Lúc này Lâm Khả Tụng mới hiểu được tại sao ngày đó Giang Thiên Phàm hỏi cô có sợ đối trận với Khiết Tạp Tây Quintin không. Thì ra là anh đã sớm có kế hoạch.
Lâm Khả Tụng ngước mắt nhìn Giang Thiên Phàm.
Cô hiểu anh. Người đàn ông này không rành danh lợi, không quan tâm thành bại, lần này anh chỉ mặt gọi tên với Khiết Tạp Tây Quintin nói lên "hoạt động" tính chất PK, vẫn chỉ vì cô.
"Có phải anh biết lời Irriti nói với me hay không?" Lâm Khả Tụng mở miệng hỏi.
"Ừ." Giang Thiên Phàm nhẹ giọng đáp lại.
"Làm sao anh biết? Irriti nói với anh?"
"Bởi vì em rất khổ sở với kết quả cuộc so tài. Nếu như là em bình thường, có thể cùng đấu một ván bại với Victor hơn nữa còn lấy được danh hiệu hạng nhì, cái này đã vượt qua mong đợi của em với bản thân nữa, nhưng em vẫn luôn rơi nước mắt trước mặt anh, hơn nữa còn nói với anh vẫn muốn ở bên cạnh anh, như vậy thì nhất định có người tạo áp lực cho em. Người này nhất định nói với em, nếu như em thua sẽ tạo thành ảnh hưởng lớn với anh, thậm chí không nên ở lại bên cạnh anh. Người này không phải là Meire. Anh ta hiểu em quan trọng bao nhiêu với anh, anh ta sẽ tạo áp lực cho em, nhưng anh ta tuyệt đối không để cho em rời khỏi anh."
"Cho nên anh cảm thấy người này là Irriti."
"Đúng vậy. Ngoài ra Hậu Đằng nói cho tôi biết, chuyện em ở trong phòng nghỉ bị nước muối làm tê dại vị giác. Anh xin ủy hộicuộc so tài điều tra theo dõi, len lén bỏ muối vào nước suối của em là Sansa."
Cảm xúc thất vọng xông lên tim của cô. Quả nhiên cô ấy làm chuyện đó.
"Cho nên anh tự mình tìm Sansa. Anh rất nghi ngờ, bởi vì với kinh nghiệm của Sansa chắc là sẽ không nghĩ tới phương thức xảo diệu thế này. Cho nên anh nói cho cô ấy biết, nếu như không chịu thẳng thắn anh sẽ để cho uỷ hội cuộc so tài công bố đoạn ghi hình kia. Vì vậy cô ta nói. Cô ta nói cho an biết là có lần nghe được Khiết Tây Tạp · Quintin nói chuyện với Irriti ở trong gian rửa tay. Khiết Tây Tạp hỏi Irri ti, "Nếu như có biện pháp gì có thể không hề dấu vết tê dại vị giác một vị tuyển thủ, để cho hắn gặp bất lợi trong trận đấu". Mà Irri ti trả lời Khiết Tây Tạp rằng "Vậy hãy để cho đầu lưỡi của hắn chợt tiếp xúc được qua thức ăn ngọt hoặc mặn là được rồi."."
"Sansa nhớ kỹ điểm này." Trong lòng Khả Tụng tức cười, đây chỉ là một cuộc tranh tài mà thôi, cứ như thế mà Sansa muốn nằm trong top 3 sao? Nếu như cô ta không có tồn tại ý xấu, vô luận cô nghe được cái gì ở trong gian rửa tay cũng không có quan trọng.
"Đúng, nhưng chúng ta cũng không biết rốt cuộc Khiết Tây Tạp và Irri ti có cố ý hay là vô ý nói lời kia ở trong gian rửa tay."
"Cho nên, anh muốn mượn trận PK này để tạo sự tự tin cho em sao? Em đã rất tự tin, anh có thể hoàn toàn yên tâm. Hơn nữa em cũng hiểu rõ thắng thua của em không có ảnh hướng đến việc tập đoàn Quintin lấy đi hạng mục phố thức ăn ngon, hiện tại em có thể ăn được ngủ ngon."
"Đứa ngốc. Anh chỉ là muốn cùng em làm xong một chuyện mà thôi."
Trong khoảnh khắc kia, lòng của Lâm KhảTụng mở rộng.
"Em dám hay không? Nguyện ý hay không?" Giang Thiên Phàm hỏi.
"Dĩ nhiên nguyện ý!"
Bỗng nhiên Lâm Khả Tụng cảm thấy cái PK này có ý nghĩa.
"Hơn nữa tính cả anh thì dù có thua cũng không sao." Giang Thiên Phàm bổ sung nói.
"Em hiểu rõ! Anh muốn Khiết Tây Tạp · Quintin làm vậy! Nếu như cô ấy đồng ý PK, nhất định sẽ toàn lực ứng phó. Cô ấy sẽ giống như em cho rằng anh sẽ lấy Brodie hoặc là Hàn Bân hợp tác, cô ta vì cầu thắng, nhất định sẽ cho Irri ti làm trợ thủ. Đến lúc đó anh mang em là một học sinh không có danh tiếng gì thua bởi hai vị đầu bếp chánh ba sao, người khác chỉ biết nói anh rèn luyện học sinh."
"Đúng vậy."
"Đợi chút, Giang Thiên Phàm anh làm việc từ trước đến giờ đều là ‘nhất định phải làm được’, chưa bao giờ để đường lui cho mình. Lần này vì sao lại cân nhắc nhiều như vậy?" Lâm Khả Tụng ngẹo đầu hỏi.
"Bởi vì anh hi vọng lòng em có thể bình tĩnh. Đi chung với anh havefun."
Lâm Khả Tụng quay mặt qua chỗ khác, cười rất vui vẻ.
Mà ngày thứ hai, Khiết Tây Tạp · Quintin thông qua tạp chí 《 Mỹ thực gia 》 đáp lại lời đề nghị PK của Giang Thiên Phàm.
"Tôi rất vui lòng cùng nhau làm hoạt động này với đầu bếp chính Giang Thiên Phàm. Có thể dùng tài nấu nướng của tôi tạo ra một phần lực vì sự nghiệp tự thiện, tôi cảm thấy được rất có ý nghĩa. Lần này, con gái của tôi - Irri ti cũng tính toán tham gia hoạt động này chung với tôi. Mẹ con chúng tôi rất lâu không có xuống bếp, hết sức cảm tạ Giang tiên sinh đã cho chúng tôi cơ hội trao đổi tình cảm này."
Lâm Khả Tụng vừa dùng điện thoại di động nhìn video, vừa ở trong lòng nói thầm.
Khiết Tây Tạp · Quintin quả nhiên là con lão hồ ly, cố ý cường điệu trọng điểm là mình sẽ tiếp nhận trận PK này là vì cho sự nghiệp từ thiện, hơn nữa vẫn còn lấy cớ trao đổi tình cảm với con gái. Coi như bà ta thật sự thua, cũng sẽ không có người nào dễ dàng công kích bà ta. Dù sao đi công kích một người vì cống hiến sự nghiệp từ thiện, là một việc làm không có đẳng cấp
"Khả Tụng! Mau lại đây! Làm tiếp một phần thịt bò bít tết!" Giọng nói Bội Phách vang lên.
"Đến rồi!" Lâm Khả Tụng vui sướng trở lại phòng bếp, nhìn bóng lưng Giang Thiên Phàm đang làm tô da, nhất thời cảm thấy cuộc sống không thể tươi đẹp hơn được nữa.
Không sai, bây giờ phía sau phòng bếp hậu được Giang Thiên Phàm và Lâm Khả Tụng bao.
Bận rộn ở phòng bếp như vậy có thể rèn luyện năng lực ứng biến và tổ chức của một người.
Ngày trước, cô rất hâm mộ nhìn Brodie hợp tác với Giang Thiên Phàm, mà bây giờ, cô trở thành người hợp tác với Giang Thiên Phàm.
Mặc dù mới bắt đầu luôn luống cuống tay chân, thậm chí có một vài món ăn hoàn toàn hư hại không cách nào đưa cho khách, nhưng mà mỗi một lần thất bại, Lâm Khả Tụng càng hiểu rõ thêm việc mình cần làm, cũng học được thêm nhiều từ Giang Thiên Phàm.
Ở trong bếp, cô như lên dây cót.
Rời khỏi phòng bếp, cô phải dựa vào bên cánh kính xe ngủ say. Khi cô tỉnh lại, thì phát hiện ra mình vững vàng ngồi dựa vào trong ngực Giang Thiên Phàm, cảm giạc bị bao quan bởi hơi thở của đối phương, làm cho cô cảm thấy vô cùng an tâm.
Sau khi trường học tựu trường, thời gian của Lâm Khả Tụng trở nên cực kỳ quý báu. May mà cô có Tống Ý Nhiên có lịch trình tương tự, người này luôn có luôn giúp cô, ngay cả groupwork cũng được người này thừa bao, để cho Lâm Khả Tụng dễ dàng hơn rất nhiều.
3 tháng trôi qua rất nhanh, đảo mắt đã tới công viên khai trương chủ đề cuộc sống.
Chủ đề lần này của công viên tên là "Chục năm hồn nhiên", bên trong lấy đồng thoại, truyền thuyết và thần thoại quốc gia làm chủ đề hạng mục giải trí. Nó khác với "Giải đất thét chói tai ", trừ tương tự Yun-night Speed, xoay tròn ngựa gỗ làm cơ sở giải trí bên ngoài, còn có các loại hạng mục tham dự cổ động. Tỷ như trong vòng nước có màn kịch nhỏ về chuyện thần thoại xưa làm chủ đề, còn có lấy truyện cổ tích làm bối cảnh để bọn nhỏ và cha mẹ cùng nhau tham dự diễn nhân vật, thậm chí còn có cuộc sống thực chiến.
Mà chủ đề này công viên, có một kiến trúc vô cùng lâu đời. Nổi bật nhất là một tòa bát giác mái cong kiểu đình lâu Quốc, trên tấm bảng viết Càng Giang lâu.
Là chi nhánh phòng ăn kiểu Trung Quốc nổi danh nhất Newyork, đại sảnh Càng Giang lầu này có thể chứa được hơn trăm người.
Phía trên đại sảnh là ba tầng lầu. Ban công bên trên vốn là dùng để chiêu đãi khách, nhưng hôm nay lại là những ký giả truyền thông chen chúc nhau.
Giữa đại sảnh, là 60 vị khách có màu da khác nhau. Bọn họ có quần áo tinh xảo, đến từ giai cấp trung trở lên, còn có cả công nhân bình thường, thậm chí học sinh. Trong mắt của bọn họ tràn đầy mong đợi, bởi vì lúc này bọn họ có thể nhìn thấy một lần trong đời thức ăn ngon của bậc thầy ẩm thực giỏi nhất, hơn nữa còn có cơ hội thưởng thức món ăn họ làm.
Người chủ trị trận PK nấu nướng này là chủ biên Winston của tạp chí "Mỹ Thực gia".
Trình diện tham gia còn bao gồm những bậc thầy ẩm thực khác, ví dụ như Mông Ca Mã Lợi, Brodie, Hàn Bân, đợi chút, sau lưng của bọn họ là những học trò và hậu trù quan trọng khác, người sáng suốt đều biết rõ trận này từ một trận PK vì tiền quyên từ thiện mà phát triện thành một trận PK lớn của giới ẩm thực rồi.
Mà không ít du khách yêu thích cũng được cho phép ở một bên xem, quả thật sóng người nhốn nháo.
"Nghe nói không? Mắt của vị đầu bếp Giang Thiên Phàm kia không nhìn thấy đấy! Rốt cuộc anh ta muốn nấu nương như thế nào?"
"Mẹ con Quintin đều là đầu bếp chính của phòng ăn ba sao! Thật sự là mong chờ quá mà!"
"Bạn của ta từng thưởng thức món ăn được Giang Thiên Phàm tự mình xuống bếp xử lý, từ ngày đó, cậu ta không thể quên được mùi vị đó. Nhưng đó là chuyện ba tháng trước! Hôm nay tôi có thể nếm được ngay ở đây!"
"Mẹ con sẽ cùng nhau hợp tác, như vậy hợp tác với Giang Thiên Phàm sẽ là ai?"
Winston mặc tây trang màu đen hết sức chính thống đi tới giữa đại sảnh Càng Giang lầu, cười cười với mọi người, tay giơ lên ý bảo mọi người im lặng.
"Hôm nay, các bạn đều là Thượng Đế. Vô luận là có thể thưởng thức được cao lương mỹ vị hay không, hoặc là chỉ có thể dùng mắt đi xem, các bạn đều có thể thể nghiệm được tài năng giỏi nhất của giới ẩm thực. Cho tôi giới thiệu một chút về hạng mục tranh tài hôm nay." Winston sờ lên cái cằm, rất hăng hái nhìn qua tất cả mọi người tại chỗ, "Hiện trường tổng cộng có 60 vị giám khảo, các bạn đúng người chấm điểm cho trận PK này. Mỗi một vị giám khảo cũng có thể chọn một món ăn trước, một món chính, và một món ăn ngọt phía sau. Mà hai bên dự thi theo thực đơn của các giảm kháo chia ra làm các món ăn cho mọi người. Nói cách khác, cùng một món ăn, các vị giám khảo được ăn đến hai lần. Xin các vị giám khảo chú ý đến hình dáng trang trí trên bàn ăn của mình, đưa ra lựa chọn cho người các giám khảo ủng hộ nhất."
Winston vỗ bên cạnh mình hai rương phiếu bầu trong suốt.
"Phía dưới, xin giới thiếu người dư thi hôm nay! Ưu tiên nữ sĩ, xin mọi người hoan nghênh đầu bếp chánh Khiết Tây Tạp · Quintin và đầu bếp chính Irri ti · Quintin!"
Tiếng vỗ tay vang lên, mặc áo trắng của đầu bếp chánh Khiết Tây Tạp dẫn theo con gái xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Khiết Tây Tạp nhìn qua khán giả, khi bà phát hiện Brodie và Hàn bân đều là khán giả xem so tài thì không khỏi nhíu mày.
Trừ bọn họ ra, Giang Thiên Phàm còn có thể chọn người nào làm người hợp tác của mình?
Sau mấy câu Winston hàn huyên, lại mở miệng nói: "Phía dưới hoan nghênh đầu bếp chánh Giang Thiên Phàm cùng với ở người có biểu hiện kinh người trong trận chung kết "Bậc thầy sư tú" tiểu thư Lâm Khả Tụng!"
Tiếng nói vừa ngừng, nụ cười Khiết Tây Tạp và Irriti cứng lại trên mặt.