"Chiến Cảnh,ta nghe đệ dạo này rất thân với Ân Ly quận chúa,đúng không?"
Nhiên Kiều nhàn nhã ngồi chắp tay trên ghế,nhìn đệ đệ mình.
Chiến Cảnh cũng lực bất tòng tâm.
Ai bảo gặp được chiến hữu như tỷ ấy chứ!
Bề ngoài điềm đạm,bên trong dã thú.
"Ca ca,huynh đừng nghĩ gì, tỷ tỷ chỉ muốn ta giới thiệu hoàng thành này thôi."
Tốt nhất,anh vẫn nên dập lửa cho ca ca mình trước.
Nhiên Kiều nghe như thế liền giãn mặt ra hơn trước.
"Ta có nên nghi ngờ khi thấy đệ cùng Ân Ly quận chúa đến Hồng Lầu Viện?Sau đó, chỉ có mình đệ ra thôi?"
"Ặc,chuyện này...."
Chiến Cảnh không ngờ anh mình lại phái người theo dõi mình.
Có bao giờ anh ấy làm vậy đâu!
Huỳnh Lập ở bên cạnh liền thông cảm.
Mấy ngày qua,cận vệ như cậu cũng khổ lắm mà.
Vương gia cả ngày mặt cứ đen thui,nghe thấy tin của Ân Ly quận chúa là mặt lại càng đen.
"Đến bước này,đệ còn không nói?"
Nhiên Kiều lại nở nụ cười chết chóc.
Đến bước này,Chiến Cảnh liền phải nói ra hết sự thật thôi.
"Anh,em nói,em nói...."
Cầu mong, tỷ ấy tha cho mình.
***********
"Lục vương gia hôm nay đến thăm, phải chăng có chuyện?"
Ân Ly cười mỉm,nhìn Tiêu Dực kế bên.
"Cảm ơn Ân Ly quận chúa đã tiếp đãi, chỉ là,ta nghĩ quận chúa suốt ngày ở trong cung,chắc chán lắm nên tới thăm quận chúa."
Ân Ly thầm trong lòng phỉ nhổ.
Muốn quyến rũ ta à.
Mau đưa trăm mỹ nam!
"Đa tạ Lục vương gia đã nghĩ cho ta,ta nghĩ chắc vương gia cũng chán lắm,hay vương gia nghe thử bản sáo của Ưu Tư nhà ta?"
Tiêu Dực nghe đến hai chữ Ưu Tư có hơi phiền muộn.
"Nếu có thể,ta cũng muốn có một người bầu bạn như vậy."
"Vậy hãy để Ưu Tư đi theo ngài,cô ấy hẳn sẽ giúp người."
Ân Ly uống hớp trà,thấy Tiêu Dực có vẻ ngài ngại.
"Không phiền đâu,coi như cũng đa tạ ngài đã cứu Ưu Tư đêm đó."
".....Phiền quận chúa quá."
Tiêu Dực cũng chỉ biết nói vậy.
Ân Ly nhìn Tiêu Dực,đưa Ưu Tư đang bày mặt khó hiểu.
"Quận chúa, người.....?"
Lúc này,đôi mắt Ân Ly có chút tiêu trống.
"Tiêu Dực đã cứu ngươi một mạng, phải đền ơn báo nghĩa."
Ưu Tư liền hiểu mọi chuyện.
Hoá ra,Lục vương gia hôm nay đến đây là để nói chuyện này.
Độ hảo cảm của Ưu Tư dành cho Tiêu Dực liền giảm một bậc.
Ưu Tư liền quỳ xuống."Quận chúa,có chuyện ngài cứ gọi ta."
"Ừ."
Ân Ly nhìn Ưu Tư chào Hoa Hoa đang khóc nức nở xong cùng Tiêu Dực về phủ,cũng thấy hơi tiếc.
[Tỷ tỷ,đây là lấy thân báo đáp sao?]
"Ta mệt lắm,đẩy Ưu Tư về luôn nam chính cho xong."
[Thế là không được đâu tỷ tỷ.]
"Mà kể ra, chỉ vì có nữ chính nên nam chính mới làm hôn quân."
[Tỷ tỷ...].Dạo này có hơi khác.
Rất chăm chỉ.
Kiếm điểm.
"Ưu Tư tốt như vậy,đều bảo vệ ta khỏi những thứ lặt vặt.Ra đi có hơi tiếc."
[......].
Tỷ lại định diễn kịch cho ai xem?
Không phải là tỷ lười sao?
**********
Ân Ly mặc nam phục lại đến Hồng Lầu Viện,lên phòng đã hẹn với Chiến Cảnh như mọi khi.Nhưng hôm nay,cô có cảm giác lạ lắm.
Không thấy tiếng của mỹ nữ nào hết.
Ân Ly mở cửa ra,liền thấy Huỳnh Lập nhìn mình với ánh mắt đáng thương,đi qua cô thì chạy luôn,tiện thể đóng cửa.
"Ân Ly quận chúa hoá ra là bận chuyện này?"
Nhiên Kiều quay lại,nhìn Ân Ly.
Lần đầu thấy cô mặc nam phục,vẫn là lạ.
Nhưng nghĩ đến cô đã làm gì trong này,Nhiên Kiều liền không thấy thoải mái
Ân Ly cũng không quá thể hiện sự ngạc nhiên.
"Chắc Thất vương gia nói ngài ta ở đây?"
"Nếu quận chúa đã có nhã hứng này,có ngại chơi với ta một đêm?"
Nhiên Kiều tiến đến,tay lấy eo cô ôm vào,khiến thân thể cô cọ xát với anh.
Nhiên Kiều lần đầu tiên chạm vào eo nữ tử.
Cảm giác nhỏ nhắn,nắm mạnh là có thể gẫy.
Nhiên Kiều nhìn vào ánh mắt Ân Ly,thấy một khoảng trống vô bờ.
Bất ngờ,Ân Ly lấy tay xoa xoa mi tâm anh.
"Nếu vương gia đã mời,ta cũng không ngại.Đêm nay có lễ hội hoa đăng,hẹn gặp."
Ân Ly cười.
Dù gì, người thiệt cũng không phải là mình.
Hơn nữa,mỹ nam thế này,từ chối không được.