Tình Đầu Khó Phai 2

Chương 18: Hối hận khi yêu cô ta



Qua lát sau thì không có nói gì cô nữa, nói đúng hơn là bọn họ không hỏi nữa , nhưng mà sẽ nói xấu sau lưng của người khác. ..

Hâm Đan lúc này liền đi qua chỗ của cô bạn thân.

" Mấy năm qua cậu sống có tốt không".

Nhiệt An liền gật đầu, xem như là cô sống tốt đi ,chứ nói không tốt thì Hâm Đan lại lo lắng cho cô nữa.

" À ở đây có giấy viết, mình nói còn cậu thì viết nha. "

Nhiệt An liền gật đầu rồi nhận lấy giấy bút. ..

" Cậu thật sự bị tai nạn sao. "

" Đúng vậy , nhưng mà mình không muốn nhắc lại chuyện cũ" " Nhiệt An viết xong rồi thì liền đưa cho Hâm Đan xem.

" Được được, vậy mình không nhắc nữa ,cậu cũng đừng buồn" .

" Ừm. ". ..

Hâm Đan chỉ hỏi han quan tâm bạn mình mà thôi, chứ cũng không dám hỏi tại sao cậu ấy lại làm ở đây ,sợ hỏi ra thì Nhiệt An sẽ suy nghĩ nhiều các thứ và rồi thì sẽ suy nghĩ lung tung cho mà xem. .

Lát sau Đình Khải và Ôn Lương đi qua chỗ của Nhiệt An.

" Không tin thì cậu hỏi đi .".

'' Được, hỏi thì hỏi ."

" Nhiệt An,lúc nãy Ôn Lương dịch có đúng như những gì mà cô diễn tả không vậy ."

" Đúng ,cậu ấy nói rất đúng. " Nhiệt An liền ghi ra giấy rồi đưa cho anh xem.

" Thấy chưa , tôi dịch đúng mà. "

" Nhiệt An lâu rồi không gặp, cậu vẫn xinh đẹp như ngày nào ." ..

Nhiệt An lúc này liền cười cười rồi diễn tả ,cô đưa ngón tay lên vành môi của mình rồi chỉ chỉ .

" Cậu cũng rất xinh đẹp, cười thì xinh hơn. " Nguyên văn Nhiệt An nói như thế và Ôn Lương liền dịch ra cho Đình Khải nghe .

" Ôn Lương cô cũng hay thật đó ."

" Cám ơn đã quá khen. ". .



Ở đây khiến cho Nhiệt An cảm thấy rất là ngột ngạt , nhưng mà bây giờ cô không còn có cách nào khác nữa rồi , nếu không ở đây rót rượu thì Đỗ Vân thật sự sẽ bắt cô tiếp khách. ..

" Nhiệt An cô đi lấy rượu thêm đi ,ở đây hết rồi. "

" À nhớ là lấy nhiều 1 chút. "

Nhiệt An gật đầu rồi sau đó liền đi ra ngoài, khi cánh cửa đóng lại thử Phong Minh mới không nhìn nữa. ..

" Phong Minh mày sao vậy. " .

" Có sao đâu ."

" Khi thấy Nhiệt An ở đây ,mày cảm thấy như thế nào " .

" Thấy rất chán ghét, cô ta vì tiền mà bán thân. " .

" Lỡ như có nổi khổ gì thì sao đây ,.." .

" Đình Khải, tao thấy từ nãy giờ mày bênh cô ta hơi nhiều rồi đó ,nói ít lại đi. "

" Được rồi, không nói thì thôi. ". . ..

Không ngờ ngày gặp lại sẽ là ở đây , Lữ Nhiệt An công nhận cô rẻ mạt thật đấy ,bao nhiêu nghề không làm ấy vậy mà lại đi làm cái nghề bán thân như thế này, .

Riêng Tôn Gia Ly cũng rất vui ,từ nãy giờ đã bị người ta dè bỉu và khinh khi, thật sự rất khiến cho cô hả dạ.

Phong Minh biết nó làm gái chắc chắn sẽ ghét cay ghét đắng nó cho mà xem ,hận thù ngày càng 1 nhiều hơn nữa. ..

" Phong Minh anh ăn trái cây đi, nãy giờ uống rượu nhiều lắm rồi. " .

" Được. "

Sau đó thì Gia Ly cầm trái dâu tây đút cho Phong Minh, lúc này Nhiệt An đi vào thì thấy cái cảnh tình tứ như thế này, xem ra bọn họ thật sự đã ở bên nhau rồi. ..

" Wow ,hai người hạnh phúc quá đi , thật sự khiến cho người khác ghen tị đó. " ...

" Lúc trước mình và anh ấy cũng quan tâm nhau như vậy ."

" Đúng là quá ngưỡng mộ mà. " .

Nhiệt An cứ đứng ngơ người ra mà thôi, ..

" Nhiệt An cô mau rót rượu đi ,sau cứ đứng ngơ người ra vậy. Bộ nhìn thấy bạn trai cũ hạnh phúc cho nên thấy tiếc nuối à ,mà cũng đúng thôi ai bảo lúc trước cô bỏ rơi Phong Minh làm gì chứ ,bây giờ nhìn lại bản thân đúng là quá thê thảm mà .".



" Mấy năm qua là Gia Ly đã chăm sóc cho Phong Minh đấy ,tại cô mà anh ấy mới bị thương, cho nên cảm thấy cô không hề xứng đáng ." ...

Đúng là không xứng đáng thật ,mấy năm qua cô đã bỏ mặt anh ấy mà ,vậy thì bây giờ nên lấy cái tư cách gì đây ..

Nhiệt An bây giờ cũng chỉ biết nuốt nước mắt ngược vào trong mà thôi.

Sau khi rót xong thì cô về vị trí của mình rồi ngồi xuống.

" Nhiệt An cô rót rượu cho Phong Minh đi, ly anh ấy hết rượu rồi ."

Nghe Gia Ly nói vậy thì cô cũng gật đầu rồi cầm chai rượu lên định rót vào ly , nhưng mà cô chưa kịp rót thì đã bị anh hất ra rồi, chai rượu cũng rơi xuống đất mà bể tan tành .

" Bụp. "

" Đừng có chạm vào đồ của tôi , tôi cảm thấy cô dơ bẩn lắm ."

" Phong Minh sao mày lại nói như vậy , bình tĩnh đi ." .

" Tao không thể bình tĩnh với người như cô ta được ,Đình Khải sao tao thấy mày bênh cô ta suốt vậy , bộ mày thích gái quán bar lắm à. " .

" Lâm Phong Minh tao xem Nhiệt An là bạn mà thôi, mày đừng có làm quá vấn đề lên được không vậy .". .

" Người như cô ta đáng cho tao với mày cải nhau à ." .

" Phong Minh à tao thấy mày hơi quá đáng rồi đó ,dù sao thì Nhiệt An cũng từng là bạn gái cũ của mày mà ."

" Bạn gái cũ hả ,tao rất là hối hận khi mà đã yêu cô ta đấy , người như cô ta không hề xứng đáng với tao ,bây giờ bị câm dám chừng là đang trả nghiệp đấy ." ...

" Mày. ..mày. ." .

" Lâm Phong Minh cậu quá đáng lắm rồi đó ,bây giờ chia tay rồi là cậu có quyền sỉ nhục ngươi khác hay sao ." Hâm Đan thấy bất bình quá cho nên liền lên tiếng. ..

" Cô ta đáng bị như vậy mà .". .

Lâm Phong Minh tiến tới bóp cằm của Nhiệt An : " tưởng rời xa tôi như thế nào, hoá ra cũng chỉ như thế này mà thôi " .

Nói xong anh liền hất tay khiến cho Nhiệt An té xuống đất ,bàn tay của cô đâm trúng vào miểng chai ,máu cũng đã chảy ra. .

" Nhiệt An à ,cậu không sao chứ ,tay chảy máu rồi".

Nhiệt An cảm thấy đau lắm , không những đau bên ngoài mà trong tim cũng cảm thấy rất là đau .

Sau đó thì cô lồm cồm đứng dậy rồi chạy ra ngoài, bao nhiêu đây là quá đủ rồi, ngày hôm nay thật sự rất là mệt mỏi .

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv