Chờ cho trận gió này trôi qua, sẽ không còn ai để ý đến hắn. Lại nói hắn cũng không phải chuyên trách, kỳ thật Tiếu Phỉ không cần quan tâm, toàn bộ hạng mục không gian khẳng định hắn sẽ chấp hành làm xong, việc này cũng là tâm huyết của lão Cổ.
Để cho hắn giảng bài trường kỳ, có thể có điểm khó khăn, nhưng ứng phó vài đầu đề, vẫn là một bữa ăn sáng.
Vương Tranh nhiệm vụ chủ yếu vẫn là huấn luyện, hiện tại có thể càng thêm chuyên chú, dù sao hắn chính thức trở thành một thành viên trong khoa điều khiển robot.
Trương Sơn đột phá, làm cho thực lực của học viện Chiến Thần tăng nhiều, huấn luyện còn cố gắng so với Vương Tranh, đề cao kỹ năng, nhất là rèn luyện năng lực X, năng lực của hắn quả thật có điểm khoa trương, nhưng năng lực gì đi nữa cần phải có cường độ nhất định mới có chỗ dùng, nếu vẫn như cũ chỉ là chê cười.
Trương Sơn dùng hết sức lực muốn biểu diễn một chút, tuyệt đối sẽ không làm cho loại sự tình này phát sinh, hắn muốn cỡi bỏ cái mũ chị Sơn.
Huấn luyện xong, Trương Sơn cùng Vương Tranh ngồi ở một bên xem Mông Điềm cùng Trương Như Nam đối luyện, năng lực của hai người bọn họ có vẻ thành thục, ở mặt sử dụng cũng rất có tâm đắc, hai người đối luyện cũng phương thức tăng lên năng lực X.
Trương Sơn xem rất là hâm mộ:
- Vương Tranh, ta nghe Mông Điềm nói, kỳ thật ngươi đã muốn thức tỉnh rồi, nhưng mà không tìm được phương thức sử dụng năng lực của mình?
Vương Tranh mỉm cười:
- Không xác định có phải thức tỉnh hay không, nhưng cảm giác hiểu được một chút, gần đây đang ở chỉnh.
- Vãi hàng, chúng ta còn có cần gì mà ngượng ngùng, lấy ra biểu diễn một chút, để cho chúng ta kiến thức một chút.
Trương Sơn mở to hai mắt nhìn.
- Có một số việc ta không suy nghĩ cẩn thận, vẫn chưa ổn định, về sau hãy nói.
Vương Tranh nói.
Trương Sơn vỗ vỗ bả vai Vương Tranh:
- Đều là anh em cột chèo, ta sẽ không cười nhạo ngươi, nghe nói năng lượng của ngươi rất giống bánh bích quy hồi sức, không có việc gì, có tác dụng với đoàn đội!
Vương Tranh dở khóc dở cười, Mông Điềm cùng Trương Như Nam đã đi tới, Mông Điềm có điểm ngượng ngùng thè đầu lưỡi:
- Không nghĩ qua là nói lỡ lời.
- Không cần nổi giận, kỳ thật đối với Vương Tranh mà nói, trọng điểm không ở chỗ năng lực là cái gì, mà là tiến vào lĩnh vực này, như vậy sẽ không đến mức bị nhằm vào.
Trương Như Nam nói.
Chỉ có hiểu biết năng lực X, mới có thể không đến mức tính toán sai lầm đối với cục diện chiến đấu, một khi đánh giá sai lầm rồi chính là chuyện rất đáng sợ.
- Yên tâm đi, ta sẽ không cướp đoạt vị trí đội trưởng của ngươi, ngươi luôn là đại ca phòng 007 của chúng ta.
Trương Sơn dũng cảm nói.
- Chỉ bằng ngươi, thành thành thật thật ở đó.
Trương Như Nam không chút khách khí đả kích.
- Nam tỷ, không cần như vậy, tốt xấu gì ta cũng là một nhân tài, các ngươi đều kính trọng Vương Tranh vài phần, như vậy ta sẽ bị đả kích, ta cũng cần cổ vũ, được không.
Trương Sơn ủy khuất nói.
- Chị Sơn, khi nào thì ngươi dùng hành động thực tế thể hiện ra phong phạm nam tử hán rồi nói sau, mà không phải công phu mồm mép.
Trương Như Nam thản nhiên nói, chính là uy vũ như vậy.
- Vương Tranh, về mặt năng lực X có vấn đề gì, có thể hỏi ta cùng chị Nam, trên lý luận chúng ta vẫn có điểm tâm đắc.
Mông Điềm nói, Vương Tranh là tâm điểm nhất trong đoàn đội này, ít nhất giai đoạn thứ nhất là như vậy, giai đoạn thứ hai đối với Vương Tranh tuyệt đối là một khảo nghiệm.
Nhưng Mông Điềm cũng có chỗ hiếu kỳ, rốt cuộc Vương Tranh đã thức tỉnh hay là không thức tỉnh, vì sao, không có biến hóa lớ gì. Mỗi người sau khi thức tỉnh, về khí chất đều sẽ phát sinh biến hóa nhất định, tính cách Mông Điềm, tính cách Trương Như Nam ít nhiều đã bị năng lực X ảnh hưởng, bao gồm Trương Sơn, kỳ thật chính hắn không phát hiện, nhưng là có biến hóa.
Vương Tranh cười cười:
- Yên tâm đi, ta sẽ không khách khí.
Hắn hiện tại vấn đề không chỉ có là năng lực X, còn có bí quyết Quy Nhất giai đoạn thứ hai.
Năng lực phối hợp mặt này có chút vấn đề, không dễ để khống chế được.
Ba người cũng không dây dưa ở đề tài này, dù sao năng lực của ba người đều khá tốt, Vương Tranh có ý nghĩ của chính mình.
………
Tiếu Phỉ cùng Guth cũng không thể không nghiêm túc đối với giờ lên lớp công khai của Vương Tranh, bởi vì chủ nhiệm khoa Vật Lý của Đại Học Thượng Kinh cùng vài giáo sư có uy tín nhất khoa Vật Lý đều muốn dự giờ.
Đây lại là lần đầu tiên Vương Tranh ra mắt, làm tốt còn tạm được, nếu đổ bể, chuyện đó không chỉ là của một người Vương Tranh, thanh danh học viện Chiến Thần thật vất vả có chút khởi sắc cũng sẽ phải ném mất.
Guth còn có điểm không yên, nhưng Tiếu Phỉ cũng tin tưởng mười phần.
Thời gian xác định tốt rồi, mạng lưới vườn trường công bố, học viên khoa Vật Lý cũng đều tràn ngập vô hạn hiếu kỳ, nhất là học viên mới, mọi người đều là hướng về phía Tiếu Phỉ mà đến, rất nhiều người có thể nghe qua học viện Chiến Thần có người cầm giải thưởng cống hiến tốt nhất dành cho sinh viên, nhưng chỉ sợ không nhớ được tên .
Nhưng mà cái học viên năm thứ hai hoa lệ xoay người thành giáo sư, cũng là chuyện vô cùng cảm thấy hứng thú, còn có một chút khoa khác vô giúp vui.
Đại Học Thượng Kinh người bên kia cũng đã đến đây, người của viện khoa học hệ Mặt Trời cũng đến đây.
Không thể không nói, bọn họ đối còn có chút bất mãn với chuyện Vương Tranh ở Sao Hỏa cho leo cây, người này cũng quá ra vẻ ta đây.
Đại Học Thượng Kinh cũng không thiếu học viên đến đây, trong đó bao gồm vài người Vương Tranh quen biết, ví dụ như Triệu Lăng Phong, thời điểm biết được tin tức này, Triệu Lăng Phong có vẻ vô cùng khiếp sợ.
Phòng học có sức chứa hơn một ngàn người đã không còn chỗ ngồi, vừa lên đến chính là trận thế thật lớn, Trần Tú bọn họ ở dưới khán đài thật là có chút quan tâm vì Vương Tranh.
Đám người Diệp Tử Tô khẳng định là không thiếu được, các nàng là đoàn cổ vũ, thậm chí có điểm chờ mong.
Thượng Kinh lấy Quách Lương Đống đnưgs đầu đoàn giáo sư ngồi ở hàng thứ nhất, bên cạnh là Tiếu Phỉ cùng Marcos.
- Quách Lương Đống đến làm gì, người này không phải là muốn gây chuyện đó chứ?
Marcos cũng có chút ngoài ý muốn, Quách Lương Đống coi như là một tay nổi danh trong giới khoa học Trái Đất, đây là người rất biết cách lăn lộn, có chút năng lực nhỏ, nhưng bản lĩnh bên ngoài còn lớn hơn nữa, thân kiêm các loại chức vị, xem Tiếu Phỉ là đối thủ của hắn,
Tiếu Phỉ không có gì hảo cảm đối với Quách Lương Đống, mặc dù Đổng Học Vũ có vấn đề, nhưng mà có thực học, chỉ là rất ham danh tiếng mà thôi, mà Quách Lương Đống người này là một tên tiểu nhân thuần túy trong giới học thuật. Hơn nữa còn háo sắc, năm đó đã muốn động tay động chân đối với nàng, kết quả bị nàng tát một cái hung hăng giáo huấn, từ lần đó về sau tưởng đã thành thật, không nghĩ tới lại dám tới đây kiếm chuyện.
- Lần này hắn đến muốn gây sự, chính là tự tìm phiền toái!
Tiếu Phỉ thản nhiên nói.
Marcos có điểm kỳ quái, Tiếu Phỉ tại sao rất chắc chắc a, mỉm cười