- Cô Đỗ! Chúc mừng cô, dự án lần này giao cho cô, tôi nói cô biết, Lục tổng là người rất lạnh nhạt, rất khó để làm vừa lòng cậu ta
- Vâng! Tôi biết ạ, tôi sẽ cố gắng!
Đỗ Khả Ái bước ra khỏi phóng của cấp trên
Đình Vũ đã đứng chờ sẵn
- Khả Khả, sao rồi?
- Em được sếp giao cho dự án này rồi! Em nghe nói Lục tổng là người rất khó, không biết có làm được không đây
- Em nói sao? Ai cơ?
- Ai? Lục tổng á?
Nói đến đây, Đình Vũ có chút sợ
Vì nếu Khả Ái gặp Đường Phong, anh lo rằng hai người sẽ biết được điều gì đó, như vậy, kế hoạch giành lấy Khả Ái của anh sẽ đổ xuống sông xuống bể
***Hai năm trước***...
- Cậu Trương, cuộc phẫu thuật mắt của cô Đỗ rất thành công!
- Cảm ơn bác sĩ rất nhiều
*Từ đó*...
- Khả Khả, em mau uống thuốc đi, bác sĩ dặn phải uống thuốc thì mắt mới mau khỏi
Khả Ái vâng lời nghe theo Đình Vũ.
||||| Truyện đề cử: Bạn Tình Của Em |||||
Nhưng cô không biết rằng, chẳng có thuốc nào cho cô cả
Mà đó là thuốc lú lẫn, cô uống nó trong một thời gian dài gây ra căn bệnh mất trí nhớ, cô không nhớ bất cứ ai, bất cứ việc gì trừ mẹ cô, Đình Vũ và Hân Hân
Cô của bây giờ chỉ còn nhớ rằng mình đã bị người nào đó làm nhục rồi sinh ra Hân Hân
Dù vậy nhưng Hân Hân là nguồn sống của cô, nếu có mệnh hệ gì thì cô cũng không sống nổi
***Vài ngày sau***...
Khả Ái đi đến trụ sở làm việc của Lực Thị
Không hổ danh là tập đoàn lớn nhất thế giới
Trụ sở làm việc được thiết kế và xây dựng một cách độc đáo
- Chào cô! Tôi giúp gì được cho cô ạ?
- Chào cô! - Khả Ái đáp - Tôi đã đặt linh hẹn trước với Lục tổng rồi, không biết bây giờ ngài ấy có thể nói chuyện với tôi một chút được không?
- À! Dạ vâng! Cô vui lòng chờ tôi một lát được không ạ? Để tôi gọi điện thoại cho trợ lý
Cô lễ tân nhấc máy lên, nối máy với trợ lý của anh
- Hiện đang có tiểu thư của tập đoàn LA đến
- Đợi tôi một chút! - trợ lý của Đường Phong nói - Lục tổng hiện không muốn tiếp đón bất cứ ai
- Vâng, tôi biết rồi! - cô lễ tân đáp - Rất xin lỗi cô, Lục tổng hiện không muốn gặp ai, mong cô đi cho!
- Tại sao lại vậy? Tôi đã đặt linh hẹn từ rất lâu rồi mà, làm sao nói hủy là hủy được
- Tôi rất xin lỗi cô nhưng Lục tổng... A! Ngài ấy ở kia! Cô có thể đến gặp trực tiếp!
- Vâng cảm ơn cô!
Khả Ái chạy vội đến chỗ Đường Phong, anh ấy đang tiến ra phía cửa
- Lục tổng! Tôi xin anh đấy! Chỉ một lần này thôi! Anh nghe tôi nói có được không?
Cả Đường Phong và trợ lý của anh đều ngẩn người ra
Người con gái trước mắt hai người rất giống Khả Ái của anh
Không kìm nén được cảm xúc mà ôm trầm lấy cô, hai mắt không ngăn được những giọt nước chảy dài
- Tiểu Ái! Bao lâu nay em ở đâu vậy? Em có biết bao lâu nay anh tìm kiếm em khổ cực tới mức nào không? Tiểu Ái về với anh nhé! Anh hứa sẽ không làm em khóc nữa! Bây giờ mắt em cũng sáng rồi, anh vui lắm! Tiểu Ái! Anh yêu em!
Khả Ái có chút khó hiểu, vùng vẫy muốn đẩy anh ra
- Xin lỗi thưa Lục tổng, xin anh hãy tự trọng, tên tôi đúng là có chữ cuối cùng là Ái, nhưng tôi hoàn toàn không quen biết anh, hơn nữa tôi đến đây là vì muốn kí hợp đồng dự án sắp tới với công ty anh
" Chắc có lẽ...anh nhận nhầm thật!"
- Tôi... xin lỗi! Tôi có chút vội vàng. Thôi được! Tôi sẽ lắng nghe dự án của công ty cô lần này, nếu tốt, tôi sẽ kí hợp đồng với công ty cô!
- Được, cảm ơn anh!
Ba người cùng nhau đi lên phòng thuyết trình
Bài thuyết trình ghi rõ tên cô Đỗ Khả Ái, không sai vào đâu được, anh chắc chắn cô gái đang ở trước mặt là người con gái anh yêu
Đường Phong nhìn vào đôi mắt cô cả buổi, anh đắm say vào trong đó như đang dùng chất kích thích
- Lục tổng! Lục tổng! Bài thuyết trình của tôi xong rồi! Anh thấy sao?
- Tôi thấy bài thuyết trình của cô khá ổn, nhưng chưa thuyết phục được tôi!
" Phải làm sao đây? Đây là cơ hội duy nhất của mình để cứu Hân Hân "
- Lục tổng, xin anh hãy suy nghĩ kĩ lại, tôi rất cần dự án này. T... tôi sẽ làm bất cứ thứ gì anh muốn!
- Bất cứ thứ gì?
- Ừm!
- Được vậy tôi sẽ kí hợp đồng với một điều kiện!
- Điều kiện gì?
- Tối nay cô sẽ biết, tôi sẽ đón cô ở cửa công ty vào 6 giờ tối nhưng cô có đồng ý hay không?
- T... tôi...
Hai chữ Hân Hân hiện lên trong đầu cô, nụ cười hơn nhiên của cô bé khiến cô gật đầu
- Được! A Hằng! Đưa tôi bản hợp đồng để tôi kí!
Không biết cuộc sống về sau sẽ thế nào nhưng Khả Ái thật sự thấy có chút bất an