Nhạc Hằng trở lại thành phố N lúc đó đã là hai giờ sáng.
Hắn lấy điện thoại di động đang chuẩn bị gọi cho Mạc Lục, lại lại lo lắng quấy rầy giấc ngủ của nàng mà do dự. Cuối cùng, hắn lựa chọn gởi tin nhắn nói cho nàng biết mình tới nơi.
Mạc Lục vốn là lòng vương vấn bởi an toàn của hắn, cho nên điện thoại di động vừa có động tĩnh nàng liền tỉnh. Bởi vì phòng ngủ 3 người còn đang ngủ, cho nên nàng kiềm chế xúc động gọi điện, lựa chọn trả lời tin nhắn.
Hai người thường xuyên qua lại, cuối cùng hàn huyên hơn một giờ…
ORZ
Ngày thứ hai Mạc Lục đem nội dung tin nhiều lần xem lại, phát hiện kỳ thật hai bên cũng không tán gẫu gì có ý nghĩa, nhưng là thế nào thời gian liền trôi qua nhanh như vậy đây…
Kế tiếp liên tiếp vài ngày, Nhạc Hằng đều bề bộn nhiều việc không rảnh lên mạng. Mạc Lục thì thừa dịp còn ngây ngốc ở trường mấy ngày nay cùng lập tức bước lên hành trình cáo biệt từng người bạn.
Và trong đó, mỗi lúc trời tối trước khi ngủ hai người cũng sẽ trong chốc lát điện thoại nấu cháo, sau đó cùng nói ngủ ngon.
Mạc Lục trước kia luôn không hiểu vì cái gì kẻ đang yêu có nhiều lời muốn nói như thế, hiện tại nàng mới rốt cục có chút minh bạch. Kỳ thật cũng không phải là bởi vì muốn nói chuyện mà là vì người kia là ngươi trong lòng cho nên đối mặt với hắn không tự chủ được trở nên nói nhiều.
Mạc Lục tại phòng ở lại mấy ngày sau bởi vì từng bớt thời giờ đi qua quan net gần trường lên mạng, không qua một lần nàng không chịu nổi. Chướng khí mù mịt… Đây là cảm thụ duy nhất của nàng đối với internet.
Bởi vì thực tại không chịu nổi cuộc sống không có mạng, vì vậy Mạc Lục quyết đoán cự tuyệt các bạn cùng phòng ” , bao đồ đi về nhà.
Nàng về đến nhà chuyện thứ nhất chính là trở về phòng vừa bật máy tính trèo lên trò chơi, vừa gọi cho Nhạc Hằng.
Lúc đó Nhạc Hằng đang ở phòng làm việc cùng Ý Thiên Lỗi đám người họp, nhìn đến trên màn hình điện thoại biểu hiện tên chính mình trước đây không lâu mới vừa sửa xưng hô thân mật 3 chữ “Ngốc nha đầu” tại chỗ vứt xuống mấy người đang ngồi chạy ngoài nghe điện thoại. Lưu lại mấy người nhìn nhau như có điều suy nghĩ.
“Tiểu Lục, về đến nhà rồi?” Hắn nói chuyện giọng nói vô ý thức liền thành trầm nhẹ. Cửa thủy tinh nhẹ in thần thái ôn hòa của hắn nếu như giờ phút này đám người kia trông thấy hắn mặt thế này tránh không được lại một phen ồn ào.
“Ừ, em về nhà liền gọi điện thoại cho anh đó! Anh bây giờ đang làm gì thế?”
“Vừa rồi đang họp.”
“Hả? Vậy em không phải là quấy rầy đến anh sao? Vậy em trước treo máy, tối chúng ta lại tán gẫu…” Nàng có chút ảo não làm bộ muốn tắt điện thoại, lại đột nhiên nghe được hắn nói:
“Không sao đâu, bây giờ đang nghỉ giải lao.”
Nghe được đáp án này, nàng đầu tiên là thở phào nhẹ nhõm, sau đột nhiên cười ha hả
“Mấy anh mở họp gì thế nào mà còn có nghỉ ngơi giữa hiệp? Cũng không phải chơi bóng rổ…”
Hắn bị tiếng cười của nàng lây qua cũng cười đáp: “Còn nhiều thời gian về sau lại từ từ nói cho embiết.”
Thông minh như nàng, ở đâu nghe không hiểu hàm nghĩa trong lời nói của hắn. Nàng nắm điện thoại trong lúc vô tình thoáng nhìn gương mặt mình hai gò má đỏ thắm giật mình trong chốc lát, đợi đến khi nàng nhớ lại chính mình vẫn còn ở đang nghe điện thoại lập tức thử dò xét gọi khẽ:
“A Hằng?”
“Anh ở đây.” Hắn đáp khẳng định không chút do dự.
Nàng nguyên bản có chút tâm tình bất an bởi vì hai chữ này trong nháy mắt vô ảnh vô tung biến mất.
“Em kế tiếp mãi cho đến trước tháng chín vào học đều rảnh… Còn anh?”
“Anh? Anh cũng không sai biệt lắm…”
“Nếu không anh tới gặp em?”
“Nếu không em tới tìm anh?”
Hai người trăm miệng một lời hỏi xong, đều không hẹn mà cùng đối với điện thoại nở nụ cười.
Cuối cùng, Nhạc Hằng nói: “Tiểu Lục hay là anh đến tìm em đi. Anh không nỡ để em phải bôn ba đi đi về về.”
1 câu nói rất bình thường Mạc Lục lại vì vậy mà cảm động. Nàng đối với di động ấp úng nói:
“Nhưng là em cũng vậy không bỏ được anh khổ cực như vậy…”
“Anh là đàn ông!” Nhạc Hằng trấn an nàng.
Nàng lại nhịn không được phản bác:
“Này, anh đây là kỳ thị phụ nữ đó hả!”
“…”
Hai người lại bắt đầu hưởng thụ niềm vui thú cãi vã.
Cho đến trong phòng họp đám người kia không nhịn được hiếu kỳ quyết định đi ngồi góc tường nghe lén sau, Nhạc Hằng đồng chí rốt cục tìm về lương tâm, xuân quang đầy mặt trở về phòng họp tiếp tục họp.
Ngày mùa hè trời nóng ghê gớm chảy nước, Mạc Lục chiều hôm đó rõ ràng không có mở điều hòa liền ở trong phòng ngồi một buổi chiều. Mạc má trở lại đi phòng nàng gõ cửa, đột nhiên bị nhiệt độ trong phòng phả lên người sợ hết hồn.
Mạc má má: “Trời nóng như vậy như thế nào điều hòa cũng không mở?”
Mạc Lục: “Ách… Vừa vặn tiết kiệm tiền điện…” Kỳ thật nàng là hoàn toàn quên mở điều hòa. o (╯□╰ )o
Mạc má nghe được đáp án của con, sau đó giáo dục nàng:
” Tiền điện nhà chúng ta đâu có nhiều đến mức làm gánh nặng! Tiết kiệm là chuyện tốt nhưng cũng phải xem là ở phương diện nào! ! !”
Mạc Lục: “…” Khiêm tốn lắng nghe mới là vương đạo.
Đợi đến Mạc má rốt cục rời đi Mạc Lục lúc này mới quang minh chính đại bắt đầu mở ra cửa sổ game.
Lúc này, nàng đột nhiên phát hiện một chuyện kỳ quái! Lần trước ở trong tiệm net nhớ là cô bạn tự mình nói trong khoảng thời gian này phải thi đều sẽ không on, mà Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt giờ phút này rõ ràng đang online? ? ?
Nàng có chút nghi hoặc phát tin hỏi thăm qua:
[mật ngữ] [nước biếc người ta quấn] : hôm nay như thế nào rảnh online?
Nàng phát tin tức qua người nọ rất nhanh lại logout. Mạc Lục trực giác khác thường rồi lại nói không nên lời nguyên cớ. Bởi vì biết Tiểu Tuyệt lâu như vậy internet có khi không tốt thường xuyên làm nhiệm vụ được một nửa liền rơi tuyến.
Mạc Lục cũng không còn để ý, tại trong bang hàn huyên một ít sau đó một mình nhàn rỗi đi dạo.
Khi thấy một người tên là ‘Tiểu meo meo’ nữ buff cưỡi ngựa trước mắt mình chạy qua , Mạc Lục chợt nhớ tới mình có rất nhiều ngày không có trông thấy Cực đêm login…
Nhìn xem danh sách hảo hữu màu xám tro Mạc Lục đột nhiên sinh lòng cảm khái.
Thế giới ảo chính là như vậy, ngày nào đó vào trò chơi bạn liền sẽ phát hiện bằng hữu ngày trước kỳ thật cũng bất quá là bình thủy tương phùng khách qua đường mà thôi…
Buổi tối, Nhạc Hằng vào trò chơi sau, Mạc Lục cùng hắn nhắc tới Cực đêm .
Hắn đáp: “Nếu đã biết là khách qua đường liền không cần để ý.”
Mạc Lục: “Em chỉ là… Cảm thấy hắn có điểm giống một người em biết…”
Nhạc Hằng chứng kiến câu trả lời của nàng đột nhiên dừng lại, ý nghĩ Cực đêm chính là Lòng ta hướng trăng sáng từ trong đầu hắn vượt qua. Mấy giây sau, hắn nói :
“Vậy thì như thế nào đây? Kết quả sao?”
Mạc Lục: “… Giống như… Không biết…”
Nhạc Hằng thở phào nhẹ nhõm: “Này không phải chuyện lớn.”
Tối hôm đó, Nhạc Hằng dùng một con gà quay mua chuộc A tài ca, giật giây tên kia hỗ trợ tra IP ‘Lòng ta hướng trăng sáng’ cùng ‘Cực đêm’. Mặc dù hắn không biết nàng cùng ‘Lòng ta hướng trăng sáng’ có khúc mắc gì nhưng là đề phòng chuyện mất bò mới lo làm chuồng.
Cuối cùng, cao thủ A tài ca nói cho Nhạc Hằng, Lòng ta hướng trăng sáng trong vòng ba tháng tại Mĩ ở Đại học Harvard vào qua, cùng Cực đêm IP là giống nhau.
A tài ca nhìn đối với người nào đó đối với máy tính suy nghĩ sâu xa, khiêu mi:
“Tình địch hả?”
Nhạc Hằng liếc xéo hắn: “Cậu cảm thấy thế nào?”
A tài ca nhún vai đứng dậy chuồn đi một bên gọi điện thoại, thông minh không ên đi trêu chọc nam nhân đnag náo loạn tỏng đêm tối.
Thật may là kế tiếp liên tiếp vài ngày, Mạc Lục đều bị chuyện ở trên kênh thế giới xoát ra tầng tầng lớp lớp chuyện lạ hấp dẫn là “Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt muốn kết hôn” nên không rảnh suy nghĩ chuyện Cực đêm có phải thật vậy hay không sẽ không còn lên trò chơi. Mà nguyên bản Nhạc Hằng có chút bận tâm, lại phát hiện Mạc Lục cũng không có đối với tình địch ẩn núp sinh ra tình cảm sau rốt cục thoải mái buông lỏng tinh thần.