ngập ngừng nói.
Lý Vi bất ngờ lần hai. Theo quy định của công ty, diễn viên mới vào hay diễn viên tuyến 18 sẽ không được chu cấp chỗ ở, bởi đó là đặc quyền của các diễn viên chuyên nghiệp hơn.
Khương tỷ có phải đang thiên vị Thẩm Tư Niên quá rồi không!? Không những đưa tài nguyên của nghệ sĩ khác cho Thẩm Tư Niên mà còn sắp xếp chỗ ở cho cậu ta nữa.
Chắc không phải vì người đằng sau cậu là Châu lão sư chứ. Nhưng Khương Nhiễm không phải loại người như vậy.
Thấy Lý Vi còn ngơ ngác đứng đó, cô lại lên tiếng nhắc nhở.
“ Em đi làm việc đi. Đồng thời giúp tôi chuyển lời đến Thẩm Tư Niên bảo cậu ấy chuẩn bị một chút, chiều cùng tôi đi gặp đối tác.”
“ Vâng.”
Chị Nhiễm có phải gấp quá rồi không, dù gì thì Thẩm Tư Niên cũng không có chạy được, sáng mới bàn giao công việc chiều đã phải thực hiện ngay rồi, Thẩm Tư Niên cũng chỉ mới vào công ty.
...
Ngồi trên xe, Khương Nhiễm lặng lẽ quan sát Thẩm Tư Niên.
Cô đã nói chiều nay cô sẽ cùng anh đi gặp đối tác của thương hiệu LD nên anh đã chuẩn bị một chiếc áo hiệu Gucci kết hợp với quần xước rất phù hợp với dáng vẻ của một nghệ sĩ chụp hình.
Còn cô cũng xinh đẹp không kém. Hôm nay, cô diện cho mình một bộ vest âu dành cho nữ giới cộng thêm khí chất và vẻ bề ngoài hoàn toàn không tì vết khiến cô trở lên vừa quyến rũ vừa trưởng thành.
Xe vẫn chạy, có lẽ phải mất 15 phút nữa mới đến chỗ hẹn, cô thả lỏng người khoanh tay nhắm mắt định thần nhưng cũng không quên để ý người ngồi bên cạnh.
“ Châu lão sư lúc còn trẻ khi ở trong giới giải trí cũng xem là một người có khí chất bất phàm, phong độ tự tin cao ngạo nhưng sao đến đời cháu của ông ấy thì lại thiếu khí chất như cậu vậy?”
Lý Vi ngồi ghế phụ phía trước nghe Khương Nhiễm nói vậy thì lên tiếng thay cho anh.
“ Chị Nhiễm... lần đầu cậu ấy trở thành người đại diện của một thương hiệu lớn như thế, căng thẳng cũng là chuyện bình thường thôi.”
Thẩm Tự Niên hai tay đan xen để trước đùi, trái tim anh run rẩy.
“ Tôi... tôi không có.”
Rồi anh lại khẽ liếc mắt nhìn khuôn mặt xinh đẹp vẫn còn nhắm nghiền của cô.
Thiếu khí chất?
Sao có thể chứ?
Còn không phải do cô quá...
“ Chị Nhiễm... đến nơi rồi.”
Bỗng tiếng của Tiêu Vũ vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của anh.
Khương Nhiễm chậm rãi mở mắt.
“ Xuống xe đi!”
...
Ở bên này thì người của công ty Tinh Thành đã đến đầy đủ.
Mạnh Tử Triết nhâm nhi ly rượu, giọng khàn đặc lên tiếng.
“ Khương Nhiễm vẫn chưa đến sao?”
Trợ lý của anh hơi khom lưng thông báo.
“ Mạnh tổng... có lẽ Khương tổng sắp đến rồi.”
Một người không có tính kiên nhẫn như Mạnh Tử Khiết ghét nhất là phải chờ đợi người khác.
Nếu là người khác thì có lẽ anh đã lập tức hủy kèo nếu đối phương không đến đúng hẹn nhưng đằng này người hợp tác lại là Khương Nhiễm.
Người trong công ty họ, ai mà không biết Mạnh tổng phong lưu, đào hoa của họ vô cùng ngưỡng mộ và thần tượng Khương Nhiễm.
Cô tuy còn trẻ tuổi lại còn là con gái lại có thể dùng mấy năm ngắn ngủi để lập lên một Hoa Nghệ vững mạnh như ngày hôm nay.
Nghĩ đến đây, Mạnh Tử Triết lại có chút tiếc nuối. Khương Nhiễm vốn là một diễn viên nữ xuất sắc nhất mà anh từng gặp. Lần đầu cô ra mắt công chúng đã thu hút hàng nghìn khán giả, người xem và cả fan hâm mộ.
Người khác có thể mất đến 4, 5 năm hoặc 7, 8 năm mới có thể có chỗ đứng vững vàng trên sàn diễn nhưng Khương Nhiễm lại chỉ tốn 2 năm để trở thành diễn viên có lượt fan đông đảo nhất giới giải trí lúc bấy giờ.
Cho đến năm cô 21 tuổi, Khương Nhiễm đã nhận được cup vàng trở thành ảnh hậu trẻ tuổi nhất trong lịch sử giới showbiz. Tên tuổi cô không chỉ lan rộng trong nước mà còn vang xa ra ngoài quốc tế.
Công ty tập đoàn lớn nào cũng mong muốn để được hợp tác với cô trong đó bao gồm cả Tinh Thành của anh.
Sự nghiệp của Khương Nhiễm đang trên đà phát triển mạnh thì cô lại đột nhiên thông báo tạm thời rời khỏi giới giải trí. Tin tức này đối với cả sàn showbiz như sét đánh ngang tai, ai cũng vô cùng sốc. Nhưng lại không có bất cứ lí do hay cuộc phỏng vấn nào liên quan đến việc cô tạm thời rời khỏi giới giải trí cả.
Mạnh Tử Triết lúc đó cũng vô cùng bất ngờ, anh đã cho người điều tra nhưng lại không tìm được thông tin nào hữu ích cả.
Cho đến 3 năm sau, cái tên Khương Nhiễm lại lần nữa rung chuyển cả giới showbiz.
Khương Nhiễm chính thức quay lại giới giải trí nhưng không phải là với thân phận một diễn viên mà là dưới danh tổng giám đốc Hoa Nghệ do chính cô lập ra và làm luôn cả công việc của một đạo diễn.
Mạnh Tử Triết rất vui mừng khi thấy cô trở lại. Tính ra thì anh và cô cũng được coi là bạn bè đi bởi hai người cũng từng hợp tác qua khi ở Pháp rồi.
Cạch!
Cuối cùng người Mạnh Tử Triết chờ cũng đã đến.
Anh tươi cười nâng ly rượu lên.
“ Lâu rồi không gặp, Nhiễm!”
“ Tử Triết, cậu vẫn như vậy!” cô nở một nụ cười xã giao đáp lại anh.
Mạnh Tử Triết rời ghế tiến gần đến chỗ Khương Nhiễm.
Bỗng tầm mắt của anh rơi vào người đàn ông đứng đằng sau cô. Anh mở to con mắt như không thể tin được. Sự hiện diện của Thẩm Tư Niên ở đây khiến Mạnh Tử Triết vô cùng bất ngờ.
“ Sao cậu...”
Vốn dĩ anh còn định hỏi sao cậu lại ở đây thì lời chuẩn bị nói ra lại bị anh nuốt ngược lại vào trong bụng khi nhận được ánh mắt đằng đằng sát khí của Thẩm Tư Niên đang trừng mình thay cho một lời cảnh cáo.
Một luồng gió lạnh bỗng lướt qua người Tử Triết khiến anh khẽ run.
Anh không nói là được chứ gì. Nhưng cậu ấy cũng không thể nhìn anh bằng ánh mắt như thể sắp ăn tươi nuốt sống anh đến nơi rồi vậy.
Khương Nhiễm quay lại ngờ hoặc nhìn Thẩm Tư Niên.
“ Cậu quen biết với Mạnh tổng đây sao?”
“ Tôi...”
Vẻ mặt của anh đã nhanh chóng trở về dáng vẻ ngây ngô khi đối diện với cô.
Mạnh Tử Triết nhanh chóng cắt ngang lời Thẩm Tư Niên định nói.
“ Làm sao có thể chứ! Chúng tôi đây là lần đầu tiên gặp mặt. Tôi chỉ là hơi bất ngờ là bên cạnh cậu lại có thể xuất hiện một cậu nhóc xinh đẹp như vậy thôi.”
Khẽ quan sát thấy gương mặt đen kịt của Thẩm Tư Niên, Mạnh Tử Triết nhanh chóng vào thẳng chuyện chính.
“ Đừng đứng nữa. Vào ngồi đi, chúng ta bàn chuyện hợp tác.”
1 giờ đồng hồ sau.
Khương Nhiễm đứng dậy bắt tay với Mạnh Tử Triết.
“ Hợp tác vui vẻ, Mạnh tổng.”
“ Hợp tác vui vẻ, Khương tổng.”
...
Ngồi xe không ai một ai lên tiếng làm cho bầu không khí trở lên yên ắng, tĩnh lặng lạ thường.
Đột nhiên, Lý Vi từ ghế phụ quay xuống giơ điện thoại lên trước mặt Khương Nhiễm, gương mặt cô cau có, giọng rất là không vui.
“ Chị Nhiễm, cái tên Chu Tự Lâm đó thật đáng ghét. Hắn lại dám dùng dư luận để bôi nhọ chị.”
“ Kệ cậu ta đi. Cậu ta muốn làm gì thì để mặc đi. Dù gì tính tình như vậy sớm muộn gì cũng bị đá khỏi giới giải trí.”
Lý Vi bất mãn. Chị Nhiễm của cô cũng quá nhân từ với loại người này rồi.
Chỉ là Lý Vi không biết Khương Nhiễm vốn chỉ dĩ không để tâm vì loại người này không đáng để cô phải phí bỏ sức lực mà quan tâm.
Khương Nhiễm quay sang nhìn quang cảnh lướt qua bên ngoài, giọng nhẹ bâng.
“ Hơn nữa, những lời này đâu phải lần đầu tiên chị nghe thấy.”