Tình Đầu Khó Phai 2

Chương 1: Quá khứ đau thương



5 năm trước.

Thời gian trôi qua nhanh thật đấy ,mới đây mà đã 5 năm rồi .

Vào cái đêm kinh hoàng ấy thật sự khiến cho cô vô cùng ngạt thở .

Khi ấy hai người vừa mới từ nhà hàng ra thì có 1 chiếc xe tải lao về phía của cô ,đáng lẽ cô chính là người bị thương, nhưng mà Lâm Phong Mình đã đầy cô vào lề và cứu cô 1 mạng ..

Qua 1 phút sau thì cô mới định dạng tinh thần của mình rồi chạy lại chỗ của Phong Minh

" Anh ...anh có sao không .."

" Minh ..anh ..anh nói chuyện với em đi mà. "

Lâm Phong Minh rơi vào tình trạng bất tỉnh nhân sự ,sau đó thì xe cấp cứu cũng đến, bác sĩ đỡ anh lên băng ca rồi đưa đến bệnh viện .

Ba mẹ của anh biết chuyện thì cũng chạy đến ,Lâm Phong Minh là con vàng con ngọc của nhà họ Lâm mà Nếu anh ấy mà có có chuyện gì ,chắc nhà họ Lâm sẽ gà bay chó sủa cho mà xem..

" Chát. ."

" Tất cả là tại cô hết đó ,tại cô mà con trai của tôi mới thành ra như thế này ."

" Tôi bảo cô chia tay với nó rồi mà, sao cô không nghe lời của tôi nói vậy hả " Mã Tư Thuần liền hét lên .

" Con ...con ..xin lỗi ."

" Bà bình tĩnh lại 1 chút đi ,ở bệnh viện mà cứ la lối um sùm" .

" Lâm Phương, tôi không có bình tĩnh được đâu ,con trai của tôi nó đang nằm ở trong đó đấy bây giờ không biết sống chết ra sao . ." .

" Được được , tôi biết rồi. ".

" Nhiệt An sự tình là như thế nào vậy ."

" Là anh ấy đã lao ra đầu xe rồi cứu con "

"Đúng là sao chổi mà ,hên là chưa có cưới nó vào nhà đấy ." Mã Tư Thuần liền quát ..

Lâm Phương bây giờ cũng chỉ biết thở dài mà thôi .

Nhiệt An biết là bà ấy không thích mình , nhưng không nghĩ lại có thể nói ra những lời cay nghiệt như vậy .

Lúc trước Mã Tư Thuần muốn cô chia tay Phong Minh và rời khỏi nơi này, nhưng mà cô thật sự rất yêu Phong Minh ,cho nên cô không thể rời đi và đối xử tàn nhẫn với anh ấy và cả trái tim của mình nữa .

Vậy cho nên cô cứ làm ngơ những gì mà Mã Tư Thuần nói mà thôi, nhưng có lẽ cô đã sai thật rồi, nếu chia tay dám không chừng anh ấy sẽ không vì cô mà thành ra như thế này. .

Năm 3 đại học thì mẹ mất rồi cho nên bây giờ cô chỉ còn có Phong Minh là người thân mà thôi, nếu không có anh ấy thì cô cũng không biết bản thân sẽ trở nên như thế nào nữa đây .

Từ nhỏ đến lớn cô sống cùng với mẹ , còn ba thì cô không muốn nhắc đến nữa ,Hứa Kiên đã bỏ mẹ con cô bơ vơ cho nên cũng không cần người cha bội bạc đó nữa rồi.Lúc trước 2 mẹ con cứ nương tựa nhau mà sống, còn bây giờ thì cô chỉ có 1 mình mà thôi, thật sự tự bản thân đã mồ côi thật rồi. .

Mẹ mất rồi bị bây giờ Phong Minh bị tai nạn nữa, chẳng lẽ cô chính là sao chổi ư .

" Cô đi ra chỗ khác dùm tôi đi ,cô đứng ở đây chỉ thêm xui xẻo mà thôi ."

" Bác gái con xin lỗi "



" Bây giờ xin lỗi thì có ích gì chứ ,ban đầu phải chia tay là tốt đẹp rồi .Từ lúc cô quen Phong Minh, ngày nào 2 mẹ con cùng cãi nhau hết, có ngày nào mà được yên ổn đâu .". .

" Quen ai không khen mà lại đi quen người như cô ,gia cảnh không có đã vậy mẹ thì chết rồi, bây giờ cô coi như là mồ côi ,Lâm gia mà có đứa con dâu như cô chắc mất mặt chết quá. "

" Đã vậy cô đâu có cha đâu ,dám không chừng là 1 đứa con hoang còn mẹ của cô là tiểu tam ." .

" Bà nói ít lại đi. "

" Bác gái nói đúng rồi ,con không nên ở lại đây ."

" Biến đi dùm cái ." .

Nhiệt An lao nước mắt rồi rời khỏi đây ,cô đi ra ngoài chứ không dám đứng ở phòng cấp cứu nữa .

Bây giờ thật sự rất là rối ren không biết bản thân nên làm gì đây nữa..

Phong Minh là em đã hại anh rồi, xin lỗi.

3 tiếng đồng hồ sau thì bác sĩ cũng đi ra.

" Bác sĩ con trai của tôi nó sao rồi '" .

" Phu nhân xin bà hãy bình tĩnh lại. ."

" Tình hình của Phong Minh có chút nghiêm trọng, hiện tại cậu ấy đang rơi vào hôn mê rồi, chân trái bị thương nặng , có thể sau này phải ngồi xe lăn. "

" Cậu nói cái gì vậy hả ,con tôi sao có thể như vậy chứ ."

" Không. . không đâu ."

" Đây là sự thật, cậu ấy bị xe tông quá là nặng ,vã lại não cũng bị chấn thương ."

" Không. .. không ..con trai của tôi. "

" Mã Tư Thuần bà bình tĩnh lại đi ." .

" Hức. ..hức. .huhu ."

Qua mấy giây sau thì Mã Tư Thuần cũng ngất xỉu ,Lâm Phương cùng bác sĩ đỡ bà ấy vào trong phòng bệnh .

Nhiệt An đứng từ xa nhìn bọn họ ,cô không biết là Phong Minh có nghiêm trọng hay không nữa , nhưng mà thấy Mã Tư Thuần khóc nấc rồi ngất xỉu thì tình hình chắc cũng không có nhẹ nhàng đâu .

" Phong Minh ...hức. .hức ."

Nhiệt An ôm miệng rồi khóc nức nở .

Một lát sau thì Phong Minh được đẩy về phòng chăm sóc đặc biệt, lúc y tá đẩy ra thì cô thấy Phong Minh vẫn còn đeo máy thở và truyền nước biển, đầu được băng bó lại .

" Minh ...Phong Minh ."

" Cô y tá anh ấy không sao có đúng không ."

" Cậu ấy tạm thời bị hôn mê ,chân bị thương rất nặng sau này có thể phải ngồi xe lăn , não bị chấn thương ."

Nghe xong thì đầu óc của cô đã lên mây luôn rồi, nó sốc tới tận óc luôn mà ..

" Không cứu được sao ."



" Bệnh nhân bị thương quá nặng, cái này phải nhờ hội chẩn lại mới được. "

" Vâng ." .

Sau đó thì Phong Minh Đức đưa về phòng bệnh, Nhiệt An bây giờ cũng chỉ biết khóc mà thôi .

" Em xin lỗi anh ,là do em mà ra ."

" Cạch ." _ Tôn Gia Ly đẩy cửa bước vào thì thấy Lữ Nhiệt An khiến cho cô ta càng tức điên lên đi được, đúng là bám dai như đĩa mà .

" Cô còn ở đây làm gì nữa ,cô tính trù ẻo cho anh ấy chết hay gì .".

" Không có , tôi chỉ muốn thăm anh ấy mà thôi ."".

" Ai mà cần cô chứ ,bây giờ hãy cút ra khỏi đây đi ,anh Phong Minh không có cần cô nữa đâu ,tại cô mà anh ấy mới ra nông nổi như thế này ."

" Lữ Nhiệt An cô có biết là anh ấy thích chơi bóng rổ như thế nào không, bây giờ chân trái thành ra như thế này rồi thì làm sao có thể chơi được nữa chứ ."

" Tôi ... tôi. "

" Nói cho cô biết mẹ của anh ấy đã chọn tôi làm con dâu của Lâm gia rồi, còn cô bây giờ hãy mau cút đi thật xa. ."

" Dù có như thế nào thì cô cũng không bước vào Lâm gia được đâu ,càng nhìn càng thấy ghét mà " ...

" Tôi chỉ muốn ở lại với anh ấy thêm 1 chút mà thôi, lát nữa tôi sẽ đi. "

" Không được, cô mau ra ngoài đi. "

Tôn Gia Ly liền kéo tay của Nhiệt An rồi lôi ra ngoài .

" Mau đi đi ,ở đây chỉ toàn xui xẻo" ..

Quốc Ân và Đình Khải vừa tới thì thấy cái tình cảnh như thế này rồi ..

" Cô bị điên hả ,sao lại đẩy bạn của tôi chứ. " _ Hâm Đan đỡ lấy Nhiệt An rồi nhìn Tôn Gia Ly .

" Ai bảo cô ta khiến cho anh Phong Minh bị thương làm gì, tại nó mà anh ấy bị tàn phế luôn rồi .".

" Tàn phế " Quốc Ân liền hét lên .

" Đúng vậy ,bác sĩ nói sau này anh ấy phải ngồi xe lăn ,bác gái biết tin liền ngất xỉu. "

"Trời ơi sao lại thành ra như thế này chứ ,vừa mới làm đề tài xong còn chưa làm lễ tốt nghiệp nữa mà " .

Đình Khải bây giờ cũng chỉ biết lắc đầu mà thôi .

" Nhiệt An bây giờ cô vẻ nhà trước đi , nếu không 1 hồi mẹ của Phong Minh lại là có chuyện nữa đó. "

" Nhưng mà .." Hâm Đan lúc này liền lên tiếng .

" Hâm Đan bây giờ tình huống đang rất là rối , đừng gây chuyện nữa ."

" Quốc Ân nói đúng ,mọi người ở lại với anh ấy đi , mình về nhà trước " Nói xong thì cô liền quay đầu bỏ đi .

Nhiệt An vừa đi vừa khóc, là cô gây ra cho anh ấy , cô không có tư cách ở đây nữa rồi, lúc nãy bị đánh với bị chửi thì cũng thấy đáng đời lắm .

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv