Chương 972
“Lúc đó tôi rất hoảng sợ, sau khi phát hiện ra cô ấy đã chết thật, tôi không biết phải làm sao. Có người gọi điện đến thuê nhà, tôi sợ lắm. Tôi thực sự không cố ý giết người, chỉ là lỡ tay giết người trong lúc nóng giận thôi… Ai bảo, ai bảo cô ấy ngoại tình trước!”
Việc tuyên án cho tội cố ý giết người và ngộ sát là hoàn toàn khác nhau!
Người thẩm vấn cau mày, nói: “Sao anh chắc chắn cô ấy đã ngoại tình?”
Người đàn ông chỉ mấp máy môi nhưng không nói gì.
Anh ta không chắc chắn, nếu có bằng chứng thì đã chẳng cần tranh cãi đúng sai với bạn gái rồi!
Nhưng anh ta quá hiểu các cô gái trẻ thời buổi này, vừa ham chơi lại lăng nhăng.
Một người thẩm vấn khác hỏi: “Sau khi giết Đào Nghiêu Nghiêu, anh đã làm gì?”
Sắc mặt người đàn ông bỗng tái nhợt, hồi lâu mới lên tiếng giải thích: “Sau khi nhận được cuộc điện thoại hỏi thuê nhà, tôi choàng tỉnh từ cơn nóng giận, sau đó không biết phải làm thế nào nên nhanh chóng khóa cửa rồi rời đi.”
Anh ta không gặp mặt người muốn tới xem nhà và thuê nhà kia.
“Ban đêm, sau khi bình tĩnh lại, tôi biết không thể cứu sống người yêu, nhưng tôi chưa cưới vợ sinh con, tôi không muốn vào tù, nên tôi đã….”
Anh ta do dự một chút, cuối cùng nói: “Tôi đã nghĩ cách giấu cô ấy đi để không ai phát hiện, tôi sợ nội tạng sẽ thối rữa và bốc mùi nên đã xử lý nội tạng trước.”
“Tôi đã ngâm cô ấy với muối…”
“Quê chúng tôi thường làm thịt xông khói để đón Tết nên việc xử lý nội tạng này không thành vấn đề với tôi. Tôi chỉ muốn ăn Tết trước, đợi khi nào lấy vợ sinh con nối dõi xong thì tôi nhất định sẽ đi đầu thú…”
Người thẩm vấn cười khẩy.
Vừa xuống tay giết hại bạn gái đã muốn tính chuyện lấy vợ sinh con rồi!
Bản tính thờ ơ thật khiến người khác phải khiếp sợ.
“Xử lý thi thể xong, dù chuyển ra ngoài bằng cách nào cũng bị mọi người nghi ngờ, vì vậy tôi dứt khoát không chuyển xác đi mà vừa hay có tủ quần áo để cất giấu.”
Giấu đi.
Sau đó cho người mới tới thuê nhà.
Người ngoài nhìn vào thấy nơi này có người mới tới thuê rồi thì nhất định sẽ không nghi ngờ gì hết.
Người đàn ông thuật lại quá trình giết người, giết thế nào, ướp xác ra sao.
Sau khi giấu thi thể vào tủ xây trong tường, gã ta mua hai bình thuốc xịt gián và quạt công nghiệp, bật không quản ngày đêm.
Trong hai ngày không có khách đến xem phòng, gã lái xe đến một thành phố khác tiêu hủy chứng cứ còn sót lại, sau đó nhờ bạn cầm chìa khóa qua…
Một vụ án giết người hoang đường, tàn nhẫn, được tính toán tỉ mỉ cứ như vậy ra đời mà không ai phát hiện.
Sau đó là khách trọ Đàm Chỉ Quân tường thuật lại.
“Khoảng tháng sáu tôi chuyển đến đây thuê phòng…”
“Tôi thấy tin cho thuê ở trên mạng, lúc đó cũng đang ở gần, sau khi đến tiểu khu thì gọi điện cho chủ nhà nói muốn xem qua phòng ở.”
Tình trạng tiểu khu vẫn rất tốt, cô ấy xem qua tòa nhà, có phòng khá ồn vì gần đường, các phòng bên trong lại tương đối yên tĩnh.