Convert: ??????????? ?
Edit: Sam
***
Khuôn mặt Bùi Yên đỏ hồng, thầm cầu nguyện cảm giác thẹn thùng này nhanh chóng kết thúc.
Nơi mẫn cảm bị căng ra, vật nóng bỏng đâm vào bên trong.
Cô gái nhỏ nhẹ giọng rên rỉ, kinh hãi xốc chăn lên, cả người run rẩy trước đôi mắt sâu thẳm như biển rộng của anh. Hai chân bạch ngọc được anh nâng giữa không trung, côn th*t loay hoay khảm sâu vào hoa huy*t phấn nộn.
Bởi vì mông nhỏ được lót gối mềm, cô có thể nhìn thấy gốc rễ đang cưỡng bức cánh hoa nở rộ.
Bụng nhỏ căng trướng khiến Bùi Yên quằn quại, ngón tay thon dài nắm chặt khăn trải giường, đôi mắt mờ mịt lớp sương mù nhìn anh, nũng nịu cầu xin.
"Dịch Phong...Không cần...Em sợ..."
Dưới thân hình người đàn ông là cơ thể trắng tuyết mê hoặc, nhũ hoa cao chót vót, hai viên anh đào đung đưa theo hơi thở dồn dập.
Cô gái nhỏ nhút nhát như một con mồi sập bẫy mãnh thú, chạy trốn đến đâu cũng không thoát được vận mệnh bị ăn thịt.
Sắc mặt Lâm Dịch Phong lạnh lẽo âm u. Anh đặt hai chân cô lên hông, cúi người áp xuống.
Lồng ngực bao phủ thân thể mềm mại, toàn căn côn th*t hoàn toàn đi vào, phát ra âm thanh "òm ọp".
"Ân a~"
Bùi Yên ngẩng cổ, hô hấp đứt đoạn, gậy th*t không ngừng thao làm khiến cô thần hồn điên đảo, chỗ sâu nhất run cầm cập.
"Bé ngoan, đừng sợ, đã đi vào nhiều lần rồi mà." Lâm Dịch Phong nâng đầu cô gái nhỏ, môi mỏng dán bên tai cô dỗ dành.
Bùi Yên buông khăn trải giường, bám lấy gắt gao bờ vai rộng của anh, vùi đầu trong ngực anh ngâm nga lên tiếng.
Bây giờ, cô gái nhỏ mới ý thức được người đàn ông trước mắt này thuộc về cô, là một nửa thân mật nhất trong cuộc sống sau này.
Bất cứ hành động nào của anh đều làm cô cảm thấy hổ thẹn, hơn thế nữa anh còn đóng dấu "kí hiệu" từng tấc da tấc thịt trên người cô.
Hoan ái điên cuồng từ tối hôm qua quanh quẩn trong đầu cô gái nhỏ, hiện tại mệnh căn dũng mãnh này đang dung hợp giữa hai linh hồn.
Những động tác chiếm hữu lặp đi lặp lại, cảm giác sưng to càng thêm rõ rệt, khóe mắt cô gái nhỏ nhàn nhạt chua xót.
Từ một bé con ngây thơ trong sáng trở thành người am hiểu tường tận chuyện nam nữ.
Tay Lâm Dịch Phong xoa xoa mông nhỏ tinh tế, giúp nơi tư mật giảm bớt trướng đau, hoa tâm liều mạng siết lấy anh, da đầu tê dại vỡ toang.
Anh căng thẳng nhưng không dám động đậy thân người, cẩn thận quan sát biểu tình sinh động của cô gái nhỏ.
Đầu lưỡi nhè nhẹ chạm vào giọt nước mắt, hôn lên gương mặt tinh xảo, từ mắt hạnh lấp lánh nước đến sóng mũi cao thẳng, đôi môi đỏ mọng... Thở dài thỏa mãn trong lòng.
Vật nhỏ biến thành đà điểu rồi à!
Cho dù hoan ái trong trạng thái say rượu đều trước sau như một tránh né anh, sợ là nửa năm sau cô cũng cự tuyệt cùng anh "thân mật".
Chỉ có một cách đó là giải thích cho cô hiểu chuyện tối qua không phải nằm mơ. Anh khát vọng thể xác và tinh thần cô gái nhỏ, mong muốn cô giao bản thân mình cho anh nắm giữ.
Muốn cô biết rằng đây là người đàn ông của cô, là trời của cô!
Lâm Dịch Phong dịu dàng khẽ cắn đôi môi ướt át, trán anh lấm tấm mồ hôi, giọng nói nỉ non.
"Bé ngoan, còn khó chịu sao?"
Bùi Yên mở mắt hạnh, con ngươi ngập nước tố cáo anh.
"Anh đã nói chỉ bôi thuốc thôi mà."
Lâm Dịch Phong thấp giọng cười một tiếng, nghiền áp môi cô gái nhỏ đáng yêu, hơi thở nóng rực lưu luyến quanh chóp mũi cô.
"Ngón tay quá ngắn, bên trong còn nhiều chỗ chưa được săn sóc, vật dưới này chỉ cần đi vào một lần có thể thay anh bôi thuốc giúp em."
Vừa nói vừa dùng căn cự vật chậm rãi ma sát mị thịt. Cô gái nhỏ rên rỉ nghe người đàn ông "vô tội" trả lời.
"Chờ bôi thuốc xong liền rút ra, nếu em không muốn anh sẽ dừng lại, nhé?"
"Thật sao?"
Lông mi chớp chớp, thỏ nhỏ bán tín bán nghi.
"Ừ."
Lâm Dịch Phong nhếch môi cười giảo hoạt, bàn tay nâng mông nhỏ, ôm người trong lòng đang xụi lơ xuống giường.
"Đi nào, ông xã đưa em đi ăn!"
Bùi Yên hoảng sợ thét chói tai trước cử chỉ của anh, tay nhỏ hỗn độn ôm cổ người đàn ông. hoa huy*t vì khẩn trương mà co rụt lại, bất thình lình kẹp chặt lấy côn th*t, Lâm Dịch Phong sướng đến nỗi gầm gừ một tiếng, gân xanh nổi đầy trên trán.
Bàn tay to dùng lực đánh cái mông đẫy đà.
"Vật nhỏ, đừng lộn xộn!"
Cô gái nhỏ như dây leo quấn quanh người anh, nhũ hoa đầy đặn kề sát lồng ngực, đùi ngọc không có chỗ dựa đành treo bên hông anh.
Mà nhiệt chày bên trong cô cực kì năng suất, liên tục cắm vào rút ra, hai viên bi chụp đánh mông nhỏ "bạch bạch" rung động.
Chất lỏng từ nơi giao hợp văng khắp nơi, chảy dọc theo côn th*t thấm vào thảm trải sàn, ngay lập tức căn phòng thoang thoảng mùi dâm mỹ.
- --
Tại phòng ăn, hai chân Bùi Yên đặt trên tay ghế, bị Lâm Dịch Phong khóa ngồi lên đùi anh, hoa huy*t ngậm mút côn th*t cứng rắn trong khi đó miệng nhỏ phía trên được anh đút ăn bánh kem, tư thế phóng đãng vô cùng.
Mật hoa ướt dầm dề từ nơi riêng tư tạo thành sợi chỉ bạc, chảy xuống sàn nhà lan man không dứt.
Lâm Dịch Phong ngậm bơ và bánh kem, anh cắn môi đỏ, răng lưỡi giao hòa truyền hương vị ngọt ngào kể cả nước bọt của anh sang miệng cô.
So với bơ, cái miệng nhỏ xinh gần như làm anh phát cuồng, anh mút đầu lưỡi tê rần, run run thấp thỏm trong khoang miệng anh.
Lâm Dịch Phong mạnh bạo gặm cắn môi cô gái nhỏ, nhờ mùi vị thơm ngon của bơ mà người đàn ông "ăn" ngon miệng hơn rất nhiều.
Cự vật khảm sâu bên trong hoa huy*t, chẳng qua dục long đang ngủ say không buồn động đậy, ngược lại bàn tay to tiếp tục mân mê kiều mông bày tỏ khát khao muốn được "chén sạch".
"Ngô ngô...Em...không muốn ăn..."
Tay nhỏ Bùi Yên đỡ ngực anh, chạy trốn khỏi nụ hôn đang truy đuổi mãnh liệt. Khuôn mặt cô bị hun đến đỏ bừng, miệng vô thức nức nở, thanh âm mềm mại như bông.
"Dịch Phong...Anh mau ra ngoài đi."
Cô gái nhỏ nâng mông ý đồ chống đối anh, cơ mà chưa kịp lên phân nửa, người đàn ông đã nhanh tay đè xuống. Quy đầu cực đại chọc ghẹo thịt non, cơ thể Bùi Yên sức cùng lực kiệt, dòng điện len lỏi tràn lan khắp người cô.
Bùi Yên đè thấp giọng rên rỉ.
"Ăn no sao? Anh còn chưa ăn xong đâu!"
Lâm Dịch Phong cong môi, mưu đồ làm loạn: "Bây giờ anh ăn đây!"
Anh ngậm một ngụm kem bơ, vòng tay dán sát eo nhỏ trơn bóng, cúi đầu "nâng niu" đôi tuyết nhũ mình mơ ước từ lâu.
***
Tác giả có lời muốn nói: Bởi vì có bánh kem play nên tôi viết dài một chút, mặt sau còn một chương, nửa thịt nửa cốt truyện, lát nữa sẽ đăng lên.