Trời bên ngoài mới sáng hơn tí, Quan Yếm cầm điện thoại ra ngoài.
Cô đứng ở giao lộ đợi taxi một lát, sau khi vào thì nói với tài xế: "Đi tới Cục cảnh sát gần đây nhất, tôi xử lý chút việc, sau đó tới chùa Đại Từ."
Giờ cao điểm lúc sáng sớm tới rất nhanh, ô tô bị kẹt trong chốc lát. Tới 8 giờ hơn, cuối cùng Quan Yếm mới xuống xe ở chùa Đại Từ.
Trong ngôi chùa yên tĩnh, một chú tiểu đang chậm rãi ngồi vẩy nước quét nhà. wattpad_tichha_
Ngoài cửa lớn đặt một thùng gỗ rất lớn để nhang đèn, nhưng mấy cụ già giúp đỡ kia còn chưa tới.
Quan Yếm qua đi lấy một phần, bỏ tiền vào hòm công đức bên cạnh, bước nhanh tới phía chính điện ở đằng xa.
Cô đi nhanh tới chỗ cái đỉnh thắp nhang, đốt toàn bộ nhang lên rồi cắm hết vào.
Cô nghiêm túc bái một cái trước cái đỉnh, theo luồng khói nhang tản ra, cảm giác hoa mắt chóng mặt ập tới lần nữa.
Chững một lát cô mới lên tới thềm đá, nhanh chóng đi vào đại điện.
Bài tập buổi sáng của các thầy chùa đã kết thúc từ lâu, lúc này ở đây trống trơn không còn ai khác.
Quan Yếm đi tới trước đệm hương bồ, quỳ xuống trước bức tượng Phật có ánh mắt sắc bén, biểu cảm hung ác đó.
Ánh mắt bén nhọn áp bức của tượng Phật như thể nhìn thấu tất cả, lúc cô ngẩng đầu nhìn lên chỉ cảm thầy trong đầu "ầm" một tiếng như bị sét đánh.
Như vậy còn chưa đủ.
Quan Yếm quỳ trên đệm hương bồ không có ý định đứng dậy, quỳ hai tiếng liên tục.
Đầu gối của cô đã tê mỏi và đau đớn, dường như không còn cảm giác gì nữa.
Mãi cho đến khi có một sư thầy chú ý tới nàng, đi vào trong điện dò hỏi.
Ông ấy chậm rãi đi qua, chắp tay trước ngực, hô một tiếng: "A di đà phật."
Vừa dứt lời, toàn thân Quan Yếm lạnh lẽo.
Trong nháy mắt, cô giống như bị người ta ném vào một hầm băng rất lớn, lạnh tới nỗi cả người kết một tầng băng tuyết.
Ngay sau đó, cơ thể cô mềm nhũn, cả người nhẹ nhàng trong nháy mắt.
Cảm giác hoa mắt chóng mặt vừa rồi biến mất hoàn toàn.
Cô ngẩng đầu nhìn về phía tượng Phật to lớn kia, nhìn thế nào cũng thấy ngũ quan của gương mặt đó rất linh thiêng, hiền hậu và vẻ phổ độ chúng sinh.
Trong lòng Quan Yếm thả lỏng, ngồi trên đệm hương bồ móc di động ra trước.
Cô mở ứng dụng nhắn tin lên, tìm được số vừa mới thêm bạn - đó là cảnh sát Lưu.
Lúc sáng chạy tới Cục cảnh sát, sau đó cô lấy lý do cần báo án để thêm WeChat một vị cảnh sát.
Mở khung chat ra, cô gửi tất cả video mấu chốt đã được chọn lựa qua bên kia.
Cuối cùng gửi thêm một đoạn tin nhắn đã được soạn sẵn: "Cảnh sát Lưu, tôi muốn tự thú. Tôi và Hoàng Mậu, Cảnh Gia, Cảnh Dịch đã có hành vi bạo lực bạn học, còn hại chết cậu ấy, thi thể cậu ấy bị chúng tôi bỏ trong vali ném từ cầu Thụy Hà xuống nước. Bây giờ tôi đang ở chùa Đại Từ, xin ông lập tức tới bắt tôi."
Khi video còn đang gửi qua, Quan Yếm lại bị hoa mắt rồi rời khỏi thế giới này.
Chỉ là sau khi cô rời khỏi, "Quan Yếm" như tỉnh dậy từ trong giấc mơ, toàn thân run lên.
Một hồi lâu sau cô ta mới có phản ứng, ngẩng đầu nhìn xung quanh, vừa kinh ngạc vừa ngu ngơ, lẩm bẩm: "Tôi... vì sao tôi lại ở chỗ này thế? Đầu tôi..."
Cô ta sờ sau đầu, chỉ cảm thấy đau nhói lên.
Nhưng ký ức cuối cùng của cô ta rõ ràng bị hành vi của Lý Hòe dọa sợ, không cẩn thận ngã đập đầu lên bồn rửa tay.
Lý Hòe... Nó đã chết rồi sao?
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Đầu óc "Quan Yếm" tràn đầy nghi vấn, cuối cùng mới chú ý tới điện thoại của mình ở trước mặt, cô ta nghi ngờ cầm lên xem thì thấy đang hiển thị khung chat với "Cảnh sát Lưu".
Thông tin từ tin nhắn cho thấy, có vài video và một đoạn tin nhắn đã gửi đi thành công.
Cô ta không hề ấn tượng với nội dung được nhắc tới trong tin nhắn.
Tại sao... tại sao có thể như vậy được cơ chứ?
Vài phút sau, bên ngoài chùa Đại Từ vang lên tiếng còi cảnh sát lảnh lót.
...
Quan Yếm đứng hình trước bàn máy tính vài giây mới nhìn về phía thư mời, chỉ thấy nội dung trên đó đã thay đổi từ lâu.
【Chúc mừng khách quý Quan Yếm hoàn thành nhiệm vụ thuận lợi】
Nhiệm vụ khen thưởng cơ bản: Số ngày sinh tồn +80, vật phẩm ngẫu nhiên x1, tiền mặt 300 nghìn tệ.
Vì ngài đã có biểu hiện tốt trong nhiệm vụ nên đạt được danh hiệu khen thưởng đặc biệt: Đồng lõa trở mặt thành thù x1, người uy hiếp to gan lớn mật x1, người cầu Phật x1.
Thế mà lần này có tới ba cái danh hiệu sao?
Nhưng mà bây giờ Quan Yếm không để ý việc này đầu tiên.
Cô suy nghĩ, lấy điện thoại tìm số của Thích Vọng Uyên rồi bấm gọi.
Nhạc chờ vang lên được một lúc, mãi cho tới khi tự động cúp máy thì anh mới nhận cuộc gọi: "Alo..."
Giọng nói nghe có vẻ không thích hợp lắm.
Trong lòng Quan Yếm trầm xuống, lập tức hỏi: "Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không? Trong nhiệm vụ tôi mơ thấy Chihuahua, cả người cậu ta đầy máu, không biết định nói gì đó, tôi cảm thấy đó không phải là mơ."
Nói xong cô đợi một hồi lâu, bên kia không đáp lại.
Cố nghe kỹ thì nghe được một tiếng thở dốc rất nhỏ, giống như đối phương đang làm việc gì đó rất mệt mỏi.
Âm thanh kia còn rất quyến rũ, trong đầu Quan Yếm lập tức liên tưởng tới mấy cái văn hóa phẩm đồi trụy.
Cô lúng túng: "Có phải tôi quấy rầy anh không?"
"Trốn đi... Tạm thời đừng liên lạc, lên diễn đàn xem!" wattpad_tichha_
"Cụp."
Đột nhiên điện thoại bị cúp.
Quan Yếm ánh mắt một ngưng, vội vàng mở diễn đàn ra xem.
Cô vừa mở App lên vừa kéo tất cả rèm cửa trong phòng xuống, bởi vì trong lời anh nói, quan trọng nhất là "Trốn đi".
Sau đó cô mới phát hiện, diễn đàn màu hồng phấn đã vỡ tổ.
Lọt vào trong tầm mắt đầu tiên là tiêu đề bài viết:【Mọi người vẫn nên cẩn thận thì hơn, kẻ săn giết sẽ làm bất cứ chuyện gì đấy!】
Bài thứ hai:【Nếu mọi người tin tưởng người cầu sinh nào thì nhanh chóng tìm họ ngay, ở cạnh nhau, tôi không tin kẻ săn giết dám làm gì! 】
Quan Yếm bỗng ngơ ngác.
Buổi tối trước khi tiến vào nhiệm vụ này cô còn lướt diễn đàn, sau đó ngủ một giấc, đến 9 giờ sáng nhận được thư mời mới, mới có mười mấy tiếng không xem thôi mà sao giống như bỏ lỡ rất nhiều chuyện nghiêm trọng vậy nhỉ?
Cô nhanh chóng kéo xuống xem vài bài, tiêu đề xuất hiện nhiều nhất toàn là "Kẻ săn giết", cuối cùng cũng hiểu ra ngọn nguồn.
Thì ra nhóm người cầu sinh có một vài tổ chức nhỏ, đa số đều hỗ trợ lẫn nhau, tổ chức đội nhóm để qua nhiệm vụ nhằm tăng tỷ lệ sống sót.
Nhưng mấy "Kẻ săn giết" thì không giống thế, trong khi thực hiện nhiệm vụ phó bản, họ sẽ dùng bất cứ thủ đoạn nào để cướp lấy đạo cụ của mấy người cầu sinh khác, sau đó sát hại.
Chỉ là chuyện này trước đó không gây ra sóng gió gì lớn, bởi vì phần lớn người cầu sinh bị cướp đạo cụ sắp chết nên nản lòng thoái chí, thời gian còn lại chỉ lo tập trung vào việc sắp xếp hậu sự, không có nhiều người có tâm trạng đăng bài.
Hơn nữa, không chỉ có một bộ phận kẻ săn giết mà còn có nhiều người cầu sinh có ý muốn xấu xa muốn dùng cách này để cướp đoạt đạo cụ.
Cho nên, dù có người đăng bài oán giận thì mọi người chỉ có thể an ủi.
Cho tới đêm qua, đột nhiên có người đăng bài với tiêu đề【Tôi bắt được hai kẻ săn giết, từ bọn họ mới biết được một tin tức rất quan trọng, mọi người cẩn thận】
Theo lời chủ bài viết, anh ta gặp kẻ săn giết trong nhiệm vụ, đối phương ngụy trang thành người cầu sinh bình thường, cũng tỏ vẻ sau khi rời khỏi đây hy vọng có thể gặp mặt lập tổ đội gì đó, chủ bài viết thấy đối phương hoàn thành nhiệm vụ khá ổn, cũng muốn tìm được một đồng đội tốt nên đồng ý.
Ai biết được sau khi tới ngày hẹn thì có hai người tới.
Bọn họ nhanh chóng bại lộ bộ mặt thật sự, nhưng vì ra sân qua cửa nhiệm vụ dựa vào năng lực nên bọn họ không hề biết, vị chủ bài viết này thuộc lực lượng đặc biệt đã xuất ngũ có thân thủ rất tốt.
Anh ta nhanh chóng bắt được hai người kia, uy hiếp một hồi mới cạy được miệng họ.
Thì ra tổ chức "Kẻ săn giết" trước kia chỉ cướp đoạt đạo cụ trong quá trình thực hiện nhiệm vụ, để tránh về sau bị báo thù nên sẽ giết chết đối phương. Cướp bóc và giết người trong hiện thực đều phạm pháp, kỹ thuật hình sự phá án hiện giờ rất phát triển, nên họ không thể làm loại chuyện này trong hiện thực được.
Nhưng cách đây không lâu, vì hai người trong tổ chức đánh nhau vì việc chia đạo cụ, trong đó một người bị thương nặng, một người khác cướp điện thoại của người đó hòng nhân cơ hội chuyển đạo cụ cho mình.
Nhưng khi gã mở App ra thì xuất hiện một khung chat: Kiểm tra khách quý A thành công cướp lấy App của người B, có muốn chuyển tất cả khen thưởng đi hay không?
Gã nhấn vào, thế là chính gã có thêm hơn 300 ngày sinh tồn và vài danh hiệu cùng đạo cụ.
Mà người A chỉ bị thương, có thể cứu sống, thế mà khi khen thưởng bị chuyển đi thì tắt thở hoàn toàn.
Người đó chết không quan trọng, quan trọng là, số ngày sinh tồn và danh hiệu có thể cướp đoạt trong hiện thực.
Vì thế có một câu thế này: Khi một lợi ích rất lớn đặt ra trước mặt thì mọi quy định của pháp luật đều sẽ bất lực không thể ngăn cản.
Nếu chỉ có đạo cụ, tất nhiên không đủ để họ mạo hiểm, nhưng nếu tăng thêm giá trị ngày sinh tồn và danh hiệu thì sao?
Dù sao trên diễn đàn vẫn luôn có người suy đoán, dự tính ban đầu của "Thư mời" là cho người sắp chết một cơ hội sống sót, như vậy chỉ cần mọi người tích lũy vài chục năm ngày sinh tồn thì nhất định có thể hoàn toàn thoát khỏi những nhiệm vụ kinh khủng và nguy hiểm kia.
Nào có cách nào tích lũy số ngày sinh tồn nhanh hơn cách này đâu?
Sau ngày hôm đó, "Kẻ săn giết" bắt đầu dùng mọi cách tìm kiếm con mồi, lấy cách giấu giếm thân phận để lừa gạt người cầu sinh rồi sẽ hẹn gặp mặt trong hiện thực chờ đợi cướp đoạt khen thưởng.
Vì số ngày sinh tồn bị cướp sạch, dù bọn họ không giết người thì đối phương cũng sẽ tử vong ngoài ý muốn trong vòng 12 giờ.
Khi đó họ sẽ nhanh chóng đưa người đó tới chỗ vắng người, mặc kệ tự sinh tự diệt.
Bởi vì người cầu sinh đã bị cướp điện thoại, cho dù có thì cũng không có App, tất nhiên không có cách nào báo việc này cho những người khác.
Mà cách thức tử vong đều ngoài ý muốn rất quái lạ, tính tới việc cảnh sát có điều tra tới tổ chức kẻ săn giết thì cũng không đủ chứng cứ đi bắt.
Nghe nói việc đó đã tiến hành gần một tháng, mãi cho tới khi thất bại trong tay người lính xuất ngũ đặc chiến kia.
Một hòn đá làm cả hồ dậy sóng. Tới tối, diễn đàn bùng nổ.
Chỉ trong một đêm ngắn ngủi mà người người cảm thấy bất an, không ai biết được người bên cạnh hay những nhóm người cầu sinh là tốt hay là xấu, số người rao bán thẻ lập tổ đội ngày càng tăng.
Quan Yếm chắp vá những chuyện xảy ra, trong lòng vẫn còn nghi ngờ.
Tuy nhìn sơ qua cái tổ chức này đúng là khủng bố thật, nhưng cô chỉ là một người mới, chưa quen biết nhiều người cầu sinh, trong hiện thực chỉ có một người quen, chẳng lẽ cái tổ chức kia có thể tìm được cô sao?
Nhưng vừa rồi Thích Vọng Uyên kêu cô mau trốn đi. wattpad_tichha_
Anh bị theo dõi ư?
Giữa hai người có liên hệ, mấy ngày trước cô còn hay tới quán mì, kẻ săn giết hoàn toàn có thể dò theo anh tìm được Quan Yếm.
Cho nên, tiếng thở gấp đầu bên kia điện thoại là anh đang tránh né bị đuổi giết?