Chương 1067
Đột nhiên hắn cảm thấy có ai đó đang nhìn về phía này, hắn lập tức nhìn xung quanh và trông thấy một bà cụ đang ngồi trên chiếc ghế cách đó không xa.
Gương mặt bà cụ hiền lành phúc hậu, nhưng ánh mắt hơi bất thường.
“Túc Bảo.” Kỷ Trường nói: “Nhìn bà cụ kia kìa.”
Túc Bảo quay đầu nhìn lại, vừa hay bắt gặp ánh mắt của bà cụ.
Bà cụ cười toe toét vẫy tay với Túc Bảo: “Lại đây… lại đây…”
Nụ cười đó hơi quỷ dị và đáng sợ.
Lúc này tướng của bà cụ trở nên ác hơn, số mệnh của Túc Bảo quá tốt đã khiến bà cụ không thể kiềm chế được.
Sau khi nếm vị ngọt, hình như rất dễ bị nghiện, thấy vận mệnh tốt là lập tức muốn mượn.
Vì vậy, bất kể bà cụ Tô có mặt hay không, bà cụ xấu bụng vẫn muốn đến gần Túc Bảo.
Bà cụ hoàn toàn không hay, mình đã chọc vào ai….
Bên ngoài phòng phẫu thuật, bà cụ Tô, Tô Tử Lâm và Tô Tử Du đều đang chờ đợi, vì phòng hờ Hân Hân lại gây rắc rối, hôm nay Tô Tử Chiến còn gánh vác trọng trách kèm cô bé làm bài tập.
Thấy bà cụ vẫy tay gọi mình, Túc Bảo báo với bà cụ Tô một tiếng rồi đi qua.
Bà cụ cười tủm tỉm hỏi: “Bạn nhỏ, cháu tên gì?”
Túc Bảo không trả lời mà hỏi ngược lại: “Bà ơi, bà là ai vậy ạ? Vì sao bà lại ở đây, người nhà của bà cũng đang phẫu thuật trong đó hở?”
Bà cụ lắc đầu: “Cháu bà nằm viện ở tầng dưới, bà chỉ đang đi dạo hít thở không khí thôi.”
Túc Bảo: “Hmm…”
Tô Tử Du: “Bà muốn đi dạo thì sao không xuống công viên bên dưới í, tới chỗ này làm gì chứ?”
Bà cụ quan sát Tô Tử Du, thầm than, số mệnh người nhà này tốt thật, không một ai kém, nếu bà ta mượn hết số mệnh của bọn họ…
Đáy mắt bà cụ hiện lên vẻ tham lam và hưng phấn.
Bà ta cười tủm tỉm: “Bà chỉ đi đạo chút thôi. Bạn nhỏ, cháu có muốn đi thăm cháu bà không, ngay tầng dưới thôi, gần lắm, cháu bà rất thích chơi đùa với mấy bạn nhỏ, còn có nhiều đồ chơi và kẹo lắm!”
Đồ chơi và kẹo, gần như có thể lừa gạt tám mươi phần trăm trẻ con.
“Gần đây cháu bà còn chơi một game rất thú vị, thu thập mặt trời nuôi dưỡng thực vật, sau đó thực vật đánh bại zombie í, cháu biết game này không? Chơi vui lắm!”
Hai mươi phần trăm còn lại, game trên điện thoại có thể giải quyết nốt.
Đáng tiếc, Túc Bảo và Tô Tử Du đều nhìn bà ta bằng ánh mắt như nhìn kẻ buôn người.
Túc Bảo: “Bà ơi, bà tưởng bọn cháu là con nít ba tuổi dễ lừa gạt hở?”
Tô Tử Du: “Bà cụ này, có phải bà xem bọn cháu là đồ ngốc không? Rõ ràng quá rồi đấy!”
Bà cụ lập tức nghẹn họng, hai đứa nhóc này giống hệt Tô Tử Tích, không dễ lừa, tính cảnh giác quá mạnh.
Bà ta muốn dùng lại chiêu cũ, rót bùa mê thuốc lú, khiến bọn chúng ngơ ngác đi theo mình.
Tô Tử Tích đang phẫu thuật, chắc hẳn người lớn nhà này đều đang lo lắng dồn hết sự chú ý vào đó, đôi khi hành nghề ngay trong tầm mắt như này lại dễ thành công hơn…