Cung Thu ngơ ngác nhìn Ân Ly.
Từ lúc nào nàng ta lại thông minh như vậy,ngoài dự đoán rồi.
Cung hậu nhìn thấy sự do dự của Cung Thu,liền nhíu mày.
Lại có một tiếng nói từ tỷ tỷ khác.
"Ngươi lấy đâu chứng cứ là ngươi làm như thế?"
Ân Ly im lặng,khiến các tỷ kia mong ngóng lật màn.
"Mẫu hậu,nàng ta đang bịa đặt để đổ lỗi cho bọn con.Mong mẫu hậu chủ trì."
Cung hậu không thấy Ân Ly nói gì.Liền lên tiếng.
"Ly nhi,con có gì muốn nói không?"
Mọi người đều đang đợi câu trả lời của cô.
Ân Ly lười nói lắm.
"Nếu con tự minh oan được cho mình,mẫu hậu có thể đừng nghi ngờ con được không?"
"Được."
"Vậy con hỏi người hai câu,có phải nam nhân trước khi vào cung đều là do Thu muội tuyển đúng không?"
Cung hậu nhìn cô."Đúng."
Mọi người dường như chả hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Ân Ly vẫn bình tĩnh hỏi câu thứ hai.
"Vậy người hãy hỏi những nam sủng kia,xem con nói gì với họ,vết châu đỏ trên tay có còn không?"
Cả cục diện bỗng chốc im lặng,Cung Thu run rẩy nhìn Ân Ly.
Ngước đôi mắt nhìn Cung hậu.
Sau một màn tra xét,sự thật đúng như lời Ân Ly nói.
Cung hậu liền phạt Cung Thu chép trăm bản phật giáo,vì tội đổ oan cho Ân Ly.
Chờ mọi người đi rồi,Cung hậu vững chãi,nhìn Ân Ly vẫn đang nằm kia.
Cung hậu cũng không nhớ đã bao lâu rồi mình mới gặp được người con gái này.
Có lẽ còn không nhớ đến là mình có.
Ân Ly tươi cười nhìn Cung hậu.
"Người cũng mệt rồi,nên về cung nghỉ ngơi."
Ân Ly nhẹ giọng,kính cẩn.
Ý chính là muốn đuổi người.
Cung hậu rối rắm nhìn con gái.
Con bé còn đang ở trong một nơi tồi tàn như thế này,là ta không chăm lo cho con bé.
Cung hậu mở miệng."Trong lúc tu sửa lại cung, còn đến Cung Tịch Nhan,ở với Cung Tịch đi."
Nói xong,Cung hậu cho người dọn dẹp,về cung của mình.
Còn Ân Ly thì thấy buồn cười.
Đây là muốn cô ở cùng nữ chính sao?
Cũng được.
[Tỷ tỷ,chúng ta là người não ngắn.Không nên mưu mô,xảo quyệt.]
Từ màn hình,nó nhìn thấy một tỷ tỷ khác lạ như thế này,tâm trạng có chút run rẩy.
"Vậy sao?Sao ta không biết mi có não nhỉ?"
[.......]. Tỷ tỷ,đừng nói móc nó mà.
Nó tốt lắm.
Yêu tỷ tỷ,nó có thể móc cả tim ra mà.
"Mi thì làm gì có trái tim."
Ân Ly vẫn nhẹ nhàng thảnh thơi nói ra câu chửi.
Mình vẫn phải an tâm tĩnh dưỡng.
Thôi,đi đến chỗ nữ chính xem xem.
Ân Ly một thân một mình đến chỗ chết với vẻ mặt không bì được.
Thế méo nào mà chỗ này còn rách nát hơn cả chỗ của cô nữa cơ chứ!
Đây là có ý gì hả?
Coi khinh bà đây hả?
Ân Ly khẽ bước vào nhà,căn nhà này chỉ có bàn mộc đơn sơ,nữ chính không thấy đâu.
Thôi,cứ vào ở tạm vậy.
**************
[Tỷ tỷ,mua tiền bạc không?Mãi mãi không thiếu tiền,giá siêu rẻ nhé!].
Ân Ly vào trong thì không chịu được,đành lươn lẹo trốn ra điếm khách.
Hệ thống không nhịn được mà kêu lên.
Ân Ly nhíu mày,hỏi hệ thống một tiếng.
[Giá siêu rẻ,chỉ có ngày hôm nay giá siêu sell,nhân dịp 20/11 giá giảm xuống một nửa,chỉ còn 60 tích phân.Mua là được mãi mãi,mua ngay mua ngay.Giá siêu rẻ đây!]
"Ngậm mõm lại!Thế mà rẻ à?Ăn cắp đi!"
[Thế tỷ tỷ có mua không thì bảo nó cái?].
"Có!".
Ân Ly hít hơi lấy ra một hơi nói có.
Tiền là để tiêu,điểm là để phá.
Đúng,đúng.
Tiền là để tiêu,điểm là để phá.
[Thành công mua chức năng "tiêu tiền như nước."
Tài khoản trước khi mua:85
Tài khoản còn lại:25]
Ân Ly có tiền xong liền tiêu thoải mái,vung tay cái thuê phòng bình thường luôn.