Hai phút sau, Nguyệt Hắc Phong Cao hoàn thành qua quái hùng quái cùng hồ yêu, cưỡi ngựa đi vào đánh xà yêu 3 đầu.[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao] : cùng hưởng nhiệm vụ
[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn] : a
Cùng hưởng nhiệm vụ sau, Nguyệt Hắc Phong Cao bắt đầu động thủ giết quái.
Mà trong đội ngũ trừ Mạc Lục, những người khác hoàn toàn bị giật mình – -
[ tổ đội] [Hòa thượng rượu thịt]:… Nguyệt Hắc Phong Cao? Là Nguyệt Hắc Phong Cao trên BXH kia hả? ? ?
[ tổ đội] [vạn Thủy Thiên sơn chỉ chờ nhàn rỗi] :… Hình như là thế… Hòa thượng ca, phiền toái nhéo ta một chút…
[ tổ đội] [Hòa thượng rượu thịt] :… Nói, Nguyệt Hắc Phong Cao vì sao sẽ đến giúp chúng ta giết quái? ? ?
[ tổ đội] [vạn Thủy Thiên sơn chỉ chờ nhàn rỗi]: cái này, hẳn là trùng hợp đi…
[ tổ đội] [Hòa thượng rượu thịt]: lau, trùng hợp cái P. Vậy tại sao nhiều đội ngũ như vậy không vào, lại vào pt chúng ta?
[ tổ đội] [vạn Thủy Thiên sơn chỉ chờ nhàn rỗi]: đó cũng là trùng hợp…
Nguyệt Hắc Phong Cao vội chém quái, Mạc Lục vội cùng nhau hỗ trợ, còn có một người hoàn toàn ở ngoài tình hình Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt đang nhìn đến trong đội ngũ nói chuyện phiếm sau mờ mịt hỏi câu:
[ tổ đội] [Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt] : có người hỗ trợ thật là tốt đó chứ?
[ tổ đội] [Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt]: chúng ta chú trọng chính là kết quả! Quá trình đều làm mây bay… oa…
[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn]:…
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]:…
[ tổ đội] [Hòa thượng rượu thịt]:…
[ tổ đội] [vạn Thủy Thiên sơn chỉ chờ nhàn rỗi]:…
Nguyệt Hắc Phong Cao đang trên đường làm nhiệm vụ, không cẩn thận cùng pt vừa rồi cùng làm nhiệm vụ này gặp thoáng qua. Quân tử ái tài chứng kiến Nguyệt Hắc Phong Cao bên cạnh người chơi gọi Nước biếc người ta quấn sau, khẽ khiêu mi.
[ tổ đội] [kiến quang chết] : di… Vừa rồi người kia không phải là nguyệt Đại ca sao? ? ?
[ tổ đội] [Tần lúc trăng sáng] : đúng ta cũng vậy thấy Nguyệt đại ca…
[ tổ đội] [đêm khuya người cao ‖ triều] : nói… Nguyệt ca lúc nào biết người của Phong hoa tuyệt đại ?
[ tổ đội] [quân tử ái tài] : ừ, trước đó không lâu.
[ tổ đội] [Tần lúc trăng sáng]: ( ⊙o⊙ ) oa! Quân đại ca, huynh biết chút ít tin tức gì sao?
[ tổ đội] [đêm khuya người cao ‖ triều]: cầu xin tin tức!
[ tổ đội] [kiến quang chết]: ôi mẹ nó! Quân đại ca, tri tình bất báo không phải là quân tử a! ! ! ! (L: là có việc lón như vậy không báo, không phải là quân tử)
[ tổ đội] [Tần lúc trăng sáng]:…
[ tổ đội] [đêm khuya người cao ‖ triều]:…
[ tổ đội] [quân tử ái tài]:… Tiểu Quang…
[ tổ đội] [quân tử ái tài]:em học trung văn quả là giỏi…
Lại nói, Nguyệt Hắc Phong Cao một đôi nhân mã thành công hoàn thành nhiệm vụ sau, Mạc Lục trực tiếp giải tán đội ngũ, mọi người muốn làm sao thì làm đi.
Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt bị Núi xanh vẫn như trước gọi đi phó bản.Hòa thượng bị đạo sĩ gọi đi làm Chu thường. Mà ‘Vạn thủy thiên sơn chỉ chờ nhàn rỗi’ tất bị ‘Chim nhỏ ưu thương’ cùng với ‘Hắc Miêu’ gọi đi làm nhiệm vụ.
Còn dư lại Mạc Lục một lần nữa tiếp nhận lời mời pt của ‘Nguyệt Hắc Phong Cao’ cùng đi làm q biến ảo.
Mạc Lục mắt nhìn rất hắc y thích khách nhàn nhã, nhịn không được tại kênh đội ngũ hỏi:
[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn] : “Côn đồ, ngươi dù sao thân là phó bang chủ của ‘Thương Sơn hoàng hôn’ lại rảnh rỗi như vậy sao?”
Nguyệt Hắc Phong Cao chứng kiến vấn đề của nàng, vẻ mặt lên mặt:
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao] : Người “Thương Sơn hoàng hôn tài ba nhiều như vậy, ở đâu cần ông đây động thủ ~ “
[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn]: “… Nhưng thật ra là chính ngươi lười đi… Đem chuyện đều giao cho bang chúng tự làm, cho nên mới rảnh rỗi như vậy…”
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: “Hừ, tiểu Lục, mi là ghen ghét đi ~ “
[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn]: “Lau, lão nương không có việc gì ghen ghét ngươi làm gì thế!”
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: “Đừng tưởng rằng ông đây không biết, mi làm phó bang chủ của ‘Phong hoa tuyệt đại’ cực kỳ vất vả đi? Ngày ngày muốn tìm người tổ đội đi phó bản, trong bang ai thiếu đồ đều tới tìm ngươi đi? ? ?”
Mạc Lục nghĩ: Kỳ thật lời nói của hắn có chút khoa trương… Cũng chỉ là hỗ trợ tổ đội phó bản làm nhiệm vụ các loại…
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: “_ nói tiểu Lục này…”
Mạc Lục chứng kiến Nguyệt Hắc Phong Cao đột nhiên xuất hiện mặt tươi cười, vô ý thức cảnh giác hỏi câu:
[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn] : “Ngươi lại muốn làm gì?”
-_-||| Nguyệt Hắc Phong Cao thấy nàng nói, vẻ mặt hắc tuyến. Hắn liệu sẽ đối với kẻ kia làm gì?… Hơn nữa cho dù muốn cũng phải tìm vị cô nương ra tay ! Hắn cũng không phải đầu óc có bệnh…
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: “(#‵′ ) Móa! Không lẽ trong lòng mi, hình tượng ông đây lại như thế sao? ? ? ?”
[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn]: “Ơ, không tệ lắm, còn tự biết mình thế nào!”
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: “Lau, hảo tâm muốn mời mi tới bang chúng ta mà lại hiểu lầm ta như thế. Coi như quên đi, mi là đồ mắt mù…”
Mạc Lục bị hắn nói có chút đuối lý, lập tức trấn an nói:
[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn] : “Aha, côn đồ, kỳ thật ngươi hiểu lầm lão nương… Hơn nữa hai ta đều quen như vậy, chỉ đùa một chút thôi, đừng để ý a… (>ω
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: “Không có thành ý!”
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao] : “Mỗi lần cần giúp đỡ đều nói hai ta quan hệ tốt, vừa nghiêng đầu liền làm bộ như không biết ta, ông đây coi như nhìn thấu ngươi!”
Ngồi trước máy tính Mạc Lục vô thức sờ sờ mũi, cười khan nói:
[ tổ đội] [Nước biếc người ta quấn] : “Hắc hắc hắc, ngươi lại hiểu lầm lão nương… Hai ta quan hệ không phải là càng ngày càng tốt sao? Về sau có bất kỳ ý gì ngài nói một câu tiểu nhân lập tức lên núi đao xuống biển lửa, nửa câu không oán hận!”
Lời của nàng như vừa ý nguyện Nguyệt Hắc Phong Cao, vì vậy người nào đó khóe môi mỉm cười nói, gõ bàn phím câu:
[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao] : “Ta thấy được!”.