Đầu năm mùng một những tiếng vang của pháo nổ mỗi nhà rất náo nhiệt, Mạc Lục sớm một chút liền từ trên giường đứng lên giúp đờ Mạc má má.
Mặc dù hai giờ sáng mới ngủ, đúng là cũng không thấy mệt ngược lại là rất hưng phấn.
Lần trước cùng mấy bạn cùng phòng on QQ nói chuyện phiếm, tất cả mọi người cảm thấy mừng năm mới càng ngày càng không có ý nghĩa, tổng kết ra tới nguyên nhân là các nàng đều trưởng thành! -_-||| Nhưng là vì sao nàng đối với lễ mừng năm mới trước sau như một duy trì tâm tình hưng phấn? ? ? Chẳng lẽ là bởi vì nàng còn không có lớn lên?
(+Ũ+)~
Bởi vì đêm qua Mạc má má đem thức ăn sơ chế qua, cho nên buổi sáng giảm đỉ không ít phiền toái, không đầy một lát trên bàn cơm liền đầy món ăn còn nóng. Bọn họ có một tập tục, đầu năm mùng một buổi sáng bữa đầu nhất định phải nấu một tô mì trường thọ, ngụ ý sống lâu trăm tuổi. Những sợi mì nấu cùng không bẻ găy, Mạc Lục nắm chiếc đùa theo thói quen bắt đầu cuốn sợi mì...
Mạc ba ba cùng Mạc má má chứng kiến động tác của nàng không khỏi bật cười.
Cuối cùng Mạc ba ba lên tiếng ngăn lại: 'Tiểu Lục, mau ăn không các món ăn đều nguội.” Mạc Lục vui cười le lười, sau đó ngoan ngoãn ăn cơm.
Điểm tâm vừa ăn xong, khách tới nhà chúc tết người liền nối liền không dứt.
Mạc ba ba mặc dù là con trai độc nhất trong nhà, nhưng là viện trưởng pháp viện thành phố S, người muốn nịnh bợ vẫn là rất nhiều. Hơn nữa nào là đồng nghiệp, rồi bạn cũ phải tiếp, còn Mạc má má buổi sáng liền vội vàng đi chào hỏi khách.
Mạc Lục cực có lễ phép hướng trưởng bối có một chút quen thuộc chúc tết chào hỏi, quyết định chuồn đi nhà cậu. Nghe nói biểu ca dẫn theo bạn gái về... Hắc hác, đi ngó một cái tốt lắm ~Ị Hôm nay ánh mặt trời cực kì tốt, tuy nhiều cửa hàng đóng cửa, nhưng là trên đường vẫn như cù rất đông người lớn, trẻ nhò.
Mạc Lục đi Mạc ba ba, theo thường lệ mở cửa xe lại bị cha mẹ dặn dò một phen. Dù sao nàng cùng đâu bé chứ, ai mà ngốc mở cửa như thế để chết à? Phi phi phi, năm mới không được nói điềm xấu... Mạc Lục cước bộ nhẹ nhàng, xuống lầu mở ra cỗ xe màu đen chạy băng băng hướng nhà lão Dương đồng chí tới.
Nhà đẻ Mạc má của cải giàu có, cha mẹ tồng cộng sinh có 2 chị em. Đáng tiếc năm trước đây Mạc lão đột nhiên chảy máu não qua đời sau, bạn già mấy tháng sau cũng buông tay đi theo. Lưu lại một một công ty, thật may là tỷ đệ quan hệ vô cùng tốt, hoàn toàn không lục đục tranh gia tài với nhau.
Lão Dương bởi vì chí không ở đây nên liên tục hết sức chuyên chú ở trường làm nghiên cứu khoa học. Mà Mạc má học đại học chính là quản trị doanh nghiệp, vậy là gánh nặng công ty liền toàn bộ rơi vào trên người Mạc má…
2013-04-22 08-40-40
Cho đến gần đây con trai của lão Dương Dương Cảnh Nam học từ nước ngoài trở lại hỗ trợ, Mạc má mới rốt cục rảnh một chút.
Nói lão Dương đồng chí từ lúc thành gia sau vẫn cùng cha mẹ cùng nhau ở, về sau cha mẹ đi rồi cậu và thê tử cũng không đi. Cứ vậy đã sống qua ngôi nhà đó mấy thập niên. Ngôi biệt thự kia mặc dù vẫn như cũ xinh đẹp nhưng đã có dấu vết năm tháng. Những căn phòng, đường đi ở lâu thì có nhiều tình cảm cho nên lão Dương cũng không có ý định đổi địa phương.
Mạc Lục đến thời điểm sự náo nhiệt của Dương gia cùng mình nhà không kém bao nhiêu.
Lão Dương cùng thê tử đều là giáo sư đại học S, lần này đến chúc tết phần lớn là sinh viên bọn họ đã dạy. Mạc Lục vừa bước vào cửa lập tức liền bị giật mình. Na Na Na Na Na Na kia… Chạm mặt hướng nàng mà đến… Không phải là Hướng Mãn sư huynh sao?
Cước bộ vô ý thức lui về sau một bước, đáng tiếc tốc độ không đủ nhanh, Hướng Mãn đã mặt mỉm cười gọi lại nàng:
“Mạc sư muội?”
Nàng chỉ đành kiên trì lưu tại chỗ: “Hướng sư huynh, chúc mừng năm mới.”
“Ừ, năm mới tốt.” Hướng Mãn trên mặt duy trì nụ cười ấm áp
“Hôm nay trời rất lạnh, em cần phải xuyên nhiều thêm y phục 1 chút.”
“… Nha.” Mạc Lục bị nụ cười hiếm thấy trên mặt hắn làm cả kinh sững sờ. Hôm nay Hướng Mãn sư huynh thật sự là bất thường, bất thường, chẳng lẽ là bởi vì hôm nay đầu năm mùng một chắc? Nàng chờ trong chốc lát, người nọ chợt không nói. Chỉ là vẻ mặt có chút chần chờ.
Hắn cùng với nàng gần như vậy, thế cho nên đáy lòng nàng âm thầm sinh ra vẻ chờ mong. Nhưng mà hắn liên tục không có mở miệng, cho nên nàng cũng chỉ trầm mặc. Chỉ là chờ đợi chuyển thành thất vọng sau Mạc Lục rốt cục quyết định không tự đòi mất mặt. Nhưng vốn định chuồn đi, hắn lại đột nhiên hỏi:
“Em… Lần trước có phải hay không có chuyện nói với tôi sao?”
Nghe thấy vấn đề của hắn, Mạc Lục đột nhiên không biết thế nào. Nàng nỗ lực duy trì lấy nụ cười trên mặt, giả bộ nhẹ nhàng nói:
“Kỳ thật cũng không có gì, chẳng qua là nghĩ cám ơn bữa cơm kia mà thôi.”
Kỳ quái là Hướng Mãn nghe được lời của nàng chẳng biết tại sao nhíu mi, một bên có người đúng lúc gọi hắn, hắn nhìn nàng một cái rốt cuộc trước tránh ra.
Mạc Lục đứng tại n chỗ nhìn xem bóng lưng hắn rời đi không động, Dương Cảnh Nam không biết từ chỗ nào xuất hiện đứng bên cạnh nàng, vẻ mặt như có điều suy nghĩ nói:
“Tiểu quỷ, thích người ta hả?”
-_-||| nàng biểu hiện rất rõ ràng sao? Mạc Lục bĩu môi, giải thích nói:
“Biểu ca đoán mò gì nha? Ta cùng hắn cũng chỉ đơn thuần bất quá tình huynh muội, vừa rồi bất quá chính là…chào hỏi lẫn nhau mà thôi ~ ”
“Ta hiểu rõ!” Dương Cảnh Nam sờ sờ cái cằm, đáp cực kỳ nhanh chóng. Giải thích chính là che giấu…
Hiểu …hiểu gì mà hiểu… Quen biết lâu như vậy, Mạc Lục vừa nghe cũng biết hắn nghĩ sai, giải thích là giải thích không thông, cho nên nàng lựa chọn không nhìn thẳng.
Đầu ngó dò xét chán chê sau đó nhìn Dương Cảnh Nam, Mạc Lục có chút buồn bực nói:
“Biểu ca, bạn gái của anh giấu đâu? Ta lần này là cố ý đến thăm biểu tẩu tương lai!”
Dương Cảnh Nam cười giơ tay lên hướng một cái hướng khác vung :
“Thanh Hoan, bên này.”
Mạc Lục vội vàng nghiêng đầu sang chỗ khác, trông thấy một cô gái bộ dáng thanh tú dịu dàng chân thành hướng mình đến. Cô gái bộ dạng cũng không tính đặc biệt xinh đẹp nhưng là trên người có khí chất trang nhã. Nàng nhìn ngu ngơ thì cô gái đã đi tới trước mặt hai người.
“Cảnh Nam, vị này là… ?” Hứa Thanh Hoan tại cạnh Dương Cảnh Nam đứng lại, sau đó mỉm cười nhìn Mạc Lục.
Dương Cảnh Nam dắt lấy tay bạn gái, giải thích nói:
“Biểu muội anh Mạc Lục.”
“Mạc Lục nhĩ hảo, chị là Hứa Thanh Hoan.” Hứa Thanh Hoan nói xong hướng Mạc Lục vươn tay.
Mạc Lục thoáng cái lấy lại tinh thần, cầm bàn tay ấm của đối phương, cười tủm tỉm nói:
” Biểu tẩu tương lai tốt, chị có thể giống biểu ca em gọi em là tiểu Lục! Không cần khách khí, dù sao đều là người mình.”
Biểu ca chịu mang về năm mới khẳng định cùng người ta có chuyện tốt gần tới.
Hứa Thanh Hoan thần sắc hơi có chút không được tự nhiên, cười nói:
“Tiểu Lục, gọi Thanh Hoan là được. Nghe biểu ca nói qua em năm nay năm thứ tư? Tính tuổi tác, chị lớn hơn em có bốn tuổi, giả như em không ngại có thể gọi chị một tiếng Thanh Hoan tỷ.”
Mạc Lục nghe xong lập tức biết rõ biểu ca vẫn chưa hoàn toàn thu phục người ta, lập tức thay đổi xưng hô ngọt ngào một tiếng:
“Thanh Hoan tỷ.” Hô xong vẫn không quên hướng biểu ca nháy mắt ra hiệu một phen.
Dương Cảnh Nam ngược lại một chút cũng không có ý gì, từ trong lòng ngực móc ra một cái bao lì xì tại đầu Mạc Lục gõ :
“Tiểu quỷ, ừ, bao lì xì này tặng em!”
“Cảm ơn biểu ca.” Mạc Lục toét miệng, vui vẻ đón lấy bao lì xì.
Một bên Hứa Thanh Hoan cũng từ trong túi xuất ra một cái bao lì xì đưa cho Mạc Lục:
“Tiểu Lục, cái này là Thanh Hoan tỷ đưa cho em. Năm mới vui vẻ!”
“Cảm ơn Thanh Hoan tỷ.” Mạc Lục không chút khách khí nhận bao lì xì, cái miệng nhỏ nhắn ngọt như phết mật.
“Thanh Hoan tỷ, ta về sau có thể thường xuyên đến tìm chị chơi sao?”
“Đương nhiên có thể, bất quá phải đợi qua thời gian công tác đã.”
“Tốt tốt, Thanh Hoan tỷ số di động chị là bao nhiêu?” Mạc Lục hỏi xong, Hứa Thanh Hoan lập tức báo một tổ con số. Mạc Lục cố ý lôi kéo Hứa Thanh Hoan hỏi lung tung này kia tán gẫu rất dài trong chốc lát, cho đến khi Dương Cảnh Nam một bên bị gạt ra nhịn không được bạn gái bị chiếm lấy lâu như vậy, rốt cục kéo biểu muội bí mật uy hiếp muốn thu lại bao lì xì hơn nữa về sau cũng không phát lì xì, Mạc Lục lúc này mới thôi.
Đi gặp cậu cùng mợ lúc bọn Hướng Mãn đã ly khai. Bởi vì còn có những người khác ở đây, Mạc Lục cự tuyệt lưu lại ăn cơm trưa không bao lâu cũng ly khai.
Lái xe trên đường trở về ngoài ý muốn trông thấy ở ven đường Hướng Mãn chờ xe, Mạc Lục đang nghĩ ngợi dừng lại hỏi thăm có muốn hay không cùng đi, kết quả nàng còn chưa kịp dừng xe, một chiếc thể thao màu đỏ vượt lên trước dừng ở trước mặt Hướng Mãn.
1 cô gái trên xe đi xuống, Mạc Lục cảm thấy có chút quen mắt, nhưng một lát không nhớ ra là ai. Chỉ thấy ven đường hai người rất quen hàn huyên đôi câu, Hướng Mãn lập tức ngồi trên vị trí tài xế, cô gái kia thì ngồi ở vị trí bên cạnh.
Chờ đợi xe thể thao rời đi tầm mắt sau, Mạc Lục mới đột nhiên nhớ tới cô gái kia đúng là cô gái hôm đó tại ngoài nhà hàng gặp.
Nàng tự giễu cười cười, chuyển tay lái hướng nhà chạy tới.